- Nói rất hay, làm tốt việc mình nên làm, điều này cũng rất hiếm thấy.
Tinpu cười nói.
Sau đó lại đặt tay lên vai Hàn Đông vỗ vỗ, còn bảo Hàn Đông thay mình hỏi thăm Hàn Lão.
Thấy Hàn Đông không kiêu ngạo xu nịnh mà nói chuyện với Tinpu rất đúng mức, các cán bộ bên cạnh trong lòng đều xúc động thật lâu, người thanh niên này mới hơn ba mươi tuổi mà đã biểu hiện ra một phong cách quý phái rồi.
Hơn nữa, càng hiếm thấy là những việc Hàn Đông làm trong nước, thậm chí còn thu hút sự chú ý của bên ngoài.
Điều này cho thấy, không chỉ trong nước coi trọng Hàn Đông, thậm chí người nước ngoài cũng bắt đầu coi trọng Hàn Đông rồi.
Người nước ngoài sở dĩ coi trọng Hàn Đông như vậy nhất định là vì Hàn Đông đã biểu hiện khả năng tương lai có thể đi đến địa vị cao ở Trung Hoa, cho nên mới nhận sự chú ý như vậy.
Trong các quan viên đi cùng Nghiêm Gia Vân chuyến này, cấp thứ trưởng, cấp quan lớn không ít, coi như cán bộ cấp phó Bộ kinh nghiệm thấp nhất, thời gian đề bạt cũng đều sớm hơn Hàn Đông rất nhiều, nhưng không có ai có thể so sánh với Hàn Đông.
Lúc này, mức độ coi trọng Hàn Đông của mọi người ngày càng cao rồi.
Có mấy cán bộ trẻ trung rất có hi vọng đi lên, trong lòng liền suy nghĩ phải tạo mối quan hệ tốt với Hàn Đông, như vậy tương lai có thể sẽ là một trợ lực.
Vì chủ ý Hàn Đông nói ra, đã được cấp cao nước Nga tán thành. Tiến trình đàm phán hợp tác nguồn năng lượng hai nước Trung - Nga so với tưởng tượng nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa kết quả đàm phán so với dự tính cũng tốt hơn nhiều.
Điều này khiến Thủ tướng Nghiêm Gia Vân vô cùng vui mừng.
Lần này Nghiêm Gia Vân dẫn đội đến thăm nước Nga, vấn đề lớn nhất là giải quyết vấn đề hợp tác năng lượng.
Nếu hôm nay vấn đề này giải quyết viên mãn, nhiệm vụ của ông coi như hoàn thành tốt đẹp rồi.
Mặc dù là Thủ tướng, một trong những lãnh đạo chủ chốt, cấp lãnh đạo chính quốc, nhưng Nghiêm Gia Vân cũng có áp lực của mình.
Nếu lần này đến thăm hỏi nước Nga mà không thu được tiến triển, vẫn có ảnh hưởng bất lợi với y
Nghiêm Gia Vân làm người phát ngôn của hệ Học viện, cũng hi vọng lần này mình ra nước ngoài, có thu hoạch trở về.
Mặt khác, là người lãnh đạo Trung Hoa, ông cũng hi vọng giải quyết thỏa đáng vấn đề nguồn năng lượng, như vậy có thể cung cấp cơ sở tốt cho sự phát triển của Trung Hoa.
Nếu lần này không có chủ ý của Hàn Đông, đàm phán song phương nhất định không đơn giản như vậy, cũng không có khả năng mở rộng hợp tác như bây giờ.
Tối hôm đó, Nghiêm Gia Vân đặc biệt gọi Hàn Đông vào phòng và nói chuyện rất lâu.
Vừa bắt đầu, Nghiêm Gia Vân chủ yếu nói đến hợp tác năng lượng giữa hai nước Trung Nga lần này, sau đó nói tới tiến hành cải cách quốc nội, ông có ý trao đổi với Hàn Đông.
Trao đổi một mặt là hi vọng có thể thu được tin tức hữu dụng từ Hàn Đông, mặt khác có thể khiến Hàn Đông có một hiểu biết rõ ràng đối với việc tầng lớp cao cấp quan tâm tới, điều này đối với công tác của hắn sau này cũng là có lợi.
Từ phòng Nghiêm Gia Vân đi ra, Hàn Kiến Quốc lại gọi Hàn Đông, vừa gặp mặt liền nói:
- Tiểu Đông, Thủ tướng và cháu nói chuyện gì vậy?
Hàn Đông cười cười nói:
- Cũng không có chuyện gì, chỉ tán gẫu thôi.
Hắn cũng không tính giấu diếm, dù sao từ trước tới nay tính chất cuộc nói chuyện giữa hắn và Nghiêm Gia Vân chỉ là tùy ý nói chuyện, cũng không coi là nói chuyện gì chính sự.
Hàn Kiến Quốc cũng không hỏi nhiều, thở dài nói:
- Ừ, qua chuyện lần này, Thủ tướng nhất định càng thêm yêu thích cháu rồi. Vấn đề dầu mỏ lần này, lại là một vấn đề quan trọng, nếu hôm nay song phương Trung Nga có phương án hợp tác toàn diện rồi, đối với việc nhập khẩu dầu mỏ về sau của Trung Hoa có trợ giúp lớn, cũng giúp thủ tướng giảm bớt một việc đau đầu.
Hàn Đông nói:
- Việc này, cháu chỉ là đề xuất chút ý kiến mà thôi, chủ yếu vẫn là kết quả mọi người nghiên cứu thảo luận ra.
Hàn Kiến Quốc cười cười, vẻ mặt vui mừng, giơ tay vỗ vỗ vai Hàn Đông. Nói:
- Ánh mắt mọi người đều sáng đấy, nghỉ ngơi sớm đi, mai chúng ta còn đi sớm
…
Khi Hàn Đông cùng Nghiêm Gia Vân đến nước Nga, nhân viên công tác phòng kiểm soát số năm của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, cũng lặng lẽ tiến nhập tỉnh Giang Bắc.
Họ căn cứ tư liệu Hàn Đông cung cấp, từ thành phố Giang Cửu bắt đầu khai triển điều tra.
Sau khi xác minh nội dung tư liệu Hàn Đông đệ trình, nhân viên công tác của phòng năm liền liên hệ với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, trước tiên bắt giam Chủ tịch đương nhiệm thành phố trước, ngay sau đó, nhân viên công tác phòng năm đã tìm đước Phó chủ tịch tỉnh Giang Bắc là Lạc Minh Liễu.
Lạc Minh Liễu từng đảm nhận Bí thư Thành ủy thành phố Giang Cửu, về sau đảm nhiệm Giám đốc sở Thủy lợi tỉnh, tiếp sau đó lại được sự tán thưởng của Tô Xán, lên vị trí Phó chủ tịch tỉnh.
Mà nhân viên công tác Ủy ban Kỷ luật Trung ương thông qua điều tra, rất nhanh nắm được rõ ràng lúc đầu trong thời gian Lạc Minh Liễu làm Bí thư Thành ủy, trong công trình đấu thầu công trình phòng chống lũ đã ăn hối lộ lớn, nên trực tiếp tìm y uống trà.
Hoạt động của nhân viên công tác của Ủy ban Kỷ luật Trung ương rất nhanh, hiệu suất cũng cao. Dù sao họ đã có tài liệu Hàn Đông giao cho, một khi xác minh được một bộ phận là có thể trực tiếp bắt giam người. Người bị bắt giam trước mặt nhân viên công tác của Ủy ban Kỷ luật Trung ương sớm đã không còn sức mạnh, rất nhanh khai báo chuyện có liên quan.
Nhân viên công tác của Ủy ban Kỷ luật Trung ương lần này xuất hiện rất khiêm tốn, mà hành động rất nhanh, bởi vậy rất nhiều người cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Cho dù là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó Chủ tịch tỉnh Tô Xán, cũng là hôm Lạc Minh Liễu bị bắt mới biết tin này.
Điều này làm cho Tô Xán trong lòng khó chịu vô cùng, y lập tức tìm Bí thư Tỉnh ủy tìm hiểu chuyện này, nhưng được tin chứng cớ vô cùng xác thực. Cán bộ Ủy ban Kỷ luật Trung ương cũng đã tra được chứng cứ chính xác, cho nên việc của Lạc Minh Liễu đã là ván đã đóng thuyền rồi.
Tô Xán không có cách nào nữa, vội gọi cho bố mình.
- Chuyện này con không cần xen vào.
Tô Trọng Vi trầm giọng nói.
- Sao lại không lo?
Tô Xán tức giận, sau khi y tới Giang Bắc, Lạc Minh Liễu là trợ thụ đắc lực nhất, theo y nghĩ, qua một hai năm khi y tiến bước thì để Lạc Minh Liễu cũng tiến theo một bước, gia nhập ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Nói như vậy, y ở Giang Bắc mấy năm, có thể có thành tích lớn hơn nữa nhưng không ngờ chưa được bao lâu, Lạc Minh Liễu đã bị bắt rồi.
Hơn nữa, Tô Xán liền liên tưởng đến việc lần trước Hàn Đông đến tỉnh Giang Bắc đôn đốc. Hàn Đông là đặc biệt đến thành phố Giang Cửu một chuyến, mà Lạc Minh Liễu là từ tỉnh Giang Bắc đề bạt lên. Lần này cán bộ Ủy ban Kỷ luật Trung ương đột nhiên tới như vậy, chắc chắn là có quan hệ với Hàn Đông.
- Bố, việc của Lạc Minh Liễu chắc chắn là do Hàn Đông bên trong giở trò.
Tô Xán tức giận nói, thực ra y luôn buồn bực về biểu hiện của Hàn Đông ở tỉnh Giang Bắc trước đây, nghĩ rằng Hàn Đông chỉ là vì công tác mà đến, thì luận sự, không trộn lẫn tình cảm và ân oán cá nhân, nhưng không ngờ tên tiểu tử này thâm hiểm như vậy, để lại hậu thủ như vậy, ngay lập tức hạ trợ thủ của mình.
- Việc của Lạc Minh Liễu, là chính hắn tham ô, không có quan hệ gì với người khác.
Tô Trọng Vi giọng điệu nhấn mạnh hơn, nói:
- Nếu không phải bản thân hắn có vấn đề thì sao Ủy ban Kỷ luật Trung ương bắt giam hắn.
- Nhưng…
Tô Xán vô cùng căm tức, y thấy cán bộ Trung Hoa, có mấy người dám nói mình thật sự sạch sẽ. Nhưng vì sao cố tình những người khác không tra, lại tra tỉnh Giang Bắc, lại phải điều tra Lạc Minh Liễu.
Mặc dù là nhằm vào Lạc Minh Liễu nhưng mục tiêu chính là Tô Xán.
Phía sau đẩy tay chắc chắn là Hàn Đông.
Vì tay trái tay phải bị chặt đứt, Tô Xán đã hận Hàn Đông càng sâu rồi.
“Thằng này, hãy chờ xem, ta nhất định cho ngươi biết lễ độ”
Tô Xán phẫn uất nghĩ
- Tô Xán con sau này dùng người phải động não mới được
Tô Trọng Vi trong điện thoại lại bình thản nói.
Tô Xán nghe xong, mặt liền đỏ bừng