Chương 63: Người thổi lửa (2)
Cô bé nhìn quanh một lượt, đi tới trước, cầm cây đuốc mà khi trước người tu hành cắm ở đó lên.
Ánh lửa chiếu sáng gương mặt của cô bé.
"Ngươi đã có thân phận chính thức của Sinh giới, nếu như ngươi đứng về phía Sinh giới, hoàn toàn có thể cứu vớt chính ngươi, từ đó làm một người sống, phấn đấu loại bỏ bóng đêm Vĩnh Dạ, vì làm cho ánh sáng chiếu rọi mặt đất, cứu vớt những người còn sống." Cô bén nói với giọng bình tĩnh.
"Nếu như ta đứng về phía thế giới Tu Hành thì sao?" Liễu Bình hỏi lại lần nữa.
"Không ai biết sẽ diễn ra chuyện gì, thế nhưng ta có thể biết chắc một điều." Cô bé nói.
"Thứ gì?"
"Kịch bản tại thế giới Tu Hành sẽ đi hướng sụp đổ chỉ bởi vì ngươi, mặc dù cần thời gian, thế nhưng điều này là một sự kiện không thể thay đổi."
Cô bé đưa bó đuốc cho hắn.
"Lựa chọn Sinh giới thì cầm cây đuốc này đi ra ngoài, nói chuyện với người tu hành kia, dựa theo kịch bản đó mà thu hoạch các loại lợi ích."
"Lựa chọn thế giới Tu Hành thì hãy làm những thứ khác biệt... làm bất cứ thứ gì cũng được."
Cô bé lùi về phía sau mấy bước, nhìn thẳng vào mắt Liễu Bình.
Thời gian dần dần trôi qua.
Liễu Bình ngẫm nghĩ, nói:
"Ta đã từng gặp một người tu hành, người đó làm việc dựa theo chỉ dẫn của vận mệnh, liên tục nhảy xuống vách núi rất nhiều lần, bị các loại cạm bẫy giết chết."
"Không liên quan tới lập trường, thế nhưng ta cảm thấy..."
"Nếu như đây là ánh sáng, ánh sáng như vậy chính là đối tượng phỉ nhổ của ta."
"Không có ai cần phải trở thành nhân vật bị người khác điều khiển cả."
Cô bé lắng nghe, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
"Vậy, quyết định của ngươi là?" Cô bé hỏi.
Liễu Bình vận dụng linh lực, thổi mạnh về phía bó đuốc trên tay.
Ánh lửa lập tức dập tắt.
Ánh sáng rút đi.
Bóng tối bao phủ mọi vật.
"Vậy thì hãy để mọi thứ trở nên không thể đoán trước đi."
Liễu Bình nói với vẻ thản nhiên.
Trong doanh trại.
"Cho nên ngươi dự định đứng về phía người tu hành sao?" Cô bé hỏi dò.
Liễu Bình lắc đầu.
"Ngươi chọn phá hoại kịch bản, là vì cứu vớt thế giới? Hay là vì chính nghĩa?" Cô bé hỏi tiếp.
"Ngươi cũng không nên coi ta trở thành người đại diện cho người tu hành, ta không đại biểu cho bất cứ kẻ nào, ta chỉ muốn làm theo ý thích của bản thân, không định mở rộng chính nghĩa, cũng không đại biểu ta sẽ cứu vớt bọn họ." Liễu Bình nói.
"Vậy ý của ngươi là..." Cô bé hỏi tiếp.
"Không phải như vậy thì càng thú vị hơn sao?" Liễu Bình nói với vẻ nghiêm túc.
Bóng đêm bao phủ xung quanh hắn, im ắng tĩnh lặng.
Cô bé bật cười, nhìn có vẻ rất hào hứng.
Cô bé vứt một lọ thủy tinh cho Liễu Bình.
"Lựa chọn của ngươi làm ta rất bất ngờ, nào, chúng ta có thể uống một chén."
"Thứ này là thứ gì?" Liễu Bình hỏi.
"Bia... có lẽ ngươi chưa từng uống thứ này, thế giới của các ngươi không có thứ này."
Cô bé cũng lấy một lọ thủy tinh có màu hoa hồng đỏ ra, mở nắp chai, nói với Liễu Bình:
"Nào, chúng ta nên uống một lần để chúc mừng."
"Chúc mừng cái gì?" Liễu Bình hỏi.
"Chúc mừng mọi thứ sắp đi lệch quỹ đạo." Cô bé nói.
Liễu Bình học cách của cô bé để mở nắp chai, thử uống một hớp nhỏ.
"Vị như thế nào?" Cô bé hỏi.
"Ta khá thích vị như thế này... à đúng rồi, ngươi uống rượu gì vậy?"
"Ta uống nước ngọt."
"Ngươi cạn ly với ta, thế mà ngươi lại uống nước ngọt?" Liễu Bình hỏi.
"Người ta là con gái mà, với lại ngươi nhìn lâu như vậy mới uống một hớp nhỏ, thế mà cũng coi là cạn ly à?" Cô bé hỏi.
Hai người nhìn nhau, cảm giác cũng trở nên thân quen hơn trước.
"Tên ta là Liễu Bình, còn ngươi?" Liễu Bình hỏi.
"Ta là tồn tại trong Vĩnh Dạ, những thứ khác không thể nói cho ngươi bết, nếu không ngươi sẽ gặp tai nạn lớn." Cô bé nói với vẻ thản nheine.
"Vĩnh Dạ? Ta cũng tỉnh lại từ trong Vĩnh Dạ, toàn bộ thế giới Tu Hành đều tỉnh lại từ trong Vĩnh Dạ, chúng ta đều là tồn tại bên trong Vĩnh Dạ." Liễu Bình nói.
"Ngươi cũng đừng thăm dò ta..." Cô bé mỉm cười, nói: "Thực ra toàn bộ thế giới của các ngươi, thậm chí tất cả người tu hành đều không thuộc về Vĩnh Dạ."
"Vậy cái gì mới là Vĩnh Dạ?" Liễu Bình hỏi.
"Nó là nơi mà người chết ngủ say." Cô bé nói.
"Thế nhưng ngươi đã tỉnh dậy." Liễu Bình nói.
"Trong thời đại quá khứ, ta vẫn luôn ngủ rất ngon, thế nhưng từ khi thế giới Tu Hành chuyển tới, ta đã tỉnh lại, lại còn rất dễ mất ngủ nữa." Cô bé nói với vẻ khó chịu.
Hư không sau lưng cô bé dần dần vỡ vụn, hiện lên vùng hoang dã hoang vu tăm tối.
"Ngươi đã lựa chọn, như vậy ta cũng phải có chuẩn bị mới được." Cô bé nói.
"Ngươi định làm gì?" Liễu Bình hỏi.
"Chờ tới tiếp điểm đầu tiên dẫn tới kịch bản sụp đổ tới, ta sẽ dẫn ngươi đi xem chân tướng của thế giới này." Cô bé đặt cái chai xuống, nói.
Cô bé lùi vào trong khu vực hoang dã phía sau.
Hư không dần dần khép lại.
Cô bé rời đi.
Liễu Bình ở chỗ cũ suy nghĩ một lát, lại nhìn về phía chai bia trong tay.
Mấy hàng chữ nhỏ hiện lên trên chai bia:
[Tên: Thức uống ngon nhất.]
[Bia nguyên chất, nồng độ cồn 11.5° P.]
[Nguyên liệu: Nước, mạch nha, mật ong, hoa bia,...]
[Tới từ một lần Thiên trụy nào đó.]
Hóa ra chai bia này cũng không phải tới từ Vĩnh Dạ.
Liễu Bình uống một hơi cạn sạch chai bia, thu lại cái chai, chậm rãi đi ra ngoài doanh trại.
Trời vẫn đen kịt như trước.
Hắn ngẩng đầu quan sát một lát, bước chân đi qua mấy doanh trại, đi qua vô số mộ bia, đi tới trước trận pháp truyền tống.
Người tu hành kia đứng trước trận pháp, sử dụng vài đạo quyết, pháp trận lập tức sáng lên.
"Ngươi có thể đi tới ba nơi, theo thứ tự là Tiên Phong doanh, Kiêu Kỵ doanh cùng với Kho hậu bị quân giới." Người tu hành nói.
Hắn ta xoay người, mỉm cười nói với Liễu Bình:
"Thế nhưng theo quy tắc, người nào muốn rời khỏi nơi này cần vượt qua thử thách của ta, để xem đã hồi phục hoàn toàn hay chưa, mới có thể dẫn các ngươi tới những nơi khác nhau."
"Thử thách như thế nào?" Liễu Bình hỏi.
"Nói về cảm xúc của ngươi đối với cuộc chiến tranh này, sau đó chiến đấu với ta một trận." Người tu hành nói.