Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 289: "Danh sách Chiến Tranh!"

Chương 289: "Danh sách Chiến Tranh!"
"Thì ra là thế..." Ông lão thả lỏng: "Ngươi đã chủ động hành động, cũng là một chuyện tốt, ta sẽ dành cho ngươi quyền hạn này, vừa lúc ngươi và Hoa Tình Không cùng đi điều tra đi."
Ông lão rút ra một tập tài liệu, đặt tại trước mặt Liễu Bình.
Liễu Bình cầm tài liệu lên, lại thấy được từng hàng chữ nhỏ phía trên:
"Tuyệt mật."
"Những tài liệu liên quan tới tiểu đội thăm dò số năm của các nhà tự nhiên học."
"Tiểu đội này có nhiệm vụ xâm nhập vào di tích của vương quốc Ceylon, điều tra nguyên nhân hủy diệt của vương quốc."
"Ngày hai mươi hai tháng ba, tiểu đội thăm dò lấy được tiến triển cực lớn, cần trở lại Hoàng thành, mượn nhờ lực lượng của Danh Sách Chiến tranh, phân tích sâu hơn về một loại vật chất nào đó."
"Ngày hai mươi ba tháng ba, tiểu đội thăm dò trở lại Hoàng thành."
"Trong đêm đó, hỏa hoạn bùng phát, toàn bộ người trong tiểu đội đều mất mạng, không ai sống sót."
"Thông qua việc phục hồi thuộc tính của ngọn lửa, có thể biết được ngọn lửa này chính là Lửa Diệt Hồn của hệ nguyền rủa."
"Lửa Diệt Hồn hủy diệt toàn bộ dấu vết linh hồn, không thể thông qua việc phục hồi để tìm kiếm chứng cứ."
"Đang trong quá trình điều tra sâu."
"Phía trên, đều là những tin tức tương quan."
Liễu Bình đọc rất nhanh, trầm ngâm nói: "Vương quốc Ceylon? Ta nhớ rằng quốc gia này vừa mới xuất hiện khoảng trăm năm về trước."
"Đúng vậy, thời gian tồn tại của nó quá ngắn, chưa phát triển, đã bị một loại tồn tại nào đó trong Vĩnh Dạ hủy diệt, toàn bộ linh hồn loài người cũng bị ăn sạch." Ông lão nói tiếp.
"Vậy, Đế quốc chúng ta thì sao?" Hoa Tình Không bỗng hỏi.
"Đế quốc chúng ta đã tồn tại ba trăm năm, là khi trước lúc Hoàng tộc rơi vào Vĩnh Dạ, đã dẫn theo Danh sách Cỗ máy Chiến tranh, dựa vào Danh Sách này từng bước mở rộng lãnh thổ." Liễu Bình nói.
"Ngươi cũng có vài phần thần thái của nhà bác học đấy." Ông lão trêu ghẹo nói.
"Ba trăm năm, cũng không có bao nhiêu tri thức, cũng không thể coi là bác học được." Liễu Bình lắc đầu một cách rất tự nhiên.
Ông lão liếc mắt nhìn hắn, nói: "Vụ án này đã chững lại rồi, đã mất sạch toàn bộ manh mối, hầu như không thể điều tra tiếp, ngươi có ý nghĩ gì sao?"
"Làm sao lại không có cách nào nữa?" Liễu Bình giật mình, hỏi.
"Mọi chứng cứ và manh mối đều bị hủy diệt, cục cảnh sát lẫn quân đội chúng ta đều không nghĩ ra cách nào nữa cả, chẳng lẽ..." Ông lão không nói tiếp.
Nữ thư ký cũng biết điều lui ra ngoài, đóng cửa lại.
Liễu Bình nói: "Đương nhiên là có cách khác, chúng ta cần lặng lẽ điều động nhân lực, thuận theo quỹ tích thăm dò của tiểu đội số năm, lại tiến tới di tích của vương quốc Ceylon, xem xem có thể biết được bọn họ đã phát hiện được thứ gì hay không, chẳng lẽ chuyện này không phải là chuyện quan trọng nhất hay sao?"
Ông lão im lặng, bỗng lấy ra một phần tài liệu, nhanh chóng viết lên thứ gì đó.
"Từ giờ trở đi, Hoa Tình Không chính là người dẫn đường của ngươi, cô ấy sẽ phụ trách an toàn của ngươi, mà ngươi lại là nhà tự nhiên học, vừa lúc thích hợp đi điều tra di tích kia... di tích này đã được thăm dò rất nhiều lần, chắc hẳn cũng không có nguy hiểm gì quá lớn." Ông lão nói.
"Hai người chúng ta? Không phải quá nhỏ yếu hay sao?" Liễu Bình hỏi.
"Ngươi phải tin tưởng thực lực của Hoa Tình Không, cô ấy chính là đội trưởng bộ đội đặc biệt... với lại, các ngươi mới có hai người, không nên thu hút quá nhiều sự chú ý, hành động ẩn nấp, hiệu suất sẽ cao hơn." Ông lão nói.
"Vâng! Tổng tư lệnh!" Hoa Tình Không cúi chào nói.
Liễu Bình suy nghĩ vài giây.
Đúng là di tích của vương quốc kia đã được thăm dò rất nhiều lần, mà Hoa Tình Không lại là một vị Hoán Linh sư, trải qua hơn nửa năm phát triển, thực lực đã không biết mạnh mẽ tới mức nào rồi.
Tại sao con quái vật kia lại muốn giết sạch tiểu đội nghiên cứu này?
Đáp án đang ở trong di tích chờ đợi mình.
Mình là nhà tự nhiên học, chỉ cần điều tra mọi chuyện liên quan tới tiểu đội nghiên cứu thứ năm là được.
Nếu như có thu hoạch, không chỉ có thể danh chính ngôn thuận dẫn dắt vấn đề lên người Hoàng đế, mình còn có thể thu hoạch được số lượng lớn điểm công huân nữa.
Vừa nghĩ tới đây, Liễu Bình cùng Hoa Tình Không đều cúi chào.
Đó cũng biểu thị mình đáp ứng.
Ông lão mỉm cười, gọi nữ thư ký tới, đưa phần tài liệu kia cho cô ta rồi nói::
"Hành động tuyệt mật, chuẩn bị quản lý mọi thứ đi."
"Vâng, ta sẽ đi làm ngay." Nữ thư ký cầm tài liệu, quay người đi khỏi văn phòng.
"Được rồi... các ngươi rời đi thôi, ta còn muốn ngủ bù." Ông lão phất tay với Hoa Tình Không và Liễu Bình.
Hai người rời khỏi văn phòng, đóng cửa lại, rời đi.
Văn phòng Tổng tư lệnh yên tĩnh lại.
Ông lão ngồi trên một chiếc ghế bành, nhếch chân bắt chéo, châm một điếu thuốc.
Ông lão hút mạnh một hơi, phun ra một vòng khói, nói: "Chiếu lại."
Ngay sau đó, màn ánh sáng trên bàn công tác phát sáng lên.
Trong tiếng âm nhạc sục sôi, hình ảnh trò chơi đối kháng lại hiện lên lần nữa, phía trên dần dần có các nhân vật trong game xuất hiện.
Rất nhanh, hoạt hình giới thiệu nhân vật đã kết thúc.
Tất cả nhân vật đều đứng chung một chỗ, nhìn về phía ngoài màn hình.
"Lão Chu, ông thấy thế nào?" Ông lão hỏi.
Nhân vật mà ông ta vừa điều khiển, cả người đều là cơ bắp cứng như thép nguội đứng ra, lộ vẻ suy tư, nói: "Tiêu chuẩn chiến đấu của đứa nhỏ kia cũng không thấp... Hắn chỉ nhìn vài lần là có thể tìm ra sơ hở trong quyền pháp lẫn combo mà ta sử dụng rồi."
Ông lão lại nhìn về một nhân vật khác.
Đó là nhân vật mà Liễu Bình lựa chọn.
"Các ông biết đấy, ta khá là khắc chế lão Chu..." Nhân vật kia nói: "Ta cũng không biết rõ hắn lựa chọn ta để chiến đấu với lão Chu, là bởi vì chọn bừa, hay là có một loại trực giác nào đó trong chiến đấu nữa."
Trong các nhân vật đứng xem, một người mở miệng nói: "Trong trận chiến cuối cùng, ngươi đã dùng Thần kỹ hai lần, ba lần bí pháp, mỗi một lần đều trúng mục tiêu."
"Cho nên có kết luận." Lão Chu nói.
"Hắn chính là hạt giống trời sinh chiến đấu... hiện tại ta mới hiểu câu nói vừa rồi của hắn."
"Câu nào?"
"Trước khi chiến đấu, hắn nói: 'Trong chiến đấu, bình thường thì ta sẽ không thua.'."
"Chậc, có phải là đề cao hắn quá rồi hay không?"
"Nghe xem ý kiến của Ba Bàng thế nào trước đi."
Các nhân vật cùng nhìn về phía ông lão kia.
Ông lão vỗ bàn một cái, nói: "Danh sách Chiến Tranh!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất