Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục

Chương 91: Vẫn luôn trốn tránh, ta đã mệt mỏi!

Chương 91: Vẫn luôn trốn tránh, ta đã mệt mỏi!
Trong hư không, một hàng chữ nhỏ xuất hiện:
[Ngươi sử dụng một loại bí thuật đặc biệt, Thái Thượng Phù Ấn đao!]
Liễu Bình cũng không để ý, hít sâu một hơi, giơ ngang thanh đao trước ngực.
Một giây...
Hai giây...
Ba giây.
Tiếng nổ dần dần biến mất.
Quái vật đợi nửa ngày cũng không thấy bất cứ nguy hiểm nào cả, đành chậm rãi quay đầu...
Ánh đao lướt qua.
Ầm...
Tiếng kêu thảm thiết bị tiếng nổ điếc tai che mất.
Đỉnh đầu của quái vật bị đao chém mất, tiếng nổ sau đó lại lật ngược bộ vỏ ngoài của quái vật.
Trong khoảnh khắc đó, Liễu Bình thu đao lại, đút hai nòng shotgun vào trong đầu của quái vật.
"Kết thúc."
Liễu Bình bóp cò.
Đùng!
Sau một tiếng vang trầm, thân thể đang vặn vẹo của quái vật lập tức ngừng lại, ngã ầm xuống mặt đất, không có bất cứ cử động nào nữa.
Liễu Bình không quan tâm, lại bóp cò lần nữa.
Đùng!
Nòng súng rung mạnh, bắn bay não của quái vật, vẩy ra ánh sáng thần thánh chói lọi trong hư không tăm tối.
Đây là uy lực còn dư lại của đạn thần thánh.
Liễu Bình thu súng lại, vẻ mặt cảnh giác lùi về phía sau vài bước, đồng thời bẻ nòng súng, thay thế hai viên đạn thần thánh mới.
Con bọ trăm chân, chết cũng không dừng.
Quái vật này chỉ có tại thế giới Tử Vong, hắn chưa bao giờ thấy qua, cho nên hắn cũng sợ có điều gì bất ngờ xuất hiện, thà rằng bắn thêm một viên đạn cũng phải giết chết nó.
Đợi một lát.
Quái vật vẫn bất động.
Liễu Bình đang định rời khỏi thì đã thấy một bóng người từ trong bóng đêm đi ra.
"Oa, nó lại tới nơi này, khó trách ta tìm nửa ngày cũng không thấy đâu, không nghĩ tới lại bị ngươi giết!"
Cô bé rơi xuống, đưa tay vỗ trên thi thể quái vật kia.
Trong nháy mắt, thi thể biến mất không thấy đâu nữa.
"Chờ đã, không phải ngươi đi rồi sao?" Liễu Bình hỏi.
"Mấy ngàn dặm quanh đây đều là địa bàn của ta, đương nhiên là ta có thể phát hiện động tĩnh của nơi này rồi..."
"Được rồi, ngươi tránh đi một lát."
Cô bé xua tay về phía hắn, niệm vài tiếng chú ngữ.
Một luồng sáng đỏ bao phủ quanh người Liễu Bình, làm cho hắn dần dần biến mất.
"Đừng cử động, nếu không ta sẽ rất xấu hổ, ngươi cũng gặp phải nguy hiểm."
Cô bé nói.
Liễu Bình cũng đứng im không nhúc nhích.
Hắn vẫn nguyện ý tin tưởng lời nói của cô bé này.
Cô bé quay đầu nhìn về phía hoang dã.
Trong bóng đêm, mặt đất nhấp nhô, như là làn sóng biển vậy.
Một cái đầu khoảng mấy mét chui lên từ dưới mặt đất, nhìn về phía cô bé.
Đây là một cái đầu lâu rất kỳ lạ, nó nhìn qua rất giống đầu của một người khổng lồ, thế nhưng phần miệng lại là một cánh cửa khảm đầy đá quý.
Cửa mở ra.
Bảy tám tên nam nam nữ nữ hình thù kỳ quái đi ra, trên mặt của bọn họ đều đeo mặt nạ, không thấy rõ mặt mũi như nào.
Một người đàn ông đeo mặt nạ nói: "Đã tới giờ, chúng ta phải trốn tới chỗ sâu trong Vĩnh Dạ."
Liễu Bình quan sát kỹ, trên chiếc mặt nạ đó vẽ gương mặt của một con quỷ đang ngủ say.
Vẻ mặt cô bé trở nên lạnh lùng, nói: "Chạy trốn, đây chính là cách của chúng ta sao?"
Người đàn ông kia nói: "Làm gì phải ở lại đây chuốc khổ cơ chứ? Thời điểm bùng nổ chiến tranh giữa hai vị Nữ sĩ Tra Tấn cùng Thống Khổ đã tới, bên ngoài thế giới Vĩnh Dạ sẽ sa vào chiến tranh vô tận, có khi chúng ta sẽ bị liên lụy."
Cô bé nói: "Ở nơi này ta vẫn còn chuyện chưa làm xong, các ngươi đi trước đi."
Bỗng nhiên, trong đám người này, một cô gái đeo mặt nạ khô lâu phát ra tiếng cười.
"Các ngươi xem, nàng ta còn ảo tưởng về chuyện không thực tế kìa."
Cô gái nói, dáng vẻ dù bận vẫn ung dung.
Quỷ hỏa yếu ớt từ trong hốc mắt mặt nạ khô lâu sáng lên, nhìn chằm chằm vào cô bé kia.
Một cô gái đeo mặt nạ trăng khuyết nói: "Dù là Thống Khổ hay là Tra Tấn, các nàng đều không cho phép người sống tồn tại, huống hồ còn là người sống có thể phá hoại kịch bản... chúng ta không bảo vệ được người như vậy."
Cô gái đeo mặt nạ khô lâu ngáp nói: “Dù là Thống Khổ hay là Tra Tấn, hai người này đều không cho phép người sống tồn tại, huống chi là loại người sống phá hoại kịch bản nữa chứ… chúng ta cũng không bảo vệ được người như vậy.”
"Nếu ta thất bại, ta sẽ tới tìm các ngươi." Cô bé vẫn kiên trì.
Tất cả mọi người đều nhìn cô bé chằm chằm.
Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ ngủ say trầm giọng nói: "Thẩm phán giả sắp tới, cái tên tới lần này cũng không bình thường."
"Ta sẽ nghĩ cách." Cô bé nói.
"Ngươi xác định chứ? Bị tên kia bắt được, ngay cả linh hồn đều bị ăn sạch, cũng không còn cơ hội nữa." Cô gái đeo mặt nạ khô lâu nói.
"Vẫn luôn trốn tránh, ta đã mệt mỏi." Cô bé nói.
Mọi người im lặng nhìn về phía cô bé.
Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ say ngủ nói:
"Vậy được rồi, nếu như ngươi có thể chạy trốn khỏi tầm mắt của Thẩm phán giả... chúng ta sẽ ở nơi sâu trong Vĩnh Dạ đợi ngươi."
Mấy người lùi về phía sau.
Bọn họ đi vào cánh cửa có đá quý khảm nạm.
Cái đầu kia dần dần khép miệng lại, liếc nhìn về phía cô bé.
"Bảo trọng." Nó nói với giọng ồm ồm.
"Yên tâm, ta chạy trốn rất giỏi." Cô bé nói.
Cái đầu dần dần lặn xuống mặt đất.
Một lát sau, mọi thứ đều khôi phục lại bình tĩnh.
Cô bé xoay người lại, nói về phía hư không: "Có thể ra rồi."
Liễu Bình hiện ra, nói: "Cô gái đeo mặt nạ trăng lưỡi liềm vừa rồi có nhìn ta một lát."
"Nàng ta rất mạnh, nhưng không có ác ý." Cô bé nói.
"Ta hỏi thẳng đi..."
Liễu Bình đang định nói tiếp thì lại bị cô bé kia cắt ngang.
"Chuyện quan trọng nhất của chúng ta chính là sống qua đêm nay, nếu như chúng ta làm được điều này, ta sẽ nói càng nhiều bí mật cho ngươi hơn." Cô bé nói.
"Được, ta chờ." Liễu Bình nói.
Cô bé biến mất, chẳng biết đi nơi nào nữa.
Cũng không biết cô bé định chuẩn bị cái gì.
Liễu Bình liếc nhìn đống hỗn loạn trên mặt đất.
Trên đó có vết máu, óc, mấy cái chân gãy của quái vật kia.
Được rồi, cứ để nó ở đây đi, chưa biết chừng còn có thể đưa tới tác dụng uy hiếp nữa.
Hắn hủy bỏ Sắc chi Y, nhảy lên cao cao, rồi bay trở lại tường thành.
Thời gian dần dần trôi qua.
Ngay từ đầu, Liễu Bình còn tập trung canh gác.
Thế nhưng đợi rất lâu vẫn không có quái vật nào nữa tới cả, hắn quyết định ngồi xếp bằng trên tường thành rồi tu hành.
Nếu như có thể tăng lên tối Trúc Cơ trung kỳ, linh lực sẽ tăng lên rất nhiều.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất