Nhìn thấy Hàn Nguyệt, mẹ của Hàn Đông - Dư Ngọc Trân yêu đứa cháu giống như tiểu yêu tinh này vô cùng, hận không thể ôm Hàn Nguyệt trong tay. Nhưng bà vẫn phải kiềm chế, dù sao trước mặt Lữ Nhạc cũng không thể thể hiện quá mức, nhưng may mà Lữ Nhạc cũng không để ý.
Trên thực tế mọi người trước đây đều biết sự tồn tại của Hàn Nguyệt, mặc dù Hàn Đông không nói rõ nhưng từ sau phong ba lần trước, người thân của Hàn Đông chỉ biết rằng quan hệ giữa Hàn Đông và Kiều San San chắc chắn không dứt, có cả con rồi. Bây giờ Lữ Nhạc chủ động mang đứa nhỏ về, khiến ọi người đều vui mừng, đồng thời cũng cảm thấy Lữ Nhạc là người vô cùng hiểu lòng người, càng thêm hài lòng về cô.
Bởi vì nguyên nhân này, Hàn Đông thật ra bị trách cứ nhiều lần, nhưng hắn cũng đành phải nhẫn nại, cũng biết mọi người như vậy thật ra là áy náy với Lữ Nhạc và cũng yêu mến Hàn Nguyệt.
Đương nhiên đây chỉ là một việc nhỏ, Hàn Đông bây giờ muốn biết nhất là ông nội gọi mình đến rốt cuộc là vì chuyện gì, nhưng ông nội không nói, cha cũng không để lộ chút gì, Hàn Đông cũng không tiện hỏi.
8h30 tối, vợ chồng bác hai Trịnh Trạch Hoa của Hàn Đông cùng đến.
Hàn Đông thấy tình hình như vậy, liền biết ông nội gọi Hàn Đông đến là có chuyện lớn muốn dặn dò.
Trong lòng hắn có chút mong đợi.
Nói chuyện một hồi, mẹ của Hàn Đông tự giác đưa Lữ Nhạc, Hàn Nguyệt, Hàn Vũ đi sang phòng khác.
Trong phòng liền chỉ còn lại những người liên quan đến chính trị như Hàn Đông, vẻ mặt ông nội cũng trở nên nghiêm nghị hơn rất nhiều. Hàn Đông hiểu được bây giờ chính là lúc chính thức bàn việc.
- - Sắp đến nhiệm kỳ mới rồi, nhiệm kỳ mới lần này vô cùng quan trọng, chúng ta nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.
Ông nội nói rất bình tĩnh, nhưng trong giọng nói lại tràn đầy uy thế mạnh mẽ.
- - Trong khoảng thời gian này, ông cụ Tô e là không thể nói gì được, nhưng chúng ta không thể coi thường, bố cục lần này liên quan đến thay đổi của tương lai mười năm thậm chí là mấy chục năm, đặc biệt là sự phát triển của Hàn Đông, lần này phải tạo dựng tốt cơ sở…
Hàn Đông lắng nghe, hắn biết lần này ông nội chắc chắn là có hành động lớn, mà mình cũng không có quyền phát biểu quá lớn, gọi mình đến nhất định là thể hiện sự coi trọng, để mình biết trước, hai là cũng có thể nghe suy nghĩ của mình. Đương nhiên có thể tham dự quyết sách trọng đại của gia tộc, đây đã thể hiện đầy đủ tầm quan trọng của Hàn Đông.
- - Mấy ngày trước đồng chí Thần Dương đến chỗ ta, ta và ông ta đã trao đổi sâu sắc, hiệu quả cũng không tệ. Mấy năm nay chúng ta vẫn ủng hộ công tác của đồng chí Thần Dương, điểm này trong lòng đồng chí Thần Dương cũng hiểu rõ, quan trọng hơn chính là thể hiện của Hàn Đông, quả thật có được sự tán thành của đồng chí Thần Dương, còn được những người khác tán thành, cho nên đồng chí Thần Dương thể hiện rõ, đồng chí Hàn Đông rất có năng lực, là có thể phó thác trọng trách quan trọng hơn.
Hàn Đông trong lòng dần hiểu rõ, lần này không chỉ có nhà họ Hàn đang hoạt động, mà còn liên kết cùng với Cổ Thần Dương, mà mình có thể là một trong những nhân tố quan trọng trong đó.
- - Vì để Hàn Đông phát triển tốt hơn, lần này Hàn Chính con chịu thiệt một chút, đi Mặt trận Tổ quốc đi.
Ông nội nhìn Hàn Chính cha của Hàn Đông, nghiêm túc nói.
Hàn Chính gật đầu, nói:
- - Con không thành vấn đề, đến Mặt trận Tổ quốc cũng vẫn là công tác.
- - Còn Hàn Đông bây giờ phải ổn định cầu tiến, công tác cần thực hiện phải đẩy mạnh thực hiện, đặc biệt là công trình dân sinh cháu phải kiên trì làm. Đúng rồi, gần đây nghe nói cháu vô cùng coi trọng công tác an toàn, cháu nghĩ như thế nào?
- Ông nội nói, ánh mắt chăm chú nhìn Hàn Đông.
Hàn Đông nói:
- - Trong khoảng thời gian này, rất nhiều tinh lực cháu đặt ở phương diện sản xuất an toàn, trời đất bao la việc an toàn tài sản sinh mạng của quần chúng là lớn nhất. Cháu đặc biệt nghiên cứu nhân tố môi trường địa lý của tỉnh Tây Xuyên, lại xem xét tình hình xây dựng của nhiều địa phương, đặc biệt là một số trường trung, tiểu học, cảm thấy chúng ta làm chưa đủ ở phương diện công tác an toàn…
Hàn Đông chỉ có thể hết sức nói ra đầy đủ lý do, dù sao về tai họa xảy ra trong năm sau, hắn có nói ra bây giờ cũng không có ai tin.
Nghe xong Hàn Đông trình bày, ông nội gật đầu, nói:
- - Làm sản xuất an toàn là tốt, đặc biệt là công tác an toàn của các học sinh nhất định phải nắm chắc, chúng là tương lai của quốc gia. Đương nhiên công tác kinh tế cũng phải nắm bắt, hai tay đều phải cứng rắn…
Lúc này Trịnh Trạch Hoa nói xem vào:
- - Mấy hôm trước họp, có người đưa ra chuyện này, mặc dù không điểm danh nhưng là phê bình tỉnh Tây Xuyên không toàn lực làm kinh tế.
Hàn Chính cười nhạt, nói:
- - Những người này đều là tầm nhìn hạn hẹp, công tác dân sinh mà Hàn Đông làm không phải là thủ đoạn có hiệu quả thúc đẩy kinh tế phát triển sao, khiến cho dân chúng giàu lên, giàu bởi dân, đây mới thực sự là thể hiện của một quốc gia có thực lực. Bây giờ ở địa phương số liệu kinh tế địa cầu, đặc biệt là công trình mô hình lớn, dự án lớn, làm công trình chiến tích, nhưng có ai thật sự dốc lòng vì dân chúng, tôi cho rằng Hàn Đông làm đúng, chỉ cần kiên trì bền bỉ nhất định sẽ có hiệu quả không tệ.
Ông nội đã khẳng định cách nhìn của Hàn Chính, sau đó nói với Hàn Đông:
- - Hàn Đông cháu cứ làm theo suy nghĩ của mình, phàm là người làm việc đại sự tất phải có suy nghĩ của mình, có theo đuổi và sự nghiệp của mình, hơn nữa lịch sử cũng bảo cho chúng ta, phàm là người có lòng đối với lợi ích của dân chúng, cuối cùng đều được dân chúng nhớ kỹ.
Hàn Đông thật sự nghiền ngẫm lời nói của ông nội, nhưng trong lòng hiểu được, lần này là vì sự phát triển lâu dài của mình, e là sự phát triển của cha sẽ bị hạn chế. Nếu theo tình huống bình thường này, lần này cha hẳn là có thể tiến thêm bước nữa vào Ủy viên thường vụ, nhưng như vậy hai cha con quá bắt mắt rồi, sẽ mang đến rất nhiều cái không tiện và phiền phức. Mà để cha lui một bước, để cho Cổ Thần Dương mượn cơ hội này bố trí người của mình lên, không chỉ có thể tiêu trừ được ảnh hưởng bất lợi, đồng thời cũng có thể thêm một bước có được sự ủng hộ của Cổ Thần Dương, có được sự ủng hộ của Cổ Thần Dương như vậy sự phát triển của mình sẽ càng thêm thuận lợi.
Có thể nói cha vì sự phát triển của mình mà hy sinh tiền đồ của ông, lúc trước ông nội nói để cha lui về Mặt trận Tổ quốc, phỏng chừng là lấy thân phận Ủy viên Cục Chính trị kiêm nhiệm Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc.
Mà mình sẽ có thay đổi như thế nào.
Bất kể thay đổi như thế nào, Hàn Đông cũng không hy vọng lúc này rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, theo ý tưởng của Hàn Đông, ít ra phải cùng với tỉnh Tây Xuyên vượt qua thời gian khó khăn này, ít ra phải làm chau chuốt công tác xây dựng sau tai họa, để ọi thứ đi vào quỹ đạo mới đi.
Cho nên Hàn Đông nhất quyết đưa ra suy nghĩ của mình, nói:
- - Ông nội, tạm thời một hai năm cháu muốn ở lại tỉnh Tây Xuyên, những cái khác thì dễ nói.
- Hả?
Ông nội nghi hoặc nhìn Hàn Đông, có chút nghi hoặc trước yêu cầu của hắn, thật ra trong lòng ông nội đã nghĩ kỹ, sau nhiệm kỳ mới lần này, sẽ để Hàn Đông đảm nhiệm nhân vật số một của thành phố trực thuộc Trung ương, dễ dàng phát huy tài năng của Hàn Đông, để cho Hàn Đông vững chắc làm ra chiến tích, tạo cơ sở kiên cố cho sự phát triển tiếp theo.
Đương nhiên ông nội cũng biết Hàn Đông có suy nghĩ của mình, bình thường sẽ tôn trọng sự lựa chọn của Hàn Đông, dù sao từ trước tới nay Hàn Đông cũng đã dùng chiến tích của mình để chứng tỏ sự lựa chọn của hắn là đúng.
Hàn Đông nhân tiện nói:
- - Cháu đến tỉnh Tây Xuyên dù mới một thời gian, nhưng tổng thể mà nói còn rất nhiều ý tưởng chưa thực hiện được, cho dù bây giờ đang thực hiện công trình dân sinh, cơ sở cũng không vững chắc, nếu rời khỏi tỉnh Tứ Xuyên quá sớm, vậy công tác mà cháu cực khổ thực hiện rất có thể sẽ giảm bớt rất nhiều, cho nên cháu mong rằng có thể xây dựng cơ sở vững chắc ở tỉnh Tây Xuyên, để cho sự phát triển của tỉnh Tây Xuyên đi vào quỹ đạo rồi mới rời khỏi, cháu mới có thể yên tâm thoải mái, không thẹn với lương tâm.
Ông nội thoáng trầm tư rồi khoát tay, nói:
- - Vậy được, Hàn Đông cháu cứ làm đi.
Tiếp theo Hàn Đông nghe ông nội và cha, chồng bác hai nói chuyện một số biến động nhân sự sắp xảy ra ở Trung ương, cùng với sự so sánh giữa lực lượng các phe, càng thêm một bước nắm bắt được toàn thế cục.
Trở về tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông tiếp tục theo ý đồ của mình đẩy mạnh công tác an toàn, đặc biệt tăng cường dự phòng tai họa động đất, diễn tập an toàn, hầu như mỗi tuần đều đi tham gia diễn tập do một địa phương tổ chức, cũng để cho truyền thông tuyên truyền đầy đủ.
Bởi vì Hàn Đông dốc sức làm, chuyện này ở tỉnh Tây Xuyên gây nên hưởng ứng rất lớn, không quan tâm đến mọi người có hiểu hay không, nhưng kiến thức về phương diện động đất lại tăng thêm rất nhiều, điều này có tác dụng rất lớn đối với tương lai. Hơn nữa Hàn Đông còn tăng cường kiểm tra đôn đốc các ban ngành như phòng cháy chữa cháy, yêu cầu nhân viên, thiết bị đầy đủ, kỹ thuật phải vững vàng.
Đối với việc làm của Hàn Đông rất nhiều người vẫn không hiểu, trong đó thậm chí còn có cả cán bộ đứng về phía Hàn Đông, bọn họ mặc dù không hiểu nhưng vẫn cẩn thận chấp hành chính sách của Hàn Đông.
Mà một số người khác không chỉ không hiểu, còn trăm phương nghìn kế cản trở cách làm của Hàn Đông, trong đó một cách trực tiếp nhất là đối đầu với Hàn Đông trong dư luận, ví như nói Hàn Đông đây hoàn toàn là làm những chuyện hao tài tốn của, thậm chí một số truyền thông ở tỉnh khác cũng bắt đầu phê bình tỉnh Tây Xuyên không làm kinh tế mà lại đi làm những việc vô bổ.
Một bộ phận lãnh đạo Trung ương cũng trong một số trường hợp đưa ra nghi ngờ về cách làm của tỉnh Tây Xuyên.
Bọn Chủ tịch tỉnh Hứa Khải Ba một mặt rất khó hiểu trước cách làm của Hàn Đông, nhưng mặt khác bọn họ cũng rất vui mừng, bởi vì Hàn Đông làm như vậy hoàn toàn là cho bọn họ cơ hội phản công, đến Trung ương cũng bắt đầu có người lên tiếng rồi.
Đối với tình hình này, Hàn Đông lại không nói gì, tiếp tục kiên trì cách làm của mình, thậm chí còn đặc biệt phê bình nghiêm khắc đối với lãnh đạo thành phố cấp ba không chịu khó nắm bắt công tác an toàn, nói với bọn họ nếu không nghiêm túc làm thì sớm cuốn gói cút đi.
Hàn Đông lúc này dường như là mọi người say chỉ có tôi tỉnh, chỉ có một mình giao tranh, đợi lịch sử tương lai chứng minh sự sáng suốt của mình.