Chương 235: Hấp thu linh hồn
Ầm!
Liễu Bình vung ra một quyền cuối cùng, đánh cho thiếu niên kia hôn mê đi.
Đã hoàn thành năm mươi liên kích.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện trong hư không:
[Chúc mừng, ngươi đã hoàn thành điều kiện đặc biệt của Nữ thần Tra Tấn Yana.]
[Hiện tại, bản Danh Sách sẽ rút ngẫu nhiên một loại năng lực từ trên người nàng...]
[Năm...]
[Bốn...]
[Ba...]
[Hai...]
[Một.]
[Ngươi thu hoạch được năng lực biến chủng: Hấp thu linh hồn.]
[Có thể sử dụng: 1 lần.]
[Khi sử dụng năng lực này, ngươi sẽ hấp thu lực lượng linh hồn từ trên người đối phương, mở rộng hạn mức lực lượng linh hồn cao nhất của bản thân.]
[Ngươi đã chính thức tiếp xúc với khái niệm lực lượng linh hồn.]
[Thuyết minh: Hồn lực là đầu nguồn của mọi lực lượng, đại biểu thực lực chân chính của một tồn tại.]
[Bảng thuộc tính nhân vật của ngươi bắt đầu tăng thêm thuộc tính Hồn lực: ]
[Thẻ bài: Kỵ sĩ thực tập.]
[Tên: Liễu Bình.]
[Cấp bậc: 1.]
[HP: 5.]
[Lực công kích: 3.]
[Hồn lực: 2/3.]
[Hồn lực của ngươi giảm bớt một điểm, là bởi vì ngươi đã sử dụng một lần Thánh Ngâm thuật.]
[Ngoài 'Hấp thu linh hồn' ra, khi đẳng cấp của ngươi tăng lên, hạn mức cao nhất của Hồn lực cũng sẽ được tăng lên.]
Liễu Bình thỏa mãn thở dài.
Không hổ danh là Nữ thần Tra Tấn mà, tùy tiện rút ra một năng lực, sau khi được "Anh linh che chở" biến chủng, vậy mà có thể tăng cường lực lượng linh hồn của mình!
Xem ra, về sau mình cần sử dụng "Anh linh che chở" nhiều hơn mới tốt, đây là một loại thủ đoạn tăng tiến thực lực của bản thân mình.
Hiện tại sao...
Hắn đứng dậy, nói với Libertas: "Chúng ta đi chứ?"
"Đi giết Thất Hồn giả sao?" Libertas nghiêng đầu nhìn hắn.
"Đúng, chúng ta cần thu hoạch được điểm đáng giá cao hơn, nhanh chóng tăng tiến cấp bậc bản thân." Liễu Bình nói.
"Rất hợp ý của ta... cũng không biết tại sao những tên rác rưởi này lại có thể thông qua sàng lọc, vậy mà có thể sánh vai với chúng ta, đi thôi!" Libertas nói.
Hai người tiếp tục tiến về phía trước, dần dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
…
"Đám rác rưởi này thật vô dụng!"
Libertas giẫm trên một thi thể Thất Hồn giả không đầu, nói với thái độ buồn chán.
Trải qua mấy tiếng chiến đấu, hắn cùng Liễu Bình đã dọn dẹp toàn bộ Thất Hồn giả xuất hiện trên đường đi.
Có lẽ chuyện khi trước đã truyền ra đi...
Trên đường đi, cả hai người đều không bị những thiếu niên khác quấy rầy.
Phía trước đã là khu vực cuối cùng của thôn xóm.
Mà con đường tới nơi đây cũng đã tới cuối, cảnh tượng phương xa bị một luồng sương mù xám bao phủ, làm cho người bên ngoài không nhìn được bất cứ thứ gì cả.
Liễu Bình đứng giữa con đường, đưa tay sờ soạng về phía trước.
Hắn sờ được một tầng chắn trong suốt, cùng loại với pha lê.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngươi chạm tới kết giới ẩn nấp.]
Một giọng nói già nua vang lên:
"Libertas, Liễu Bình, hai người các ngươi rất không tồi, đạt được thành tích xuất sắc tại lần thử thách này."
Hai người cùng quay người nhìn lại.
Ông lão giảng bài khi trước đang đứng tại ven đường, cười tủm tỉm mà nhìn hai người.
"Xin hỏi phía trước là nơi nào, tại sao lại không thể đi vào được?" Liễu Bình hỏi.
Ông lão nói: "Ngươi cảm thấy hứng thú với thứ này sao? Phía trước là một tồn tại đang ngủ say, chúng ta không thể quấy rầy giấc ngủ của nó được."
Ông ta vung tay lên.
Cuối đường, sương mù xám tản đi, lộ ra một vùng bóng đêm tĩnh lặng.
Trong bóng đêm, một cái đầu lâu khổng lồ màu xám đang yên lặng nằm trên mặt đất, ngăn cản con đường nối thẳng tưới sườn dốc phía dưới.
Cái đầu lâu này cực kỳ khổng lồ, che đi toàn bộ tầm mắt của hai người.
Nếu như quan sát lại tỉ mỉ hơn, sẽ phát hiện phần dưới đầu lâu là một chiếc xương sống cực dài, vẫn luôn cắm sâu vào dưới mặt đất.
"Nó đang ngủ say sao?" Liễu Bình khó hiểu hỏi.
"Đúng vậy, nó đang ngủ say, cũng đã ngủ say hơn một ngàn ba trăm năm rồi, tới tận ba ngày trước, nó phun ra một luồng khí rất nhỏ." Ông lão nói.
Liễu Bình nói: "Vậy những Thất Hồn giả này..."
Ông lão giải thích: "Vốn chính là người chết của nhân tộc chúng ta, lại bị luồng khí đó ô nhiễm, cho nên bọn họ đều đã mất đi linh hồn."
Bỗng nhiên trước mắt Liễu Bình hiện lên từng hàng chữ nhỏ:
[Phát hiện Anh linh đang ngủ say.]
[Đạt thành điều kiện kích hoạt, năng lực thứ hai của Danh Sách được mở ra.]
[Từ giờ trở đi, ngươi có thể sử dụng năng lực thứ hai của Danh Sách: Kế thừa linh tính.]
[Thuyết minh: ]
[Ngươi cần phải thu thập đầy đủ yếu tố, mới thỏa mãn điều kiện kế thừa linh tính.]
[Ngươi thấy được Anh linh ngủ say: ????]
[Xin hãy thu thập đủ những yếu tố sau: ]
[Máu của người chết, Địa U thảo, bột phấn Oan hồn, dao găm bằng bạc, lá chắn gỗ khảm kim loại, mảnh vỡ Thánh khế.]
[Sau khi thu thập đầy đủ yếu tố, xin hãy trở lại nơi này, kích hoạt 'Kế thừa linh tính'.]
[Sau khi kích hoạt Kế thừa linh tính, ngươi sẽ thu hoạch một tấm bản vẽ từ trên người Anh linh ngủ say: ????]
Liễu Bình không nhịn được mà hỏi: "Trên bản vẽ là thứ gì?"
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên: [Trên bản vẽ có một thứ thích hợp với cấp bậc thẻ bài hiện tại của ngươi...]
[Có lẽ sẽ là bản vẽ của một trang bị nào đó, có lẽ là tung tích của một vật phẩm thần bí nào đó, có lẽ là phương pháp tu luyện của Kỵ sĩ, hoặc là kỹ năng đặc biệt, còn có thể là một bí mật nào đó nữa.]
[Tóm lại, trước khi chúng ta đạt được bản vẽ, chúng ta cũng không biết nó sẽ là cái gì.]
Liễu Bình suy nghĩ một lát, hỏi: "Nói cách khác... thứ mà chúng ta trộm đi là kiến thức của nó sao?"
[Không phải trộm, mà là kế thừa.] Danh Sách sửa lại.
Liễu Bình nhìn hư không trước mắt, thấy được có một điểm sáng nho nhỏ dừng tại phía góc tầm mắt.
Thứ này chính là "Kế thừa linh tính".
Thừa dịp ngươi đi ngủ, trộm kiến thức của ngươi.
Cái này có thể gọi là kế thừa sao?
Liễu Bình nghĩ đi nghĩ lại, thở dài nói: "Loại kế thừa này cũng quá linh tính (thông minh) đi."
[Nó vốn có tên là Kế thừa linh tính.] Danh Sách nghiêm túc nói.
"Danh Sách, nhiều năm như vậy rồi ngươi đều không chút động tĩnh, vậy mà hôm nay lại mở ra hai loại năng lực, làm cho ta rất không thích ứng." Liễu Bình trêu ghẹo nói.
Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Còn mười sáu giờ nữa, ngươi sẽ trở thành một tấm thẻ bài của Yana, đối mặt với bộ bài của Aldrich, bản Danh Sách hi vọng khi đó ngươi vẫn có thể giữ vững nét khôi hài như vậy.]
Liễu Bình trầm ngâm nói: "Trận Đăng Thần chiến này, cần đánh tới khi nào chứ?"
Lại có hai hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Ngươi cần phải tiếp tục đánh tiếp, tới tận năm năm về sau, Aldrich trở thành người chết, tỉnh lại từ trong Vĩnh Dạ.]
[Khi đó, các ngươi sẽ tiến hành một trận chiến cuối cùng, quyết định Thần vị Tra Tấn sẽ thuộc về kẻ nào.]