Chương 21: Sứ giả nhìn trộm (1)
Liễu Bình thử hỏi dò: "Đạo hữu, làm thế nào mà ngươi phát hiện chuyện kia?"
Nam tu sĩ liếc hắn, không trả lời.
Liễu Bình đành phải chắp tay về phía nữ tu sĩ, nói: "Xin chào tiên tử, tại hạ cũng tới đây để tránh né, không biết..."
Nữ tu sĩ cũng không để ý tới hắn, nói với nam tu sĩ: "Khi đó ta đang tu hành, chuyện vừa xảy ra thì ta đã lập tức tới đây tránh né, chỉ hi vọng lần này cũng không quá dài."
Liễu Bình không thể không chuyển về phía nam tu sĩ, ôm quyền cười nói: "Đạo hữu, tình huống cụ thể là..."
Ánh mắt nam tu sĩ lướt qua hắn, rơi vào người nữ tu sĩ, nói: "Tình hình lần này hơi lớn... có lẽ là một vị đại nhân nào đó không cẩn thận làm cho đám quái vật kinh khủng kia chú ý, có lẽ chúng ta phải ở lại đây lâu hơn bình thường."
Liễu Bình hít sâu một hơi, nói lớn: "Đạo hữu, ngươi cảm thấy chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Giọng nói của hắn hơi lớn, làm cho hai vị tu sĩ đều nhìn về phía hắn.
Thế nhưng ngay sau đó, nữ tu sĩ lại nói: "Đúng rồi, nếu chúng ta đều là tu sĩ Luyện Khí, hay là hãy nói tên của mình ra, trò chuyện về những tâm đắc trong tu hành?"
Nam tu lập tức quay đầu nhìn về phía nữ tu sĩ.
"Tại hạ Hồng Đào." Nam tu sĩ ôm quyền nói.
"Tại hạ Triệu Thiền Y." Nữ tu cũng ôm quyền nói.
"Tại hạ Liễu Bình, rất vui gặp được hai người." Liễu Bình cũng ôm quyền, giới thiệu bản thân.
"Hóa ra là Hồng đạo hữu." Nữ tu sĩ cười với nam tu sĩ.
"Triệu tiên tử, chúng ta hãy thảo luận về cách Trúc Cơ đi, có thể chứ?" Nam tu sĩ cũng cười nói với nữ tu sĩ.
"Được, thế nhưng không biết Hồng đạo hữu tìm kiếm vật liệu ở nơi nào?" Nữ tu sĩ nói.
"Ta biết có một nơi, cả hai chúng ta đều là tu sĩ Luyện Khí, vừa hợp kết bạn cùng đi tới đó, cũng có thể bảo vệ lẫn nhau." Nam tu sĩ nói.
"Rất đúng ý ta." Nữ tu sĩ nói.
Hai người thảo luận rất nhiệt liệt.
Liễu Bình vẫn giữ tư thế ôm quyền, cứng người tại chỗ.
Thực sự quá... tốt...
Từ khi nhập đạo tới nay, đây là lần đầu tiên hắn mới bị khinh thường tới mức độ này.
Liễu Bình chậm rãi điều chỉnh tâm trạng, thở ra một hơi dài, chậm rãi buông tay xuống.
Đây chính là tác dụng của "Một Người Không Có Phần Diễn" sao?
Hơi... hỏng việc.
Liễu Bình suy nghĩ, cũng không nói thêm gì nữa, khoanh chân ngồi bên cạnh chờ đợi thời gian kết thúc.
Vào lúc này...
Hai người tu sĩ trước mặt hắn đã kết thúc cuộc nói chuyện.
Tu sĩ xung quanh những đống lửa khác cũng không nói chuyện với nhau nữa.
Mọi người cùng nhìn về phía trong sân.
Một người tu hành máu me khắp người đang đứng tại nơi đó, mà ở xung quanh hắn ta, bảy tám người có người bi thương, có người rơi lệ, có người thở dài, có người lắc đầu.
Chính là đám tu sĩ khi trước Liễu Bình thấy được.
"Lê lang... ngươi đã chết một lần rồi sao?"
Một nữ tu bước tới, nắm chặt tay người nam tu sĩ máu me khắp người kia.
Nam tu sĩ giơ tay lên, nắm chặt thành nắm đấm, thẫn thờ nói: "Đúng vậy, vừa rồi ta đã chết, người hiện tại là ta sau khi sống lại."
Xung quanh đều yên tĩnh.
Mọi người không hẹn mà cùng lùi lại, cách tên nam tu sĩ kia xa chút.
