Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi

Chương 448: Long gia bây giờ, có tư cách này sao?

“Không gả được thì không gả được thôi, muội còn muốn cả đời này vĩnh viễn không gả, cả đời ở lại với mọi người, mọi người phải nuôi muội cả đời đó!”

Vẻ mặt Linh Vận khinh thường, không nhìn ra chút ý muốn thành thân nào, điều này khiến cha con Linh Vô Nhai rất là bất lực. Bọn họ thật sự không có biện pháp gì với khuê nữ này, mỗi lần nhắc đến hôn sự thì nha đầu này luôn lấy cớ ca ca còn chưa thành thân thì muội muội không thể vội này nọ qua loa lấy lệ với bọn họ.

Thời gian dài trôi qua bọn họ cũng mệt, thôi, dù sao thì tình huống hiện giờ cũng không thích hợp thành gia, trước cứ để nàng lăn lộn như vậy đi.

“Cha, người nói rõ trước đã, đột nhiên người lại hỏi đến, không lẽ là có tin tức gì của muội muội sao?”

Mỗi lần nhắc tới điều này thì trong lòng Linh Vô Nhai lại đau xót: “Chuyện đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi, đại lục Tứ Phương còn bị hủy thành thế kia, cho dù có manh mối thì cũng bị phá gần hết, sao có thể tìm được? Chuyện này mẫu thân các con còn không biết, dù sao cũng đừng có…”

“Phụ thân, bọn con đâu có ngốc như vậy, bọn con biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói. Nhưng mà sớm muộn gì nương cũng biết chuyện này, ngài cần phải chuẩn bị tâm lý bất cứ lúc nào mới được.”

Linh Vô Nhai không trả lời bọn họ, ngược lại còn vô cùng canh cánh chuyện năm đó trong lòng: “Các con nói xem, lão tam nhà chúng ta sao lại có quan hệ với Diên Nhi chứ?”

Đây cũng là chỗ mà ông ta không thể nào lý giải được sau khi biết chân tướng.

“Nghe nói khi mẹ ruột của Diên Nhi sinh nó thì đã khó sinh mà chết, người nuôi nấng nó lớn lên là một di nương trong phủ. Ta đã phái người đi thăm dò rồi, đáng tiếc di nương kia đã chết bệnh từ mấy năm trước rồi. Nói cách khác thì mọi manh mối của chúng ta đều bị gián đoạn, căn bản không thể nào tra được.”

Linh Dực khẽ nhíu mày: “Vậy thì đã xác nhận chuyện di nương kia sinh con chưa?”

Linh Vô Nhai vuốt cằm: “Đúng là đã sinh, cũng thật là khó sinh mà chết, dù sao Ly Hồng Đào cũng là hoàng thân quốc thích, lúc đó cũng có thái y và bà đỡ đến Khang thân vương phủ, đều có ghi chép lại cả.”

“Nếu nói vậy thì có nghĩa là khi người thiếp này mang thai thì Ly Hồng Đào đã có kế hoạch đánh tráo đứa nhỏ của mình và đứa nhỏ của nương con sinh ra?”

Linh Vô Nhai sửng sốt: “Có lẽ, cũng không phải không thể.”

Linh Dực lại tự hỏi: “Vậy thì phụ thân à, vấn đề mấu chốt ở đây rồi. Lúc trước sau khi Ly Hồng Đào ôm muội muội đi thì bên cạnh nương không có đứa nhỏ nào cả, có thể tồn tại khả năng thứ ba trong này không?”

Ánh mắt Linh Vận chợt lóe lên, đột ngột đứng dậy: “Ý của ca ca là đã có người theo dõi gia đình chúng ta từ sớm nhưng lại không biết kế hoạch của Ly Hồng Đào, có lẽ Ly Hồng Đào định đem đứa nhỏ của mình đến chỗ nương, chẳng qua là bị kẻ thứ ba cướp đi?”

“Mà bên Ly Hồng Đào cũng như vậy?”

Linh Dực nhíu mày: “Không đúng, nếu Ly Hồng Đào cũng làm như vậy thì sao còn để Diên Nhi ở Ly gia?”

Nói đến đây, hắn đột nhiên ngừng một chút: “Thiếp thất kia của Ly Hồng Đào cũng sinh nữ nhi đúng không? Ngày sinh của nàng ta và lão tam nhà chúng ta là cùng một ngày?”

Linh Vô Nhai lắc đầu: “Đứa nhỏ bên kia đúng là lớn ngày hơn với nhà chúng ta, cũng đúng là nữ nhi.”

Linh Dực đưa tay vỗ cái bép: “Phụ thân, vậy thì giải thích được rất nhiều chuyện rồi, chỉ sợ Ly Hồng Đào vốn nhắm tới lão tam nhà chúng ta, mà ông ta cũng đã đổi được lão tam rồi, còn về việc sao lão tam lại biến thành Diên Nhi thì chắc chắn là trên đường đã bị người khác đánh tráo.”

Linh Dực vừa ra giả thuyết như vậy, Linh Vận và Linh Vô Nhai đồng thời trừng lớn mắt, rõ ràng họ cũng cho là khả năng này rất gần với sự thật.

Nhưng mà giải thích thế nào thì giải thích, lão tam nhà bọn họ và đứa nhỏ của Ly Hồng Đào rốt cuộc đã ở đâu?

“Vậy hai nữ oa kia là bị đối phương mang đi sao?”

“Rất có thể là vậy.”

“Sao bọn họ phải làm vậy chứ?”

Linh Vận sờ sờ mũi, thở dài: “Lý do làm vậy rất nhiều mà, nói không chừng là kẻ thù của nhà chúng ta hoặc Ly gia, muốn tra tấn hai nhà chúng ta. Nói không chừng người đứng phía sau đã chết rồi, e rằng sẽ không dễ tìm kiếm như vậy đâu.”

Lời của Linh Vận khiến cha con Linh gia đồng thời trầm mặc. Trên thực tế sao bọn họ có thể không nghĩ đến khả năng này chứ, chỉ là không muốn nghĩ đến thôi.

Cùng lúc đó, trong cấm địa của Mặc gia, Mặc Uyên sốt ruột đi tới đi lui, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn về phía đại ca đang ngồi trước thư án vùi đầu phê chữa mật văn, vẻ mặt khó chịu, nhưng lại không thể mở miệng nói chuyện được, hắn ta gấp đến mức hai mắt sắp bốc hỏa.

Cũng không biết có phải vì ánh mắt của hắn ta quá nóng bỏng hay không, nóng đến mức khiến người ta muốn xem nhẹ cũng khó, lúc hắn ta nhìn về phía đại ca mình lần thứ một trăm linh một thì vị chúa tể đang không ngừng phóng khí lạnh trước thư án mới từ bi mở miệng.

“Có chuyện thì nói.”

Mặc Uyên lập tức nhảy đến trước mặt lão ca nhà mình, hai tay chống lên bàn, vô cùng lo lắng nhìn hắn.

“Ca à, đại ca ruột thịt của ta à, tam nhi và tứ nhi cũng là ruột thịt của ca ca đó, hai muội muội của huynh giờ đều mất tích rồi, chẳng lẽ huynh không sốt ruột một chút nào sao?”

“Nha đầu Mặc Hàn Y chết tiệt kia vậy mà quay về một mình, chuyến đi lần này, Hồng Mị Nhi kia ẩn hòn đảo đi luôn, làm chúng ta không thể tìm ra được, ngay cả vị trí cũng không nắm trong tay, đám quỷ quái gần đó cũng thay đổi vòng vo, khu vực lớn màu đen quanh đảo cũng không có. Không có đối tượng tham chiếu thì sao chúng ta có thể tìm ra bọn nó chứ?”

Mặc Ngân không ngẩng đầu lên, tiếp tục dùng bút son phê chữa mật văn: “Các muội ấy không sao cả.”

“Sao huynh biết các muội ấy không sao chứ? Hòn đảo kia nguy hiểm biết bao nhiêu, không phải huynh đã sớm biết sao?”

Mặc Ngân ngừng bút một chút, nhẹ nhàng thở dài: “Đúng, ta biết, nhưng ta cũng biết tứ muội của đệ không giống người bình thường, muội ấy có không gian tùy thân, nếu gặp nguy hiểm thì muội ấy sẽ tự giác có phản ứng, dù thực lực của muội ấy kém nhưng tuyệt đối không nguy hiểm tính mạng.”

“Dù có không gian thì thế nào? Cả hòn đảo bị che lại rồi, các muội ấy cũng đâu thể ra ngoài được?”

Trong nháy mắt Mặc Ngân cảm thấy tiểu tử Mặc Uyên này chính là người ngoài gia tộc bọn họ, sao nó không biết động não thế chứ?

“Muội ấy có không gian, có thể nắm được những tin tức mà chúng ta không nắm được, như vậy hiểu chưa?”

Mặc Uyên sửng sốt một chút rồi không thể tin được ngẩng đầu lên: “Đại ca, chuyện nguy hiểm như vậy sao huynh lại để muội muội đi làm chứ?”

“Ta đâu bảo muội ấy đi làm, nhưng dưới tình huống này thì với tính cách và sự thông minh của Diên Nhi, chỉ cần muội ấy có chút đầu óc thì sẽ không bỏ qua cơ hội điều tra này đâu. Ta lặp lại lần nữa, lần này muội ấy đột nhiên xâm nhập vào là ngoài ý muốn thôi, ai cũng không ngờ được sự cố này cả! Tuy chúng ta đã xóa dấu vết của bọn họ nhưng chuyện này cũng rất khó đảm bảo không bị Hồng Mị Nhi truyền ra qua những con đường khác. Điều duy nhất chúng ta có thể cầu nguyện chính là Hồng Mị Nhi này còn chưa biết thân phận của các muội ấy!”

Đợi một chút, chỉ cần đợi thêm mấy tháng nữa, đợi thêm mấy tháng nữa thôi thì bọn họ cũng không cần lo lắng cho an nguy của hai tiểu tử kia nữa.

“Nên đại ca cảm thấy đảo Thạch Đầu bị phong tỏa cũng không hẳn là chuyện xấu sao?”

Mặc Ngân mím môi không trả lời, nhưng dáng vẻ kia khiến trong lòng Mặc Uyên càng thêm bất an.

“Vậy giờ chúng ta phải làm thế nào? Tiếp tục chờ sao?”

“Tiếp tục chờ đi, bất cứ lúc nào đệ cũng phải chú ý đá linh hồn của các muội ấy, chỉ cần đá linh hồn của các muội ấy không có chuyện gì thì chúng ta cứ tạm thời án binh bất động.”

Mặc Uyên vẫn rất lo lắng, Mặc Ngân bất đắc dĩ nhìn hắn ta: “Ta biết đệ rất lo cho các muội ấy, ta cũng rất lo lắng, nhưng đệ phải biết rằng tương lai Mặc gia có thể xuất thế hay không, cha mẹ của chúng ta có thể cứu ra hay không, chúng ta chỉ có thể dựa vào hai tỷ muội bọn họ, đệ và ta cho dù mạnh đến mấy cũng vô dụng. Những kinh nghiệm phải có thì họ ắt phải trải qua thôi.”

Vốn dựa theo kế hoạch của chúng ta là sau sinh nhật mười sáu tuổi của các muội ấy sẽ đem các muội ấy về, nhưng nếu các muội ấy đã trở về trước thì cần gì phải câu nệ kế hoạch chứ? Cứ để các muội ấy tiến vào trạng thái chiến đấu trước cũng không có gì không tốt. Đệ nói xem có phải không?”

Mặc Uyên hừ một tiếng, buồn bực ngồi xuống, mãi lâu sau mới ngẩng đầu nhìn ca ca mình.

“Nên nha đầu kia có thể có được không gian tùy thân không phải là trùng hợp mà là trước đó các người đã sắp xếp rồi đúng không?”

Mặc Ngân bí hiểm nhìn hắn ta: “Mặc kệ là vì cái gì, chuyện Diên Nhi có được không gian này sẽ trở thành bí mật vĩnh viễn của Mặc gia chúng ta, trừ đệ và mấy huynh muội ta thì bất kỳ ngoại nhân nào cũng không được biết. Đệ chỉ cần nhớ, Diên Nhi là hy vọng duy nhất của Mặc gia chúng ta, dù chúng ta có chết cũng phải đảm bảo Diên Nhi còn sống, bởi vì chỉ có muội ấy thì Mặc gia chúng ta mới có thể tồn tại.”

Nói đến điểm mấu chốt, Mặc Uyên cũng kinh ngạc: “Ca, đây… đây là thật sao?”

“Tất nhiên là thật, còn nữa Diên Nhi có thể được không gian nhận làm chủ hoàn toàn không phải do bọn ta cố ý can thiệp mà đó là số mệnh của muội ấy. Không gian này là một bộ phận được phân tách ra của lão tổ tông năm đó, tóm lại quá trình rất là phức tạp, Diên Nhi có thể được nhận đó chính là tạo hóa của muội ấy, mà cũng vì vậy muội ấy mới là đại thần nữ đời thứ sáu được Thần Nữ tộc chúng ta thừa nhận!”

Mặc Uyên hít một ngụm khí lạnh: “Thần nữ đời thứ sáu? Vậy ý của đại ca là nếu lần này Diên Nhi thành công thì muội ấy sẽ quay về kế thừa chức vị thần nữ ư?”

Mặc Ngân gật đầu, Mặc Uyên lại không bình tĩnh nổi: “Vậy chẳng phải là nếu Vệ Giới kia muốn quay lại cùng với muội muội thì phải ở rể sao?”

Mặc Ngân nghe vậy thì bật cười ha ha: “Thế nào? Theo ý của đệ thì chúng ta còn có thể ấm ức hắn sao?”

