Chương 46: Hiểu lầm
sau khi Phương Lan kết thúc cuộc trò chuyện với Cố Thanh Y, Lộ Nhiên và Phương Lan liếc mắt nhìn nhau.
"Toàn dân ngự thú..."
"Thật nhanh a." Lộ Nhiên hoàn toàn không ngờ.
Nhanh như vậy đã công bố thành phố Vô Hạn và ngự thú sư tồn tại sao?
Vốn hắn còn tưởng rằng phải một khoảng thời gian nữa cơ.
Dẫu sao, hiện tại hắn tương đương với người chơi thử nghiệm, mặc dù là thử nghiêm đời thứ 4.
Mà công bố thì tương đương với trò chơi bản Open Beta.
Đến lúc đó e rằng sẽ càng cuốn.
Bọn họ đồng thời nhìn thoáng qua đồng hồ, 6 giờ 42 phút chiều.
Cách thời gian công bố mà Cố Thanh Y nói tới còn có chưa tới nửa tiếng.
"Dẫu sao lần này chiếc thẻ màu đen hạ xuống không có dấu hiệu dừng lại..." Phương Lan nói: "Nhanh chóng công bố cũng có thể để cho nước Hạ thu được càng nhiều ngự thú sư."
"Về phần sự kiện siêu nhiên như vậy có tạo thành ảnh hưởng lớn đến sự ổn định của trật tự xã hội hay không thì thật ra cũng không sao rồi, trải qua ba năm thăm dò, các quốc gia khẳng định cũng hiểu rõ tầm quan trọng của nghề ngự thú sư này."
"Ha ha, cũng đúng, hiện tại tốt nghiệp thì cũng thất nghiệp đầy ra, tìm công việc cũng không dễ, trở thành ngự thú sư đi bí cảnh thu thập tài nguyên hình như cũng là một con đường ra." Lộ Nhiên cười nói.
"Trừ điều này ra, các cơ sở liên quan đến thú cưng sắp trở nên hot rồi."
"Hơn nữa chị mau bảo cha mẹ bỏ công việc hiện tại đi, quay xe đến thành phố Vô Hạn gây dựng sự nghiệp, khẳng định có mối buôn bán." Lộ Nhiên sờ cằm trầm tư.
"Làm gì vậy, bọn họ đã một đống tuổi rồi, làm sao có thể bị chiếc thẻ màu đen chọn trúng." Phương Lan cự tuyệt.
"Xây dựng sự nghiệp trong hiện thực cũng không tệ, bán thú cưng non cũng tốt, mở bệnh viện chuyên phục vụ cho ngự thú sư cũng được." Lộ Nhiên nhún vai, nói: "Được rồi, dù sao chị cũng không thiếu tiền."
"Cũng không hẳn nha, tôi thiếu tinh tệ!" Phương Lan nói.
Lúc này, chuông điện thoại di động của Lộ Nhiên cũng vang lên.
Ồ... Hắn cũng làm động tác 'suỵt' một cái, ý bảo Phương Lan đừng nói chuyện.
Người gọi điện là Tiểu Bạch Long.
Lộ Nhiên suy nghĩ một chút mới nhận điện thoại. Hắn đã đoán được đại khái ý đồ gọi điện của Tiểu Bạch Long rồi.
"Ôi!!!, bạn học Lộ à, ăn cơm chưa? Nghe cảnh sát La nói lại rằng sau khi cậu bàn giao lại con mãnh hổ đó cho bọn họ thì đã lập tức trở về à."
Mãnh hổ? Mãnh hổ gì?
Phương Lan tò mò nhìn Lộ Nhiên.
Giỏi lắm, vẫn còn có việc che giấu chính mình!
"Tôi vẫn chưa ăn... Đúng rồi, con hổ kia sẽ bị xử lý như thế nào?"
Tiểu Bạch Long trầm ngâm rồi mới trả lời: "Nếu như là con hổ ăn thịt người bình thường thì khẳng định sẽ trực tiếp bị đánh chết."
"Tuy nhiên mãnh thú siêu phàm quá hiếm, vì vậy nó sẽ bị đưa đến ngành đặc biệt để thuần hóa, nhìn xem có cơ hội 'lập công chuộc tội' hay không."
"Tôi biết một chút về chuyện lần này. Nhân viên chăn nuôi kia có kinh nghiệm rất phong phú, đã cố ý chọn một con cường tráng nhất để ký khế ước, tự cho là mình có thể thuần phục, nhưng thú cưng sau khi cường hóa ở trong giai đoạn thức tỉnh dã tính đói khát nhất, hơn nữa bọn họ cơ bản không có cảm tình gì, cuối cùng chỉ có thể là một tràng bi kịch."
