Chương 192: Đều tới
Những người này cũng không đi nơi khác mà đi thẳng tới cửa quán rượu.
Mũi kẻ cầm đầu giật giật, trầm giọng nói: "Là mùi của đại vương, rất có thể nàng ở gần nơi đây, chúng ta chờ đợi trong quán rượu đi."
"Không sai, dù đại vương đi tới nơi nào, cuối cùng kiểu gì cũng sẽ xuất hiện tại nơi có thể ăn cơm." Một người đàn ông với làn da xám trắng nói.
"Không nên nói như vậy, đại vương làm việc luôn có chừng có mực, chắc hẳn là có nguyên nhân nào đó." Một bà lão lưng còng nói.
Phần phật...
Một đám người đi vào quán rượu, tự tìm chỗ ngồi.
Liễu Bình không thể không tiến tới tiếp đón.
Bọn này vừa nhìn cũng đã biết là yêu ma, miễn cưỡng hóa thành hình người tới nơi này, có lẽ cũng giống như bọn họ vừa nói, là vì tìm kiếm Yêu vương.
"Các vị khách quan, muốn ăn chút gì không?"
Liễu Bình cười nói.
Những người kia quan sát hắn một lúc, một người bật thốt lên:
"Có vẻ như ngươi rất ngon đó."
Liễu Bình đang định nói cái gì đó, đã thấy đội trưởng tiến tới đón, cười làm lành nói: "Mấy vị khách quan nói đùa, món ăn chân chính của quán ngon hơn thịt người nhiêu, hay là mấy vị chọn một vài món nếm thử?"
Ầm...
Đội trưởng bị người cầm đầu dùng một quyền đấm bay ra ngoài, lăn ra mười mấy mét trên đường phố, mắt trợn trắng lên, ngất đi.
"Thằng nhãi này trắng trắng mềm mềm, chắc hẳn ăn rất ngon."
Tên yêu quái kia tiếp tục nói.
Liễu Bình nhìn về phía đường phố, vẻ mặt trở nên kỳ quái.
Mặc dù người đội trưởng này có ý tốt...
Thế nhưng hành động lại quá nhanh đi.
Liễu Bình móc lệnh bài Yêu vương từ trong ngực ra, giơ lên về phía đám yêu quái, nói: "Các vị, đều là người một nhà, không nên để lũ lụt lại vọt miếu Long vương."
Đám yêu quái thấy được lệnh bài kia, thái độ lập tức thay đổi.
Lệnh bài Yêu vương không phải đồ giả, phía trên còn có mùi của nàng, mà loại mùi này còn có ý uy hiếp cùng tuyên cáo cực nặng.
Tên cầm đầu kia lập tức cười làm lạnh, nói: "Thấy lệnh bài như gặp Yêu vương, xin lỗi, không biết ngài là..."
Lúc này, Liễu Bình mới nhìn về phía tên yêu quái nói hắn rất ngon.
Xẹt!
Ánh đao lướt qua, đầu của yêu quái lập tức bị chẻ thành hai nửa.
"Không có gì, đều rời đi đi, nơi này của ta còn có một nhiệm vụ bí mật, các ngươi không nên ở lại nơi này." Liễu Bình cười nói.
Đám yêu quái đều im lặng.
Nhiệm vụ bí mật.
Chẳng lẽ Yêu vương có bố cục âm thầm nào đó, mà chúng ta lại không biết?
Cái tên vừa rồi cũng quá ngu xuẩn, đi ra ngoài tìm Yêu vương còn định ăn người, không chỉ như vậy, còn chọc đúng phải người mà Yêu vương âm thầm bố trí, chết cũng đáng.
Hơn nữa, ngay cả phản ứng còn không kịp đã bị giết.
Ý nghĩ trong đầu đám yêu quái chuyển động, vội vàng ôm quyền với hắn, nói: "Tuân mệnh!"
Trước khi đi, cái tên cầm đầu hơi do dự, hỏi: "Vị đại nhân này, Yêu vương các hạ đi nơi nào, ngài có biết không?"
"Nghe ngóng tin tức của Quẻ Thánh." Liễu Bình nói.
Đám yêu quái đều gật đầu.
Tên cầm đầu cũng thoải mái: "Đúng vậy, khi nàng trở về, đã truyền ra mệnh lệnh này, chúng ta còn không biết..."
Lần này, bọn chúng hoàn toàn tin tưởng Liễu Bình.
"Các vị đạo hữu đi thong thả." Liễu Bình nói.
"Cáo từ, sau này còn gặp lại." Tên cầm đầu cùng đám yêu quái cùng nói.
Những yêu quái này nghênh ngang mang theo thi thể con yêu quái kia, rời khỏi quán rượu.
Liễu Bình thở dài một hơi, đang định đi ra ngoài đỡ đội trưởng trở về, lại nghe được được tiếng hừ lạnh truyền tới từ trên bầu trời.
"Hừ, nơi này tà khí bức người, chắc hẳn có yêu ma xuất hiện!"
Từng bóng người lần lượt hạ xuống.
Mười lăm người tu hành.
Bọn họ hạ xuống trước cửa quán rượu, cảnh giác quan sát bốn phía.
Một nam tu sĩ bụng bia liếc nhìn quán rượu, vui vẻ nói: "Các vị đạo hữu, nơi này có một quán rượu, hay là chúng ta ăn một bữa cơm trước, rồi lại đi hàng yêu trừ ma sau cũng được."
Chúng tu sĩ cùng hô vang.
"Trước khi ra ngoài, không phải mọi người đều đã ăn Tích Cốc đan rồi sao?" Một nữ tu khó hiểu hỏi.
Một người ho nhẹ, nói: "Sư muội chưa từng xuống núi bao giờ, chưa từng ăn khói lửa nhân gian, có lẽ không biết những đạo lý ẩn chứa trong này..."
"Xin lắng nghe." Vị nữ tu kia chắp tay nói.
"Nghe nói Ma Chủ rất thích ăn uống tại quán rượu trên thế gian, chúng ta tới nơi này ăn cơm, cũng là vi trải nghiệm phán đoán ý nghĩ của những tên tà ma ngoại đạo kia, cũng hiểu thêm về mạch suy nghĩ của bọn chúng." Người còn lại nói.
"Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta đi vào đi." Nữ tu nói.
Đám người cùng đi vào quán rượu.
"Tiểu nhị, gọi món ăn!" Nam tu bụng bia lớn tiếng nói.
"Tới tới, các vị khách quan, muốn ăn cái gì?" Liễu Bình hỏi.
Mọi người thấy được hắn, không khỏi ngẩn người.
Ánh mắt nữ tu kia trở nên mê ly, than thở nói: "Hôm nay mới biết được cái gì gọi là ngọc thụ lâm phong..."
Ánh mắt mấy tên người tu hành trẻ tuổi nóng tính cũng biến đổi.
Bởi vì sự biến đổi này, ngay lập tức Liễu Bình cảm ứng được sát khí nhàn nhạt.
Không được.
Tiếp tục như vậy không được.
Làm một tiểu nhị cũng không yên ổn nữa...
Liễu Bình thở dài, ra hiệu với mấy người này: "Các vị, Thái Vi cung chúng ta đang làm việc, còn xin không nên ở lại đây quá lâu."
Đang khi nói chuyện, hắn lấy lệnh bài Thái Vi cung ra, lung lay trước mặt đám người này.
Vẻ mặt mấy người này biến đổi.
Trên lệnh bài đó có khắc năm chữ to:
Thái Vi cung, Liễu Bình.
Ăn một bữa cơm cũng có thể gặp phải người của bảy đại phái sao?
Cũng đúng, một tiểu nhị lại có bộ dáng đẹp trai như thế, vốn cũng là không có thiên lý.
Hắn càng thích hợp cửa tiệm tại đường phố đối diện kia.
"Đạo hữu, có thể cho ta kiểm nghiệm lệnh bài của ngươi được không?" Một người ôm quyền hỏi.
"Có gì không thể?" Liễu Bình ném lệnh bài qua.
Người kia lật qua lật lại nhìn một lần, cung kính trả lệnh bài trở về, liếc về phía đám người còn lại.
Lệnh bài là thật!
Đệ tử của Thái Vi cung lại giả trang làm tiểu nhị tại nơi biên giới này.
Đây là một chuyện quỷ dị cỡ nào.
Chẳng lẽ...
Thái Vi cung muốn làm một chuyện lớn ở nơi này sao?
Thế nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, nơi này đã tới gần đám yêu ma hoạt động, nghe nói gần nhất Yêu vương cũng xuất hiện ở khu vực này nữa.
Khu vực xuất hiện Yêu vương...
Thái Vi cung... thiết lập mai phục...
Rất nhiều chuyện đều có thể giải thích được!