Trong mắt hắn thì gả muội muội nhà bọn họ cho hắn mới là ấm ức kìa, bọn họ còn chưa ghét bỏ xuất thân của hắn kém thì thôi, hắn có tư cách gì ghét bỏ Diên Nhi nhà bọn họ? Ngay cả cơ hội ở rể cũng không phải ai cũng có thể leo lên được đâu!

Đại não Mặc Uyên ngừng một chút, ngơ ngác quay đầu: “Vậy, vậy không phải tam nhi nhà chúng ta phải gả vào Long gia sao?”

Ánh mắt Mặc Ngân đột nhiên sắc bén: “Đệ cho rằng Long gia hiện giờ còn có tư cách này sao?”

Mặc Uyên khinh thường bĩu môi: “Hừ, không diệt hết bọn chúng đã không tệ lắm rồi, còn vọng tưởng với tay tới người Mặc gia chúng ta? Bọn họ nằm mơ!”

Ý của ca ca, hắn ta hiểu, xem ra lúc này Long gia sắp xong rồi, không có Mặc gia bọn họ chống đỡ toàn bộ đế quốc thì sao Long gia có thể nhảy vào được?

Giết chết hàng trăm triệu người rồi, giờ còn đang trên con đường một đi không trở lại, bọn họ còn muốn ngồi yên trên giang sơn đế quốc sao?

Đâu phải mơ đâu!

Ha ha, xem ra lão đại quyết định phản kích thật rồi, như vậy cũng tốt, ông đây đã sớm chịu đủ những ngày tháng nín nhịn ấm ức như vậy rồi.

Đợi cha mẹ của bọn họ trở về thì sao còn có chuyện của Long gia chứ?

Long trong Long đế quốc không phải là chỉ gia tộc họ Long mà là phụ thân của bọn họ.

Đương nhiên, để kiểm chứng rõ ràng hơn, không lâu sau trong tương lai, Long của Long đế quốc này phải thay đổi triều đại rồi.

Nhắc đến phụ thân, ánh mắt hai huynh đệ bọn họ trở nên buồn bã, tính thử thì đã bao lâu bọn họ không gặp lão già kia rồi?

Cũng không biết hắn ở bên kia có tốt không, còn có mẫu thân của bọn họ…

Xem ra, có một số việc phải đẩy nhanh tiến độ thôi.

Những kẻ đã động đến bon ta, cứ ngoan ngoãn đợi bốn huynh muội bọn ta trả thù đi!

Lại chuyển đến đảo Thạch Đầu, sau khi lên kế hoạch và kiểm soát chặt chẽ, nhờ vào năng lực của Hồng Mị Nhi, Linh Diên và Công Tử Diễn cũng thành công tiến vào căn cứ biến dị khổng lồ dưới đảo.

Vì cửa căn cứ này chỉ có Hồng Mị Nhi mới có thể mở ra nên sau khi nàng ta rời khỏi thì nơi đây lập tức bị phong tỏa lại. Như vậy cũng là cơ hội tốt cho hai tỷ muội đi xem thử.

Căn cứ này đi thẳng xuống một đường, có tận mười tám tầng, hơi giống mười tám tầng địa ngục vậy, hơn nữa mỗi tầng giam giữ loại thú biến dị khác nhau, nhưng chúng nó lại có điểm chung là xấu xí, hung tàn, hơn nữa còn chứa đựng nguồn bệnh độc rất lớn.

Chỉ điểm này thôi Linh Diên đã muốn lấy máu bọn chúng tiến hành xét nghiệm, nàng gần như không thể tưởng tượng được nếu mấy thứ này lan vào Long đế quốc thì tốc độ diệt vong của đại lục này có lẽ còn nhanh hơn cả đại lục Tứ Phương nữa.

“Như vậy xem ra dâm thú gì đó chỉ là thủ thuật che mắt của bọn họ thôi.”

Linh Diên nhìn quanh một vòng, vuốt cằm đăm chiêu.

“Thủ thuật che mắt? Muội nói là bọn họ cố ý thả dâm thú ra thu hút sự chú ý của chúng ta, mà mục tiêu thực sự của bọn họ chính là nơi này sao?”

Linh Diên vuốt cằm: “Đầu tiên, tốc độ lan truyền của dâm thú này không nhanh như tưởng tượng của chúng ta, hơn nữa thực lực quá yếu, gần như mỗi đợt được thả ra đều có thể bị người của chúng ta diệt. Tỷ có thể nghĩ thế này, dâm thú bọn họ thả ra được mấy con còn sống quay về chứ, còn có những người đang mang thai nữa, vì đã có bài học đáng sợ của tang thi nên một khi các nàng xác định mình bị nhiễm thì đã đích thân tự giải thoát cho bản thân rồi.”

“Từ lúc xảy ra chuyện đến giờ, đã có con thú con nào được sinh ra không?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất