Chương 301: Càn Nguyên Thông Bảo?
"Làm gì vậy? Chúng ta ăn cái này là có thể chiến thắng quái vật hay sao?" Triệu Thiền Y hỏi với vẻ tò mò.
"Không, không phải cho chúng ta ăn."
Liễu Bình nói, rồi lấy một món điểm tâm nhỏ, nhét vào trong tay Triệu Thiền Y.
"Tìm cơ hội, ném món ăn này vào trong miệng quái vật đi."
Hắn dặn dò với vẻ cẩn thận.
"Có tác dụng sao?" Triệu Thiền Y hỏi với vẻ nghi ngờ.
"Có tác dụng lớn, tin tưởng ta."
Liễu Bình vừa nói, vừa nhặt một quả táo trên bàn rồi nhét vào túi của mình.
…
Ánh sáng hắc ám khổng lồ từ hư không rót xuống.
Toàn thân Khô lâu run lên liên tục, toàn lực thừa nhận cột sáng đó rót vào người.
Thân hình của nó cũng bắt đầu biến đổi...
"Không thể chờ đợi thêm nữa!"
Triệu Thiền Y quát khẽ, cả người lóe lên như một luồng sáng, trong nháy mắt xuất hiện bên người Khô lâu.
Vô số luồng trảm kích như bão táp mưa sa xuất hiện.
Dưới ánh đèn lờ mờ, làm cho bóng hình của nàng mơ hồ không rõ, chỉ có thể thấy được một luồng sáng nhanh chóng di chuyển trong hư không.
Trên trường đao tản ra từng tia hàn khí dần dần hóa thành thủy triều băng sương, đông cứng hơn nửa thân thể của Khô lâu lại, chỉ để lại một cái đầu lâu...
Chính là thời điểm này!
Ánh sáng bỗng biến trở về thành Triệu Thiền Y, một mặt trên lưỡi trường đao trong tay nàng hóa thành màu xanh lét, mặt khác thì hiện lên màu băng sương trắng tinh.
"Chết!"
Triệu Thiền Y quát lớn, lướt tới trước mặt Khô lâu, dùng trường đao trên tay đâm mạnh về phía trước!
Trường đao đâm vào trong miệng của Khô lâu, lại bị nó cắn chặt lại.
Hầu như trong nháy mắt đó, trên người Khô lâu hiện lên sương mù nhạt, thuận theo trường đao lan tràn tới, muốn lao tới người của Triệu Thiền Y.
Triệu Thiền Y buông tay ngay lập tức, lại hóa thành ánh sáng bay trở về, rơi trở lại trước mặt Liễu Bình.
Lúc này, ánh sáng hắc ám liên tục rót xuống từ hư không cũng đã biến mất, trên người Khô lâu bắt đầu tản ra một luồng khí tức rất ác độc.
Băng sương trên người của nó bị đập tan đi, mà trường đao đang bị nó cắn chặt trong miệng thì lại bị nó ăn cắn nát, ăn sạch.
"Chỉ dựa vào loại công kích này của các ngươi, cũng muốn tạo thành thương tổn đối với ta sao?" Khô lâu cười gằn, nói.
Nó tùy ý phất tay.
Ầm...
Sức gió khổng lồ thổi bay Triệu Thiền Y và Liễu Bình bay ra ngoài, tới khi gió hơi ngừng lại thì hai người mới nhẹ nhàng rơi xuống đất.
"Hình như nó vừa hoàn thành nghi thức nào đó, thu được một loại lực lượng siêu phàm nào đó."
Triệu Thiền Y thấp giọng nói.
Liễu Bình nhìn chằm chằm vào Khô lâu kia, nói: "Không sai, ta chưa từng gặp qua phương pháp truyền lực lượng cách không gian như thế này, chỉ đọc được ở trên một vài quyển sách miêu tả về Thần linh mà thôi... đáng tiếc Yana còn chưa tỉnh, nếu không ta có thể hỏi nàng về chuyện này."
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
[Thẻ bài của ngươi: Sương Hàn Thứ đã bị hỏng.]
Cái tên này quá lợi hại, lại có thể phá hủy vũ khí của mình, mà nó lại không nhận bất cứ thương tổn nào cả.
Triệu Thiền Y thở dài một hơi, triển khai tư thế, nói: "Xem ra ta cần phải dùng toàn lực mới được."
Nàng nói xong, bắt đầu sử dụng pháp quyết.
Từng luồng ảo ảnh ngũ sắc rất phức tạp hội tụ lại từ bốn phương tám hướng, liên tục hạ xuống người của nàng.
Loại dị tượng này cũng thu hút sự chú ý của Khô lâu.
"Ta sẽ giết ngươi, các ngươi đều phải chết tại nơi này, như vậy thì ta mới có thể chế tạo thành một trận tai nạn quặng mỏ... Sẽ không ai biết được nơi này đã xảy ra chuyện gì." Khô lâu trầm giọng nói.
"Đừng tự cho là đúng như vậy, chỉ là ta có một vài lực lượng không dễ dàng sử dụng ra, ngươi cho rằng..." Triệu Thiền Y vừa nói, vừa định kích hoạt thứ gì đó, thế nhưng lại bị Liễu Bình ngăn cản.
"Chờ một lát." Liễu Bình nói.
"Chờ cái gì?" Triệu Thiền Y khó hiểu hỏi.
"Nàng xem, hình như nó vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng, nàng lại xông tới đánh với nó, có phải là hơi lỗ mãng rồi hay không?" Liễu Bình hỏi.
Triệu Thiền Y ngẩn ra, trên mặt xuất hiện biểu lộ khó hiểu.
Dị tượng lượn lờ quanh người của nàng cũng biến mất.
Khô lâu vừa mới triển khai tư thế phòng ngự, lại nghe được mấy câu nói như vậy thì cũng ngẩn người ra.
Chưa từng gặp loại người này bao giờ cả.
Cho dù là Thánh kỵ sĩ, cũng không phải là đồ đần chứ!
Triệu Thiền Y nói: "Ý của ngươi là..."
"Dù sao nó đã phá hủy bốn tấm thẻ của ta, nàng không thể xuất hiện bất cứ vấn đề gì cả." Liễu Bình nói.
"Ngươi cảm thấy ta không thắng được nó sao?" Triệu Thiền Y hừ nhẹ nói.
"Coi như tại quá khứ, mỗi khi chúng ta tiếp xúc tới những thứ mới mẻ, bình thường đều cần duy trì sự cẩn thận, chẳng lẽ không đúng sao?" Liễu Bình hỏi lại.
Hắn lấy một quả táo từ túi quần ra, gặm một miếng.
"Cũng đúng ha, thế nhưng nó lại muốn tấn công chúng ta." Triệu Thiền Y nói.
Liễu Bình nhìn về phía đối diện.
Toàn thân Khô lâu mọc ra những chiếc gai xương sắc bén, bị nó rút ra ngoài, tạo thành một chiếc cột trụ bằng xương rất nặng nề.
Khô lâu hơi nhún chân đạp xuống mặt đất, lực lượng toàn thân như sôi trào lên, lao về phía Triệu Thiền Y.
Cột trụ nặng nề bị nó giơ cao lên.
"Nếu như ngươi muốn trách, thì hãy trách chủ nhân của ngươi ấy, là do hắn đã ngăn cản ngươi sử dụng toàn lực..."
"Hiện tại, chịu chết đi!"
Khô lâu hét lớn.
Ngay trong khoảnh khắc này, Liễu Bình bỗng nói: "Hey, trên lưỡi đao vừa rồi có cả matcha lẫn một lớp kem đó, ăn ngon không? Giá cả là ba Càn Nguyên Thông Bảo, xin hãy thanh toán ngay lập tức."
Lời nói vừa dứt.
Khô lâu hơi lảo đảo, chiếc cột trụ bằng xương kia cũng vừa lúc xẹt qua gần người Triệu Thiền Y.
Triệu Thiền Y dùng một quyền đập bay Khô lâu ra ngoài, nói: "Càn Nguyên Thông Bảo? Ta nhớ rằng cái thứ này đã không còn phát hành nữa mà?"
"Ồ? Nàng biết thứ này?" Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.
"Những năm đó chưởng môn Thái Vi cung bỗng nhiên nghĩ ra một ý tưởng, còn mơ tưởng dùng loại tiền tệ này thay thế linh thạch, thế nhưng khi vừa đưa ra ý kiến này, đã bị sáu môn phái còn lại bác bỏ, lý do là linh thạch càng tiện lợi, càng trực quan hơn, cho nên Càn Nguyên Thông Bảo hẳn là chưa xuất hiện mới đúng."
"Thực ra vẫn là có một đồng, khi đó vị chưởng môn kia tìm tới ta, để cho ta thiết kế rèn đúc ra loại tiền tệ này, kết quả là sau khi ta nghiên cứu một đoạn thời gian, rất vất vả mới đúc ra được một đồng, thế nhưng chủ trương của lão ta lại bị mọi người bác bỏ, ta đành phải phá hủy một đồng kia đi." Liễu Bình nói.
"Vậy tại sao ngươi lại muốn được trả bằng ba đồng loại này?" Triệu Thiền Y hỏi.
"Bởi vì nó không thể trả." Liễu Bình nhún vai, nói.
"Không phải vừa rồi ngươi mới ăn quả táo kia sao?" Triệu Thiền Y nói.
"Ta vẫn cảm thấy hai lớp bảo hiểm tốt hơn... dù sao nó lợi hại như vậy, rõ ràng có thể đánh thắng ngươi, sau đó giết ta, kết quả cuối cùng vẫn là lật thuyền trong mương, chúng ta cũng không thể nối gót theo nó được." Liễu Bình nói.
Trước mắt hắn, từng hàng chữ nhỏ hiện lên với tốc độ cực nhanh:
[Thánh Xan thuật đã có hiệu lực.]
[Đối phương ăn hai loại bánh ngọt là matcha và kem bơ.]
[Ngươi đề xuất thanh toán.]
[Kết hợp với tình huống hiện tại, đối phương không thể hoàn thành lần thanh toán này.]
[Kết hợp với tình huống hiện tại, ngươi đã ăn một quả trong tiệc thánh, làm cho đối phương không thể hoàn toàn hưởng dụng tiệc thánh hoàn chỉnh được.]
[Đã có thể tiến hành kết luận: ]
[Tiệc thánh đã gián đoạn.]
[Đối phương tiến vào trạng thái suy yếu, trong vòng một ngày đều cảm thấy choáng váng, cơ thể mệt mỏi, không thể dùng toàn lực chiến đấu được.]
Tất cả chữ nhỏ chỉ lóe lên rồi biến mất.