Chương 42: Toàn là nhân vật chính khuôn mẫu
Ngày thứ hai, buổi sáng, hơn mười con Linh thú thuộc loài chim uy phong lẫm liệt dừng trên quảng trường.
Hôm nay là thời gian tiến về huấn luyện doanh thiên tài.
"Lần này có Sở thiếu tướng ở đây, không cần lo lắng nguy hiểm. Các ngươi chỉ cần bảo vệ tốt bản thân là được."
"Yên tâm đi ba, ba chị em con mạnh lắm!" Liễu Băng Ly tự tin nói.
Liễu Sơn dặn dò ba chị em vài câu rồi bảo các cô lên lưng Linh thú.
Lâm Hạo ngồi trên lưng chim, ngó nghiêng xung quanh.
Có thể sở hữu một con Linh thú cấp Bạch Kim đã đủ tư cách trở thành thành chủ của một tòa thành trì nhỏ!
Những Linh thú này đều từ cấp Bạch Kim trở lên, có thể thấy được quân đội hùng mạnh.
...
Khi quân đã đến đủ, tất cả Linh thú vỗ cánh bay lên không trung.
Tiếng gió gào thét lướt qua tai, khiến người hơi khó chịu.
Nếu không phải ngự thú sư có thể chất hơn hẳn người thường, khó mà chịu đựng được tốc độ bay này.
"Mọi người nói xem, nếu chúng ta rơi từ trên cao thế này xuống, có chết không?" Liễu Băng Ly hiếu kỳ hỏi.
"Phía dưới toàn rừng cây, chắc không chết đâu, cùng lắm thì gần chết."
Khóe miệng Sở Vân Thiên nhếch lên một nụ cười đầy suy ngẫm.
"Cứ ném hết bọn chúng xuống đi. Ai tự mình vào được huấn luyện doanh thiên tài thì mới xứng là thiên tài."
Phó quan Dương Hà bên cạnh cười gượng, bất đắc dĩ khoát tay.
Việc ném những ngự thú sư thiên tài vừa được tuyển chọn từ trên không xuống đã thành thói quen của Sở Vân Thiên từ lâu.
Mấy năm trước từng có người dị nghị, cho rằng có thể sẽ tổn thất một số nhân tài.
Nhưng Sở Vân Thiên bỏ ngoài tai, vẫn làm theo ý mình.
Những quân nhân đứng trên lưng chim thấy hiệu lệnh, lập tức điều khiển Linh thú lắc mạnh.
Từ trên trời đột ngột rơi xuống "sủi cảo", mọi người hoảng loạn la hét.
"Cứu mạng, tôi không muốn chết!"
"Xong đời, Linh thú của tôi không biết bay, lần này thành bánh thịt mất... "
"Ai có Linh thú biết bay, mau thả ra đi!"
Lâm Hạo và ba người kia cũng bị hất xuống, giờ đang rơi tự do.
Hắn có tinh thần lực cường đại, lập tức kịp phản ứng, định lấy Liệt Diễm ra đỡ để hạ cánh.
Nhưng có cường giả quân đội ở đây, lộ ra thì bại lộ mất.
"Thanh Nhan, mau triệu hồi Băng Tinh ra!" Lâm Hạo vội nhắc.
Nghe vậy, Liễu Thanh Nhan mới kịp nhận ra, nhanh chóng triệu hồi Băng Tinh Tước.
Sau khi đột phá cấp Bạch Ngân, hình thể Băng Tinh Tước lớn hơn nhiều, chở bốn người có chút cố sức, nhưng chỉ lướt đi để hạ cánh thì không thành vấn đề.
"Hú hồn, sợ chết khiếp, cứ tưởng phen này toi mạng rồi chứ." Liễu Băng Ly vỗ vỗ bộ ngực đầy đặn.
"Sở thiếu tướng sao lại ném chúng ta xuống đây, chưa phải đến huấn luyện doanh thiên tài mà?"
"Chắc là muốn khảo nghiệm chúng ta đấy. Nơi này cách huấn luyện doanh không xa, chắc ông ấy muốn chúng ta tự đi vào." Liễu Thanh Tuyết suy đoán.
Liễu Băng Ly rụt cổ, "Đây vẫn là hoang nguyên đấy, ông ấy không sợ chúng ta chết ở đây à!"
"Xung quanh đây tà ma mạnh nhất cũng không quá tứ giai. Chúng ta đều là ngự thú sư cấp Bạch Ngân, nếu thế này cũng không làm được thì khỏi cần vào Thiên Thảo huấn luyện doanh."
Lâm Hạo chẳng buồn nhúc nhích, trực tiếp lôi Tiểu Huyền ra, đồng thời mở thiên phú ngụy trang cấp SSS.
Tiểu Huyền vốn là Trấn Địa Huyền Vũ, giờ trong mắt người khác vẫn là Huyền Minh Thái Quy, chỉ là to hơn.
Lúc này nó to như một chiếc xe buýt, suýt làm cả đám rớt cằm.
Họ đều lần đầu thấy rùa đen to đến vậy.
"Lâm Hạo, rùa đen của cậu sao to thế? Lần trước tớ gặp nó bé tí mà." Liễu Thanh Nhan gãi đầu, vẻ mặt ngơ ngác.
"Ăn nhiều thì tự khắc lớn thôi."
Lâm Hạo tùy tiện giải thích rồi lấy từ giới trữ vật ra một chiếc ghế đặt lên lưng Tiểu Huyền.
Liệt Diễm không ngồi được, nên để tiện cho mình lười biếng, Lâm Hạo đã chuẩn bị sẵn một chiếc ghế để ngồi Tiểu Huyền.
"Các cậu tự đi hay ngồi rùa của tớ?" Lâm Hạo hỏi.
"Tự đi mệt chết, dĩ nhiên là ngồi rùa rồi!"
Liễu Băng Ly dẫn đầu leo lên lưng Tiểu Huyền, tìm chỗ nào không cấn mông mà ngồi.
Sau đó hai chị em Liễu Thanh Tuyết cũng đành bò lên mai rùa.
Dùng rùa đen làm tọa kỵ đúng là lần đầu gặp, để người ta thấy thì mất mặt chết đi được.
Lâm Hạo thả Tiểu Hắc ra, để nó đi trước mở đường.
"Lâm Hạo, sao cậu lại chọn rùa đen làm tọa kỵ, sư tử hổ báo không đủ bá khí à?" Liễu Băng Ly khó hiểu hỏi.
Tiểu Huyền lập tức ngao ngao bất mãn.
Tiểu Huyền: Ông đây còn mạnh hơn mấy thứ phế vật kia nhiều!
Liễu Băng Ly lúng túng ho khan hai tiếng, "Tớ không bảo cậu không bá khí, chỉ là rùa đen chậm quá, không hợp làm tọa kỵ thôi."
"Tiểu Huyền chỉ tạm thời làm tọa kỵ thôi, tác dụng của nó lớn lắm đấy." Lâm Hạo nhàn nhạt giải thích.
...
Trên bầu trời, Sở Vân Thiên vẫn đứng trên lưng chim nhìn mọi người.
Thấy có người ngã dập mặt xuống bùn, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười vui vẻ.
"Lão đại, tôi có lý do nghi ngờ anh cố ý làm vậy." Dương Hà bên cạnh cười đểu.
Sở Vân Thiên cười khẽ, "Tôi đương nhiên cố ý. Bọn nhóc này không chịu khổ thì sao trưởng thành được? Nhìn thằng béo kia ngã xuống bùn mà không bò lên được kìa. Cấm không ai được giúp nó, để nó tự bò lên."
Dương Hà lúng túng quay mặt đi, chỉ biết âm thầm cổ vũ cho thằng béo kia.
Ánh mắt Sở Vân Thiên đột nhiên đổ dồn vào Lâm Hạo và ba người đang ngồi trên con rùa lớn, trong mắt lộ vẻ hứng thú.
"Con Huyền Minh Thái Quy kia có chút kỳ lạ. Tiềm lực cấp Quân Vương, đẳng cấp Bạch Ngân ngũ giai, mà hình thể lại lớn đến vậy?"
"Hay là biến dị? Nhiều Linh thú biến dị sẽ thay đổi rất nhiều."
Sở Vân Thiên lắc đầu, "Không giống biến dị. Biến dị thường không chỉ thay đổi hình thể."
"Có thông tin về thằng nhóc kia không?"
Nghe vậy, Dương Hà lập tức mở hồ sơ của Lâm Hạo đưa cho Sở Vân Thiên.
"Cha mẹ đều mất, đến từ tiểu thành xa xôi, được người ta thu dưỡng. Sao tôi thấy toàn là mô típ nhân vật chính thế?"
"Lão đại, bớt đọc tiểu thuyết đi, lo mà chém tà ma đi."
Sở Vân Thiên trừng mắt lườm hắn.
"Ông đây cần cậu lo à? Cút đi chém năm con tà ma lục giai rồi về!"
Mặt Dương Hà khổ sở, "Lão đại đừng mà, cho tôi nợ được không, sau trả."
"Tám con, trong năm ngày phải hoàn thành nhiệm vụ!" Sở Vân Thiên lạnh lùng nói.
Dương Hà không dám mặc cả nữa, lập tức cưỡi Linh thú bay đi.
...
Sở Vân Thiên nhìn Tiểu Huyền, vẻ mặt trầm tư.
"Linh thú thuộc loài rùa thường có hình thể tương ứng với đẳng cấp và tiềm lực. Hình thể lớn thế này, ít nhất cũng phải có tiềm lực cấp bá chủ! Tiềm lực cấp S, mà hai con Linh thú kia muốn khế ước Linh thú cấp bá chủ thì không thể nào.
Xem ra không phải thằng nhóc kia gian lận về thiên phú, thì là con rùa đen kia đã biến dị.
Cũng có thể đem vào đội của ta cho vui đấy."