Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi

Chương 387: Ngươi chính là Linh Diên, đúng không

“Trận pháp này? Trận pháp trong thành đều đã mở ra?”

Bốn người Túy Sinh Mộng Tử dụng tâm quan sát, lắc đầu với Linh Diên: “Chưa bao giờ mở, trừ tám người chúng ta thì chỉ có Toàn thúc có tư cách mở cái này, nhưng hiện tại Toàn thúc…”

Mặc dù Linh Diên đã trở thành nhị tiểu thư Bất Dạ thành nhưng những việc này từ trước đến nay không phải phạm vi quan tâm của nàng. Vì vậy đối với những trận pháp này nàng không biết một tí gì, bây giờ nghe bốn người vừa nói như vậy, nàng cắn răng nói với bọn họ:

“Những con vật này đều thuộc họ chim, lại có nhiều như vậy. Cao thủ tử cấp đột phá trận pháp ngoài thành cũng không tính là khó, thế nhưng trận pháp nội thành đã được các ngươi dốc lòng cải tạo qua, tuyệt đối không có khả năng không chịu được một kích như thế. Nhanh, nhanh đi mở những trận pháp này ra.”

Lúc này bốn người do dự: “Nhưng mà nhị tiểu thư…”

“Không cần phải để ý đến ta. Mặc dù ta đã hết linh lực, bọn họ muốn bắt ta đi cũng sẽ không dễ dàng như vậy. Đừng quên bổn tiểu thư am hiểu nhất là cái gì. Các ngươi nhanh đi tìm Toàn thúc, cứu được nhiều người hơn…”

Linh Diên thấy bốn phía đều là khói báo động, mắt đỏ lên, dùng sức đẩy bốn người ra bên ngoài, tiện tay lấy ra một bộ quần áo thị nữ của Bất Dạ thành trong không gian, đứng ngay trước mặt bọn họ thay đồ. Vừa mặc vừa gào với bọn họ.

“Ta có phải là chủ tử của các ngươi hay không? Các ngươi không đi nữa thì cũng đừng đi theo ta.”

“Nhị tiểu thư, những người này không rõ lai lịch, bây giờ công tử lại không có ở đây, khó đảm bảo bọn họ không vì người mà đến, vạn nhất…”

“Ha ha, vậy thì đúng lúc quá rồi sao? Bản thân ta muốn mở mang kiến thức, ngoại trừ Long Khôn và Hồng Tà biến thái ra, còn có ai có thể sáng tạo ra những dâm thú hèn mọn bỉ ổi rác rưởi như này!”

Linh Diên tiện tay cầm lấy một đạn khói, quăng cho bọn họ: “Nhanh đi cứu người, tin tưởng ta, nếu như tỷ tỷ ở đây, chắc chắn cũng làm như vậy. Nhân mạng không có phân biệt giàu nghèo, trong mắt chúng ta, tất cả mọi người là ngang hàng!”

Đợi khói đặc tản đi, nơi nào còn bóng dáng của Linh Diên?

Bốn người Túy Sinh Mộng Tử cắn răng liếc phương hướng Linh Diên biến mất, cuối cùng nắm chặt nắm đấm, bất đắc dĩ quay người, phân biệt chạy như điên về bốn phía khác nhau.

Linh Diên âm thầm theo dõi thấy bọn họ nghe lời rời đi, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Cặp mắt linh hoạt trong đêm tối tản ra hàn quang nghiêm nghị.

Nàng không ngốc, thời điểm này Bất Dạ thành bị tập kích, tất nhiên mục đích không đơn thuần, mười phần chắc chắn là người sau lưng là nhắm vào nàng.

Nghĩ tới đây, nàng lập tức hóa thân thành bộ dáng thị nữ Bất Dạ thành.

Nàng không phải thánh nhân, nàng cũng biết sợ, đặc biệt là tình thế hiện tại, bản thân nàng cũng không có một chút cảm giác an toàn.

Nhưng nàng kiên trì làm như vậy cũng không phải đang làm việc quá khả năng.

Tuy rằng linh lực biến mất nhưng nàng còn có một đường lui là không gian chữa bệnh.

Những ngày qua nàng không ngừng nghiên cứu thi độc, rút cuộc không gian thăng cấp đến cấp bảy mươi.

Mà ưu thế lớn nhất của cấp thứ bảy mươi đó là có thể chứa vật sống, nói cách khác, cho dù nàng là kí chủ của cái này thì cũng có thể tiến cả người vào không gian.

