Chương 221: "Aldrich, cút ra khỏi thế giới này, nếu không ta sẽ giết nàng."
Hổ yêu chảy nước mắt, vứt vũ khí đi, quỳ cả hai đầu gối, nói: "Tạ hạ bái kiến Ma Chủ đại nhân!"
Thanh niên nói: "Chúng sinh bình đẳng, không cần quỳ trước ta."
Đám yêu ma yên tĩnh vài giây, đồng thanh nói:
"Rõ, Ma Chủ!"
"Ma Chủ đại nhân!"
"Đã qua nhiều năm như vậy, thật sự là Ma Chủ đại nhân sao?"
Càng ngày càng nhiều Yêu ma buông vũ khí xuống, cùng nhau quỳ rạp xuống đất.
Giống như dời núi lấp biển...
Toàn bộ đại quân yêu ma buông bỏ vũ khí, quỳ xuống trước khối nham thạch to lớn.
Giọng nói của Trần Lĩnh từ xa truyền tới:
"Liễu lão đệ, trận chiến tranh này là do Nữ thần tự mình quyết định! Ngươi đang làm cái gì vậy?"
Người thanh niên đeo mặt nạ không trả lời, lại rút trường đao tuyết trắng ra, chỉ hướng bầu trời, nói: "Ta chính là Chúa tể Ma đạo trong thiên hạ, hôm nay hiệu lệnh quần ma, tại đây chấm dứt toàn bộ chiến tranh!"
Một luồng ánh đao hừng hực xông lên tận trời.
Trong khoảnh khắc đó, cả nhân tộc cùng yêu ma, khi nhìn thấy ánh đao này, đều trở nên ngẩn ngơ.
Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp xuất hiện trong hư không:
[Trong toàn bộ thế giới Tu Hành, chỉ có chính ngươi là người không tồn tại trong vở kịch hắc ám này.]
[Khi ngươi xuất hiện, mỗi một cử động của ngươi đều đang phá hoại kịch bản đã được xây dựng từ trước.]
[Kịch bản ban đầu bắt đầu sụp đổ!]
[Lặp lại lần nữa, kịch bản mà Nữ sĩ Thống Khổ đã xây dựng đang sụp đổ!]
Ở bên kia chiến trường.
Một bóng người bay tới, rơi xuống bên cạnh nham thạch.
Lại là Lý Trường Tuyết.
Tay nàng nâng trường kiếm, nhìn về phía đại quân nhân tộc, nói: "Ta chính là Chưởng môn Thanh Minh môn Lý Trường Tuyết, Ma Chủ Liễu Bình đã nguyện ý chấm dứt cuộc chiến này, chúng ta cần gì phải liều mạng chiến đấu với yêu ma cơ chứ!"
Nàng cao giọng quát lớn: "Đều tỉnh táo lại, các đạo hữu!"
"Hãy tỉnh táo lại từ trong cơn ác mộng này!"
Trong đại quân nhân tộc, các tu sĩ đều lộ ra vẻ hoảng hốt.
Chỉ có Trần Phong cùng Trần Lĩnh là kinh ngạc xen lẫn sợ hãi.
Bọn họ cùng quát lớn: "Không ổn, cần phải thông báo Nữ thần ngay lập tức!"
Trong khoảnh khắc đó...
Liễu Bình cũng động.
Đao trong tay của hắn hóa thành tàn ảnh, từ tàn ảnh lại trở nên mơ hồ, ngay cả bóng hình của hắn cũng biến mất khỏi nham thạch.
Trước mặt Trần Phong cùng Trần Lĩnh, đều xuất hiện ánh đao vô tận.
Những ánh đao này giống như một trận gió tuyết, trải rộng bốn phía, ngay cả cơ hội né tránh cũng không để lại.
"Chỉ dựa vào lực lượng văn minh Tu Hành thôi sao?"
Trần Phong nói với giọng khinh thường.
Hắn ta đang định rút thẻ bài, lại phát hiện tay của mình biến mất.
Gió nhẹ lướt qua.
Không chỉ là tay, cả người hắn cũng đã hóa thành một luồng sương máu mơ hồ.
Một bóng mờ từ trong sương mù máu hiện ra...
Là linh hồn của Trần Phong!
Linh hồn run rẩy, vội vã muốn bay về phía bầu trời.
Trong hư không cách hắn ta cực xa, giống như có ai liếc nhìn về phía hắn ta vậy.
Linh hồn phát ra những tiếng rên rỉ, liên tiếp vỡ vụn, tản đầy hư không.
Thái Thượng Trừ Ma - Hư Thần Trảm!"
Trần Lĩnh thấy vậy, quỳ trên mặt đất, lớn tiếng khẩn cầu: "Liễu huynh đệ, tha ta một mạng, ta sẽ không nói bất cứ cái gì cả!"
Liễu Bình hiện ra trong hư không, cũng không nhìn hắn ta, nói nhỏ: "Găng tay, Thuật đao, Robot, mặt nạ, toàn bộ chuyển hóa thành thẻ bài, tranh thủ thời gian."
"Được!" Giọng nói của Yana vang lên.
Một con rắn màu đen xuất hiện trong hư không, vạch ra từng đường ngang dọc, bao phủ găng tay, Thuật đao, mặt nạ, đóng khung bọn chúng vào trong.
Ngay sau đó, xung quanh chiếc robot khổng lồ đang bay tới, cũng xuất hiện từng đường nét ngang dọc, đóng khung nó vào trong.
Trong nháy mắt, những thứ này đều biến mất.
Trong khoảnh khắc đó...
Một giọng nữ lạnh lẽo vang lên trong hư không:
"Thẻ bài thay thế, kịch bản đình chỉ."
Tất cả người tu hành, yêu ma, quỷ quái đều biến thành trạng thái đình trệ.
Bọn họ giống như người máy bị nhổ đi nguồn điện, cũng không thể làm ra bất cứ động tác nào cả.
Một bên kahcs.
Trần Lĩnh biến mất tại chỗ.
Thay vào đó, một người đàn ông thân hình thẳng tắp, khuôn mặt anh tuấn xuất hiện.
Hắn ta mặc một bộ áo giáp hào hoa tỏa sáng, đứng tại vị trí ban đầu của Trần Lĩnh, đầu tiên là thi lễ về phía bầu trời với vẻ lịch thiệp, lúc này mới quay đầu, quan sát Thằng hề với vẻ hứng thú.
"Xin chào, một tên đáng thương chỉ biết mua vui cho kẻ khác, ta là vị hôn phu của Nữ thần Tra Tấn, Aldrich." Hắn ta nói.
"Xin chào, ta là chủ nhân của nàng ấy." Thằng hề nói.
Aldrich há hốc miệng, không biết nên nói gì cho phải.
Thằng hề cười dài, tiện tay rút một thẻ bài từ trong hư không.
Trên tấm thẻ bài này có vẽ một con robot cao mấy chục mét, đang bắn ra một đống đạn đạo, bay về phía nơi xa.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Thẻ bài: Hủy Diệt giả.]
[Sản phẩm khoa học kỹ thuật, robot, có thể điều khiển.]
[Đây là một cỗ máy chiến tranh cực mạnh, nó có thể hủy diệt cả một nền văn minh!]
Bỗng nhiên, bức vẽ trên tấm thẻ trở nên mơ hồ.
Toàn bộ chữ nhỏ cũng biến đổi...
[Ngươi đã mua vui cho chính mình, từ đó thu hoạch được một cơ hội chuyển hóa thẻ bài thành thẻ bài chuyên dụng.]
[Ngươi nhận được thẻ bài: Súng hủy diệt vật chất thành hạt cơ bản.]
[Đây là đạo cụ chuyên dụng của ngươi, không cần giải thích, ngươi cũng có thể biết cách sử dụng nó như thế nào.]
[Đặc biệt thuyết minh: Xin hãy sử dụng cẩn thận, vì thế giới này có thể tiếp tục tồn tại hay không, chỉ cần ngươi bắn một viên...]
Ầm!
Thẻ bài hóa thành một khẩu súng lục đen kịt, rơi vào trong tay Thằng hề.
Thằng hề giơ súng chỉ về phía người nam đối diện, nói:
"Aldrich, vừa rồi ta đã nghe được mọi chuyện từ Yana rồi, rõ ràng là một vụ nguyền rủa ác độc, ngươi lại còn cho rằng nàng thật sự thích ngươi hay sao?"
"Chúng ta thật tâm yêu nhau, loại chuyện này, một Thằng hề như ngươi làm sao mà hiểu được?" Nét mặt của Aldrich dần dần trở nên bình thản.
Hắn ta rút một tấm thẻ bài có màu sắc sặc sỡ ra, giơ lên trước mặt Liễu Bình, nói: "Phàm nhân, mặc dù vũ khí trên tay ngươi khá lợi hại, thế nhưng nếu muốn bắn trúng ta, đó là chuyện không thể nào."
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Đối phương sử dụng một tấm thẻ bài có uy năng vượt xa thẻ bài của ngươi, thậm chí ngươi còn không thể nhìn rõ tin tức mà thẻ bài này thể hiện ra.]
[Ngươi không thể chiến thắng tấm thẻ bài này.]
[Bản Danh Sách tiến hành giải thích chi tiết đối với tấm thẻ bài này...]
Thằng hề cũng không nhìn những dòng chú giải này, một tay lôi Yana từ hư khonogg ra ngoài, dùng súng chỉ về phía đầu của nàng, nói:
"Aldrich, cút ra khỏi thế giới này, nếu không ta sẽ giết nàng."
Vẻ mặt Aldrich cứng lại, giận dữ hét: "Thằng khốn đáng chết, buông nàng ra!"