Nữ tu sĩ lại lộ ra vẻ kiên định, nói lớn: "Không sao, rất nhiều người đều đã từng chết một lần, thế nhưng hiện tại vẫn sống thật tốt đấy thôi, cũng không bị quái vật cướp lấy mọi thứ."
Lông mày Liễu Bình nhíu lại.
Đã từng chết một lần.
Bị quái vật cướp đi mọi thứ.
Cảnh tượng hiện tại quá tương tự với hoàn cảnh của Vương Thành!
Nam tu sĩ cười khổ lắc đầu, nói: "Ngươi nhìn thái độ của mọi người thì biết, hiện tại đã là thời điểm ta làm ra lựa chọn."
Nữ tu sĩ hơi chần chờ, nói: "Ngươi thật sự muốn..."
Nam tu sĩ gật đầu, lấy một tấm phù từ trong ngực ra, ném nó ra bên ngoài.
"Linh hồn Thánh Thú, hiển hiện!"
Hắn ta quát khẽ.
Tấm phù lóe lên, hóa thành một cánh cửa đen sì có thể cắn nuốt toàn bộ ánh sáng.
Ngay sau đó...
Một khuôn mặt tái nhợt xuất hiện trong cánh cửa đen, nhìn về phía nam tu sĩ.
Khuôn mặt phát ra thanh âm khàn khàn, nói: "Một người sống lại... ngươi muốn gia nhập vào trong sự bảo vệ của Thánh giả, hòng tránh né quái vật bám thân sao?"
Nam tu sĩ ôm quyền, nói: "Đúng là như vậy, xin hãy tiếp dẫn ta tới."
Khuôn mặt kia cũng không nói thêm gì, nhẹ nhàng lơ lửng về phía trước, cả cánh cửa đen nhánh trùm lên nó tạo thành một chiếc áo choàng.
Nó rơi xuống mặt đất, quan sát cảnh tượng xung quanh.
"Rất lâu mới đi ra một chuyến, ta chúc phúc tất cả người tu đạo đã chứng kiến cảnh tượng này." Khuôn mặt nói.
"Vâng." Nam tu sĩ cũng đứng dậy cung kính theo sau khuôn mặt kia.
Nữ tu sĩ kia hơi do dự đắn đo rồi mới nói: "Ta muốn theo hắn cùng nhập giáo."
Khuôn mặt nhìn về phía nàng ta, khen ngợi: "Đây là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời ngươi, ta sẽ báo cáo cho Thánh giả, cố gắng thu xếp giúp các ngươi một chỗ ở tốt nhất."
Nữ tu bình tĩnh lại, nói với vẻ thoải mái: "Cám ơn đại nhân."
"Được rồi, hai vị xin hãy ở đây chờ một lát."
Gương mặt nói xong, xoay người, đi về phía đám người.
Mọi người đều im lặng.
Khuôn mặt đi tới trước mặt một người, nói nhỏ: "Lực lượng võ đạo quy tàng ở trên người ngươi dâng trào cuồn cuộn, người tu hành võ đạo, ta chúc phúc ngươi."
Người kia chắp tay làm lễ, biểu thị cảm ơn.
Khuôn mặt tiếp tục trôi nổi về phía trước, nói với người còn lại: "Lực lượng ngũ hành mở ra, nó đang giúp đỡ ngươi tăng tiến tu vi, thuật pháp sư, ta chúc phúc ngươi."
Người kia cũng chắp tay lễ.
Khuôn mặt cứ vậy đi qua một vòng, bỗng nhiên dừng lại trước mặt một người tu sĩ.
"Ngươi... ngươi có được thần thông Thiên tuyển rất không tệ, lại còn đã từng chết một lần." Khuôn mặt nhìn người tu sĩ kia, nói.
"Cái gì!"
"Làm sao có thể!"
"Hắn ta đã chết một lần rồi sao?"
Mọi người nói với vẻ hoảng sợ.
Sắc mặt tu sĩ kia trắng bệch, ôm quyền nói: "Tại hạ đúng là đã từng chết một lần, Thánh linh mắt sáng như đuốc."
Khuôn mặt kia nói: "Ngươi có muốn nhập giáo, dưới sự che chở của Thánh giả mà tránh né tà ma tử vong?"
Tu sĩ hơi thấp thỏm, nói: "Ta đã gia nhập dưới quyền một Thánh giả khác, cũng đã tiếp nhận giáo nghĩa, chỉ là hiện tại vẫn chưa đi tới mà thôi."
Khuôn mặt hơi cứng lại rồi cười một cách ấm áp: "Thì ra là thế, vậy ta cũng không làm ngươi khó xử."
Khuôn mặt tiếp tục đi tới.