Lộ Nhiên thở dài, may mà bản thân không tìm đường chết đi công viên động vật hoang dã tìm kiếm con thú cưng thứ nhất.
Hà Tổng mặc dù ngáo, nhưng lại rất nghe lời nha.
"Đáng tiếc đáng tiếc." Lộ Nhiên tiếc hận nói.
"Đúng vậy... Đúng rồi bạn học Lộ, trước cậu nói với tôi chuyện kia, tôi có thể thông qua quan hệ đặc biệt để giúp cậu xử lý vấn đề học tập."
"Lúc nào rảnh thì tới chỗ tôi đăng ký đi rồi chúng ta nói chuyện cụ thể hơn?"
Bên kia điện thoại, Tiểu Bạch Long đang âm thầm xoa tay. Sau khi nhìn thấy thông tin của Lộ Nhiên, anh ta phần nào hiểu được vì sao Lộ Nhiên không muốn gia nhập tổ chức, đại khái là sự nhạy cảm của cô nhi đây mà.
Nhưng không sao!
Anh ta biết cách giúp cho Lộ Nhiên mở lòng.
"A, tôi lại không muốn đi đại học Thượng Hải rồi." Lộ Nhiên nói.
Tiểu Bạch Long: ? ? ?
"Hả? Đại học Kinh Đô cũng được, cậu cứ chọn bất kỳ trường học nổi tiếng nào trong nước đều được!" Tiểu Bạch Long đau sốc hông, những người tuổi trẻ này tại sao lại hay thay đổi như vậy?
Lộ Nhiên bất ngờ. Mặc dù Tiểu Bạch Long chỉ là thành viên của một tổ nhỏ trong phòng Tuyển dụng người mới, nhưng cảm giác anh ta có hắn quan hệ rộng ghê nha.
"Mấy trường đó tôi đều không muốn, vừa rồi có người đề cử với tôi đi học ở đại học Ngự Thú gì đó, hình như là hai tháng tới sẽ tuyển sinh công khai."
"Đại học Ngự Thú?" Tiểu Bạch Long ngạc nhiên, anh ta chưa nghe nói đến bao giờ, đó là cái gì.
"Có phải cậu bị lừa không, đại học Ngự Thú... Tại sao tôi lại không biết, ai nói cho cậu vậy?"
"Cố Thanh Y, tiến sĩ Cố, người quen của tôi."
"Cố Thanh Y... Tiến sĩ Cố..." Tiểu Bạch Long lâm vào trầm tư.
Một lát sau, anh ta trừng to mắt.
"Là tiến sĩ Cố mà tôi biết đấy sao? Ngự thú sư ban đầu kia ấy?"
"Cậu biết cô ấy à?" Tiểu Bạch Long kinh ngạc quá đỗi.
Anh ta từng nghe nói đến người này rồi. Cố Thanh Y, ngự thú sư đời thứ nhất của nước Hạ, bây giờ là một trong 13 ngự thú sư hoạt động mạnh trong đội mạnh nhất của nước Hạ ở tuyến đầu.
Có thể nói, thân phận và địa vị của tiến sĩ Cố này ở giới trong ngự thú nước Hạ còn vượt qua cả cấp trên của anh ta.
Lộ Nhiên, quen biết nhân vật như vậy?
Đột nhiên Tiểu Bạch Long nghĩ đến chỗ dựa của Lộ Nhiên, cha mẹ của Lộ Nhiên đều là nhà động vật học nổi danh, từ tuổi đời trong giới học thuật thì hình như có thể coi là tiền bối của tiến sĩ Cố, hoàn toàn có khả năng quen biết nhau!
Chuyện này... Tiểu Bạch Long đứng hình, vốn tưởng rằng Lộ Nhiên là hoang dại, kết quả, người ta có chỗ dựa ngầm?
"Khục khục, trong nhà có người quen biết." Lộ Nhiên nhìn thoáng qua Phương Lan.
Những câu này đều là lời nói thật.
Nhưng hắn vẫn luôn cảm giác, Tiểu Bạch Long hình như đã hiểu lầm cái gì rồi.
Tuy nhiên hắn nghe ra tiến sĩ Cố này thật sự là một đại nhân vật.
"Tôi... Tôi hiểu rồi."