Điều này cũng có nghĩa là, dù là tình thế hiện tại rất hung hiểm, nàng cũng có thể có cơ hội đào thoát.

Cho nên, nàng mới kiên trì đuổi bốn tiểu tử ngốc kia đi như vậy, dù sao bốn người thực lực phi phàm, tất nhiên có thể cứu vớt Bất Dạ thành trong cơn nguy khốn.

Đã có pháp bảo nghịch thiên này, Linh Diên không cố kỵ nữa, sau khi ngụy trang hoàn mỹ rồi, bắt đầu lợi dụng khí độc lúc trước thu thập được chuyển hóa thành độc dược, tiến hành đánh lén.

Đúng vậy, không có linh lực thế nhưng vẫn còn võ thuật. Thân thủ đã được lịch luyện trong cấm địa cực kỳ nhanh nhẹn.

Được bao trùm dưới màn đêm tối, nàng giống như một con mèo đen ẩn nấp từ một nơi bí mật gần đó, nhẹ nhàng nhảy lên, đổi chỗ, không ngừng ném ám khí, độc dược lên người đám thú vật buồn nôn kia.

Cao thủ tử cấp nàng không dám động vào, thế nhưng mấy con dâm thú hèn mọn bỉ ổi, một tên nàng cũng không buông tha.

Thân là nữ nhân, đặc biệt là tận mắt nhìn thấy bọn chúng chà đạp một cô gái yếu ớt xinh đẹp như hoa, Linh Diên đã sớm phẫn nộ đến đỏ mắt.

Trong ám khí của Linh Diên có thuốc tê siêu mạnh, có phấn thi hóa siêu mạnh, càng có vô số độc dược đếm không hết. Chỉ cần những dâm thú này có miệng vết thương, nàng liền âm thầm quăng phấn thi hóa qua.

Mới đầu tình cảnh hỗn loạn, không có người chú ý tới nàng, điều này làm Linh Diên càng lớn mật.

Sau khi trận pháp được mở ra, các loại các dạng cơ quan chơi đùa cao thủ tử cấp. Đám dâm thú đều ốc còn không mang nổi mình.

Mà Linh Diên thừa cơ hội này, dùng một kiếm lấy mạng những cô nương đang hấp hối, hay là những người không thiết sống.

Theo  cái chết của từng cô gái, rút cuộc có cao thủ tử cấp chú ý tới tồn tại của Linh Diên.

Trong nháy mắt bị cao thủ tử cấp theo dõi, Linh Diên liền cảm nhận được. Nàng muốn thoát đi theo bản năng, không ngờ động tác của đối phương nhanh hơn.

Trong chớp mắt dựa vào linh lực, hệt như điều khiển từ xa khống chế nàng giữa không trung.

Linh Diên đạp mạnh hai chân, chật vật giãy giụa, nhưng sức mạnh như vậy đối với cao thủ tử cấp không khác gì gãi ngứa, căn bản không tạo nên chút tác dụng nào.

Rất nhanh, nàng đã bị ném tới bên người cao thủ tử cấp, nàng chưa kịp thở đã bị một người tóm lấy cổ áo, xách đến trước mặt nam nhân uy mãnh cao lớn.

Đối phương mở to cặp mắt khát máu, dò xét nàng từ trên xuống dưới, u ám mở miệng.

“Nữ nhân ngươi lớn gan thật, không hề có linh lực lại không biết lượng sức đi cứu người? Như thế nào đây? Đã từng nghĩ đến kết cục của mình là gì chưa?”

“Các ngươi là ai? Tại sao đánh lén Bất Dạ Thành vào ban đêm”

Linh Diên lạnh lùng ngước mắt, điềm tĩnh nhìn bọn họ.

Người kia thấy thiếu nữ trước mắt đối mặt với uy hiếp của mình lại không sợ hãi chút nào, không khỏi kinh ngạc nhíu mày.

“Ta thấy, ngươi hoặc là đầu óc có vấn đề, hoặc là chán sống rồi.”

“Hừ, ngươi mới là đầu óc có bệnh. Thức thời thì nhanh chóng rút lui đi, nếu không, chết như thế nào cũng không biết đâu!”

Linh Diên nhục mạ lập tức chọc giận bọn họ, người đàn ông vừa nói chuyện bỗng dưng ra tay, nhéo cằm nàng: “Ngươi muốn chết!”

“Này, đừng bóp chết, nhanh, đừng quên chính sự, hỏi nàng một chút, đến cùng Linh Diên ở đâu!”

Linh Diên bị véo sắp không thở nổi, thình lình nghe bọn họ nhắc tới tên của mình, đôi mắt đẹp lập tức nhíu lại.

Chậc, thật sự là đến tìm nàng, chẳng qua là, đến cùng những người này là ai? Nàng kết thù với người của Long đế quốc từ khi nào?

Người đàn ông áo đen thấy Linh Diên đột nhiên trầm mặc, không khỏi nhìn nàng nhiều hơn một cái, vừa nhìn, giữa con mắt màu đen tràn ra một tia hào hứng.

“Bất Dạ thành bị chúng ta giày vò thành như vậy, thân là chủ tử, nàng ta lại co đầu rút cổ không chịu ra, các ngươi xem, nữ nhân kia có phải bị chiến trận này dọa sợ choáng váng rồi hay không?”

Vẻ mặt Linh Diên lành lạnh, khinh miệt quét mắt nhìn gã một cái, khi bọn họ vẫn còn đắc ý cất tiếng cười to, ánh mắt của nàng đột nhiên tràn ra lệ khí. Một ống tiêm lặng yên không tiếng động xuất hiện ở lòng bàn tay của nàng, khi người đàn ông tử cấp quay đầu, thì một cước chuẩn xác giội lên cánh tay bị thương của gã…

Trong chốc lát, cánh tay người đàn ông phát ra tiếng ‘xì xì’ bị ăn mòn, gã đau đớn hét thảm một tiếng, lập tức buông bàn tay đang khống chế cằm Linh Diên ra.

Linh Diên bị văng mạnh về sau, người đàn ông còn chưa hết giận, một cước đạp bay nàng.

Sức mạnh của cao thủ tử cấp sao Linh Diên có thể đối phó được?

Nàng vẽ ra trên không trung một đường vòng cung liền nặng nề rơi vào trong bầy dâm thú.

Người đàn ông áo đen vẫn còn kêu thảm thiết, dưới cơn đau khổ, ánh mắt của gã hung ác, liền xé mạnh cánh tay của mình xuống.

Linh Diên phun ra ngụm máu tươi, thấy người nọ nhẫn tâm chặt đứt cánh tay của gã, nội tâm không khỏi thất vọng.

Nam nhân này, đúng là quá hung ác, mà cũng chính vì hắn ngoan lệ như thế thì mới giữ được một mạng của hắn.

Nàng ném cho gã chất lỏng của phấn thi hóa, nếu như gã không chặt đứt cánh tay của mình, hiển nhiên sẽ bị ăn mòn thành bọt biển.

Cổ họng còn đang không ngừng thổ huyết, toàn thân đau nhức rã rời, ngay cả ánh mắt cũng càng ngày càng mơ hồ.

Linh Diên chật vật chống đỡ thân thể của mình, nhưng mà từng nơi trên thân thể đều phát ra tín hiệu cấp cứu.

Nàng bị đả thương, nội thương rất nặng, không nghĩ tới nghìn cẩn vạn thận rồi mà vẫn bị trúng chiêu.

Chết tiệt, xung quanh đang áp sát gần nàng, lại còn là dâm thú.

Linh Diên muốn hoạt động thân thể của mình, lại phát hiện không được, hiện tại nàng hệt như một đống bùn nhão, không thể động đậy.

Mà cách đó không xa còn có một đôi đồng tử đỏ máu hung tợn nhìn chằm chằm vào nàng. Cao thủ tử cấp kia lại gần nàng?

Ánh mắt mơ hồ, Linh Diên bắt đầu quan sát hoàn cảnh quanh mình, nghĩ thời cơ nào chạy trốn mới không để những người này hiện thân phận của mình.

Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ là đối phương lại đột nhiên dùng cánh tay khác không bị xé, xách nàng lên, mặt đối mặt hỏi nàng.

“Ngươi chính là Linh Diên, đúng không?”

Nội tâm Linh Diên giật mình, thân thể cứng đờ trong giây lát.

Chết tiệt, bại lộ rồi?

Người nọ phát giác được nàng cứng đờ người, u ám nở nụ cười: “Thì ra ngươi chính là Linh Diên, không hổ là người chủ thượng xem trọng, không nghĩ tới dưới tình huống linh lực hoàn toàn biến mất, ngươi vẫn có thể phóng độc, tiếp đó, bản thân ta muốn nhìn một chút ngươi sẽ làm như thế nào để thoát khỏi ma trảo của đám dâm thú này. Mối thù của cánh tay bị đứt, nếu bản tọa không giành lại, chẳng phải là cô phụ chiếu cố của ngươi với bản tọa rồi hay sao?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất