Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 302: "Ta chưa từng phản bội Thần linh..."

Chương 302: "Ta chưa từng phản bội Thần linh..."
Liễu Bình rút một tấm thẻ bài ra, nhẹ nhàng ném ra ngoài, nói nhỏ: "Mặc dù đã trở nên suy yếu, thế nhưng lực lượng được triệu hồi lâu như vậy, chắc hẳn vẫn còn lưu lại trong cơ thể chứ..."
Trên tay Triệu Thiền Y xuất hiện hai thanh đao ngắn.
Nàng cảm thấy thú vị, bật cười nói: "Rõ ràng trên tấm thẻ có vẽ một thanh kiếm, tại sao tới trên tay của ta lại là hai thanh đao ngắn chứ?"
"Mặc dù là thẻ bài của ta, thế nhưng sau khi chuyển hóa thành thẻ bài chuyên dụng, nó sẽ biến đổi thành thứ thích hợp với ngươi hơn." Liễu Bình nói.
"Ta thích chiến đấu như vậy." Triệu Thiền Y múa đao, bước từng bước về phía Khô lâu.
Khô lâu lùi về sau mấy bước, sợ hãi quát:
"Lực lượng của ta! Thủ đoạn vừa rồi của ngươi là cái gì, tại sao lại tước mất lực lượng của ta rồi!"
Triệu Thiền Y mỉm cười, nói: "Yên tâm, có người còn không nỡ ngươi chịu chết đây."
Bỗng nhiên nàng biến mất, hóa thành một luồng tàn ảnh ẩn trong gió, dùng tốc độ mắt thường không thể thấy được lướt qua Khô lâu, hiện thân tại vị trí cách Khô lâu hơn mười mét về phía sau, thu đao lại.
"Ngươi..."
Khô lâu còn định nói cái gì đó, thế nhưng vừa nói một chữ, toàn thân lại toát ra từng luồng ánh đao ngưng đọng.
Keng keng keng keng keng...
Xương cốt toàn thân Khô lâu bị chém nát, chỉ còn lại một chiếc đầu lâu, rơi xuống đống xương cốt tan rã.
Bỗng nhiên, có một giọng nói truyền tới từ phía không xa:
"y da, tại sao lại bị thương nặng như vậy, Triệu Thiền Y, nàng cũng hơi quá đáng... thiếu tá, ngươi không sao chứ?"
Ngay sau đó...
Một luồng sáng ấm áp hạ xuống, lại chữa trị toàn bộ vết thương trên người của nó.
Xương cốt bị chém gãy lại nối liền cùng một chỗ, khôi phục như lúc ban đầu, mà Khô lâu cũng đứng dậy ngay lập tức.
Nó hoạt động thân thể.
Vừa rồi cũng quá nguy hiểm đi, chỉ còn lại một cái đầu, mình không có bất cứ lực phản kháng nào cả.
Lại có một giọng nói truyền tới từ phía đối diện:
"Thế nào, tốt hơn chút nào hay không? Nếu không có việc gì thì đi tới hai bước?"
Khô lâu im lặng một lát, rồi đi tới hai bước.
Nó nhìn về phía đối diện.
Dưới ánh đèn lờ mờ, tên kỵ sĩ kia đứng tại phía xa, trên hai tay của hắn xuất hiện ánh sáng chữa trị ấm áp mà thần thánh, trên mặt lộ ra vẻ chân thành và quan tâm.
Khô lâu thở dài, lắc đầu nói: "Trên thế giới này, lại có kẻ đần độn như ngươi nữa, thế nhưng dù gì đi nữa..."
"Ta vẫn phải cám ơn ngươi."
Liễu Bình liếc nhìn về phía hư không.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên tại nơi đó:
[Ngươi đã sử dụng Cứu Tử Phù Thương thuật.]
[Chúc mừng, ngươi thu được một trăm ba mươi điểm Hồn lực.]
[Ngươi chuyển toàn bộ Hồn lực cho Andrea.]
[Anh linh: Andrea đã tích lũy hơn 30% Hồn lực để có thể tỉnh lại, xin hãy thu thập hai mươi điểm Hồn lực nữa, tiến độ sẽ đề thăng tới 40%.]
[Xin hãy tiếp tục cố gắng.]
Hơn 30%!
Khoảng cách tới 40% cũng không xa.
Như Danh Sách nói vậy, mình vẫn cần phải cố gắng mới được.
Vừa nghĩ tới đây, trên gương mặt Liễu Bình lại lộ ra vẻ thương xót cùng thần thánh, nói: "Chăm sóc người bị thương là trách nhiệm của kỵ sĩ chúng ta, ta tình nguyện ngươi không cám ơn ta, mà mong ngươi hãy từ bỏ tà giáo, thay đổi để làm một con người mới, làm một quân nhân chân chính."
Khô lâu lắc đầu, nói: "Chuyện này là chuyện không thể nào."
"Không, ngươi chắc chắn sẽ thay đổi để làm một con người mới, tin tưởng ta, ta sẽ giúp ngươi."
"Ngươi?"
"Đúng, là ta."
"Nhưng, vì sao?"
"Đây là một loại tinh thần kỵ sĩ... ta không tiện nhiều lời, bởi vì làm vậy sẽ lộ ra rằng ta không đủ khiêm tốn, trên thực tế ta không cách nào lừa gạt ngươi, ta sẽ chỉ dùng hành động... tóm lại, ngươi sẽ phát hiện hành động sẽ chứng minh rõ ràng hơn ngôn ngữ nhiều."
Khô lâu trở nên im lặng trong thời gian dài, một lúc lâu sau mới lẩm bẩm: "Tinh thần kỵ sĩ sao... hóa ra trên đời này lại thật sự có loại người như vậy."
Liễu Bình phát hiện Triệu Thiền Y đang nhìn mình, lập tức nháy mắt với nàng.
Ngẩn người ra làm gì?
Vào việc đi!
Triệu Thiền Y cũng hiểu được ý của hắn, âm thầm giơ song đao lên, nói nhỏ:
"Bán người ta đi lại còn ép người ta tặng cờ thưởng..."
Nàng hóa thành một tia điện, biến mất tại chỗ.

Triệu Thiền Y quay xung quanh Khô lâu mà xuất đao liên tục, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, đã chém nó thành một đống xương khô.
"Triệu Thiền Y! Đừng đánh nó nữa!" Liễu Bình nổi giận nói.
"Hừ, ai bảo vừa rồi nó dữ như vậy, ta tức." Triệu Thiền Y cũng phối hợp diễn.
Liễu Bình xông lên, tìm kiếm trong đống xương khô, lôi chiếc đầu lâu kia ra.
"Ngươi không sao chứ?" Hắn hỏi với vẻ quan tâm.
"Nhanh, trị liệu cho ta!" Khô lâu vội vàng hô.
"Được rồi, t sẽ trị liệu cho ngươi!" Liễu Bình nói.
Hắn đặt thẳng cái đầu lâu này lên trên đống xương cốt, quát khẽ nói: "Khôi phục đi, chữa trị đi!"
Trong hư không, lại có hồn lực được thu thập.
Liễu Bình vẫn duy trì vẻ mặt thương hại.
Thăng cấp cần Hồn lực.
Sau mười cấp, mới có thể mở khóa kỹ năng mới.
Đánh thức Andrea cũng cần Hồn lực.
Yana là Thần linh, thực lực mạnh hơn Andrea và Triệu Thiền Y quá nhiều, lượng Hồn lực cần lại càng nhiều hơn.
Nơi nào cũng phải dùng tới Hồn lực.
Thật vất vả mới gặp được tên Khô lâu này, làm sao có thể buông tha cho nó chứ?
Từng tia sáng ấm áp nhập vào cơ thể của Khô lâu.
Nó lại đứng lên một lần nữa.
Chỉ là lần này nó cong lưng, dùng chiếc cột trụ kia chống đất, nhìn qua có vẻ rất yếu ớt.
Đôi mắt Liễu Bình sáng lên.
Nó...
Có vẻ như vẫn còn chịu được!
"Thế nào? Cần gì làm chó săn cho Thần linh cơ chứ, hãy quay đầu trở thành một quân nhân chân chính, ta sẽ buông tha ngươi." Liễu Bình nói.
Khô lâu im lặng vài giây, nói: "Có một số việc, không thể quay đầu lại, lần này là ta thua, ngươi đi đi."
Liễu Bình ngẩn người.
"Ngươi nhận thua?" Hắn hỏi lại.
"Đúng vậy, không cần thiết chiến đấu tiếp, ta cũng không muốn kêu gọi càng nhiều lực lượng hơn tới nơi này, làm vậy sẽ để cho Thần linh chú ý tới nơi đây, mà ngươi lại là một Kỵ sĩ chân chính, ta cảm thấy cứ như thế này là kết cục tốt nhất."
Khô lâu nói xong, trên người lại xuất hiện cơ bắp máu thịt, lại hóa thành một người đàn ông.
Thiếu tá Bart!
Ông ta nhìn về phía Liễu Bình với ánh mắt phức tạp, tựa hồ không muốn nói thêm gì nữa cả.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:
[Đối phương đã nhận thua.]
[Dựa theo quy tắc chiến đấu của Thủ Ngục kỵ sĩ, linh hồn của đối phương sẽ thuộc về ngươi.]
[Trận chiến đấu này đã kết thúc.]
[Sau năm giây, linh hồn của hắn ta sẽ chuyển hóa thành thẻ bài, nó sẽ thuộc về ngươi.]
[Năm, ]
[Bốn, ]
[Ba, ]
"Chờ đã..."
Theo bản năng Liễu Bình liếc nhìn về phía thiếu tá Bart, lại thấy trên người ông ta xuất hiện từng luồng sáng đen kịt, kết cấu tạo thành một đồ án quỷ dị trong hư không, yên lặng lơ lửng tại đỉnh đầu thiếu tá Bart.
"Đó là cái gì?" Liễu Bình hỏi.
Thiếu tá Bart thuận ánh mắt của hắn mà ngẩng đầu nhìn tới, sắc mặt lập tức biến đổi.
Một chiếc gai xương sắc bén từ trong đồ án nhô ra ngoài, chỉ trong nháy mắt đã đâm xuyên cơ thể thiếu tá Bart.
Hai tay thiếu tá Bart nắm chặt chiếc gai xương kia, máu trong miệng trào ra không ngừng, miễn cưỡng nói: "Ta chưa từng phản bội Thần linh..."
Gai xương sắc bén lại đâm sâu hơn vài phần, nhấc hắn lên không trung.
Trong hư không, một giọng nói ồm ồm xuất hiện:
"Thế nhưng ngươi thất bại."
Thiếu tá Bart kêu thảm thiết, máu thịt toàn thân ông ta đang hòa tan với tốc độ cực nhanh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất