Chương 151: Đại Nhật Thánh Thể Đã Đúc Thành (2)
Trong chớp mắt, cũng kịp để Hứa Thanh Tiêu vận chuyển Kim Ô tôi thể thuật, trong lòng bắt đầu tụng niệm lời răn dạy của Thánh Nhân, Hạo Nhiên chính khí hóa thành một thanh tiên kiếm, đánh thẳng về phía Kim Ô.
Thiên Địa Văn Cung rung chuyển, thánh ngôn vĩ đại khủng bố vang lên, hóa thành một tòa núi Vô Lượng, ấn mạnh trấn giữ con Kim Ô đấy.
"Oách!"
Một tiếng gào thét chói tai vô cùng thê thảm vang lên.
Dưới ba đòn đánh nặng như vậy, con Kim Ô ba chân này trong tức thì vỡ tan tành, hóa thành một nhúm kim quang, một phần thì rơi vào trong Yêu Ma Đồ Lục của Văn Cung, một phần rơi vào trong cơ thể Hứa Thanh Tiêu.
"Tố thể!" (Đắp lại cơ thể)
Triều Ca lại thét lên lần nữa.
Hứa Thanh Tiêu vừa mới tỉnh lại, còn chưa kịp xả hơi, đã ngay lập tức bắt đầu tố thể.
Một nhúm kim quang này, là thần tính của Kim Ô, là thứ mấu chốt để đắp nặn lên được Đại Nhật thánh thể.
Cùng lúc thần tính của Kim Ô tiến vào cơ thể.
Thể chất của Hứa Thanh Tiêu trong nháy mắt bắt đầu xảy ra sự thay đổi cực lớn.
Đầu tiên là máu, dòng máu vốn có màu đỏ, tại thời khắc này hóa thành màu vàng kim.
Sau đó là đến xương cốt, xương cốt toàn thân đều giống như được dát lên một lớp vàng kim vậy.
Lục phủ ngũ tạng không đổi màu, nhưng đều có được sự lột xác ngoạn mục.
Tim đập rộn lên như trống trận.
Thận cung cấp tinh khí không ngừng không nghỉ, lúc nào cũng vào trạng thái viên mãn nhất.
Mà trông ra bên ngoài, Hứa Thanh Tiêu cũng đang bị một lớp ánh sáng vàng kim bao phủ.
Thể chất của hắn đã được lột xác, trải qua một loại lột xác không thể nào tưởng tượng nổi.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Ước chừng khoảng hai canh giờ sau.
Tất cả hào quang đều ẩn vào bên trong, vào giờ phút này có một loại cảm giác khoan khoái chưa bao giờ có kéo tới.
Đùng!
Hứa Thanh Tiêu vung hai tay, phát ra một tiếng nổ trầm thấp.
Đáng sợ hơn là, lúc Hứa Thanh Tiêu vung hai tay, có một luồng khí ở xung quanh.
Đây là nội khí!
Chỉ có Cửu phẩm Ngưng Mạch, mới có thể làm được, nhưng Hứa Thanh Tiêu còn chưa bước chân vào Ngưng Mạch cảnh, đã sinh ra "khí"!
Nếu nói như vậy, thì trước đó Hứa Thanh Tiêu phải là Thập phẩm đại viên mãn.
Như vậy vào giờ phút này đây, Hứa Thanh Tiêu cảm thấy bản thân mình chỉ cần một đấm thôi là có thể đấm chết mười thằng như mình rồi.
Đại Nhật thánh thể.
Đúc thành!
Dưới ánh mặt trời vàng rực rỡ.
Cả người Hứa Thanh Tiêu xảy ra sự thay đổi long trời lở đất.
Thể chất của hắn, hoàn thành quá trình lột xác cực hạn, ngưng tụ ra được Đại Nhật thánh thể.
Chí cương chí dương.
Vận chuyển Kim Ô Tôi Thể thuật, sức mạnh thuần dương tụ lại, khí huyết được cung cấp không ngừng không nghỉ.
Trực quan nhất chính là tốc độ tu luyện, đâu chỉ tăng lên gấp mười lần, nói là gấp một trăm lần Hứa Thanh Tiêu cũng tin.
Thay đổi lớn nhất chính là sự thay đổi lớn trong nhận thức.
Giác quan thứ sáu được tăng lên rất lớn, tất cả âm thanh trong vòng bán kính ba trăm thước đều không lọt ra khỏi tai mình, đến cả gió thổi lá lay cũng như nằm hết trong lòng bàn tay.
Về phần sức mạnh, Hứa Thanh Tiêu không cảm thấy rõ ràng gì hết.
Chỉ đành đứng dậy, đi thẳng đến một gốc đại thụ đấm một phát toàn lực. Trong tích tắc, một gốc đại thụ cần ít nhất ba người ôm mới xuể bị đánh gãy ngay tại chỗ.
Rầm rầm rầm.
Tiếng cây đổ xuống, cuốn thêm bụi đất cuồn cuộn, bao phủ khắp xung quanh.
Đốp!
Hứa Thanh Tiêu lùi về đằng sau vài bước, tốc độ cũng cực mau, không nói giống như một trận gió, nhưng cũng không kém là bao.
Đây chính là chỗ cường đại của Đại Nhật thánh thể.
Nâng cấp toàn diện.
Phải biết rằng bây giờ Hứa Thanh Tiêu vẫn là võ giả Thập phẩm đó.
Nhưng đổi lại phần lớn võ giả Thập phẩm, ngay cả một phần mười so ra vẫn kém.
Thậm chí võ giả Cửu phẩm cũng không đánh lại được Hứa Thanh Tiêu.
Nhưng cụ thể là mạnh bao nhiêu, thì Hứa Thanh Tiêu không rõ lắm, cần phải kiểm tra một phen, cùng với một trận thực chiến.
Cất giấu tất cả.
Hứa Thanh Tiêu tiến vào trong Thiên Địa Văn Cung.
Vừa bước chân vào Thiên Địa Văn Cung.
Tiếng cười của Triều Ca đã vang lên.
"Chúc mừng hiền đệ đã đúc thành Đại Nhật thánh thể."
Triều Ca mang theo ý cười, Hứa Thanh Tiêu đáp lại bằng đại lễ.
"Hết thảy đều nhờ huynh trưởng, nếu không phải huynh trưởng giúp ta một tay, chỉ sợ ngu đệ đây cũng không đúc nổi Đại Nhật thánh thể này."
Hứa Thanh Tiêu mở miệng, nói như thế.
Lời này không phải là khách sáo, mà đúng thật là vì Triều Ca.
"Hiền đệ nói quá lời rồi, chủ yếu vẫn dựa vào bản thân của hiền đệ thôi, nếu ngươi không phải Nho Đạo bát phẩm, e rằng cho dù vi huynh có muốn giúp ngươi cũng lực bất tòng tâm."
Triều Ca nghiêm túc nói.
Sau đó tiếp tục nói chuyện.
"Hứa huynh, Đại Nhật thánh thể này chính là thể chất bá đạo nhất trong thiên địa, thể chất ảo diệu, khó có thể nói ra thành lời, nhưng mà ngươi có thể đến Võ Môn thử xem, coi thực lực của mình như thế nào."
Triều Ca chỉ vào Võ Môn bên trong Văn Cung nói vậy.
Hứa Thanh Tiêu chỉ biết bên trong Võ Môn có thể đắp nặn mô phỏng ra được kẻ thù, không ngờ rằng còn có thể khảo nghiệm được thực lực của bản thân.
"Ừ, có thể kiểm tra ra được, hơn nữa còn khá đúng nữa."
Triều Ca gật đầu.
"Vậy thì tốt quá."
Hứa Thanh Tiêu đang lo không biết thực lực của mình rốt cuộc đạt đến loại trình độ nào rồi, nghe được những lời này, đương nhiên cũng có phần động lòng.
"Đi thử đi, đúng lúc ta cũng có thể giúp ngươi đánh giá xem sao."
Triều Ca bảo Hứa Thanh Tiêu đi vào Võ Môn.
Hứa Thanh Tiêu gật đầu, đi về phía Võ Môn.
Trên Võ Môn có bốn chữ "Võ Đại Vi Vương", cho nên gọi là Võ Môn.
Đẩy cửa ra.
Tiếp theo là một nơi được thiết kế giống như một võ trường dành cho tập luyện xuất hiện.
Võ đài này không tính là quá lớn. bày đủ loại vũ khí, còn có một cái cọc gỗ giả.
"Thanh Tiêu, võ đài chính là nơi sư phụ luyện võ, cọc gỗ ở đằng trên, tên là cọc Trắc Linh, có thể kiểm tra ra được thực lực của ngươi."
Triều Ca nói.
"Vậy ngu đệ đây thử trước xem sao!"
Hứa Thanh Tiêu có vẻ không chờ được nữa.
Hắn vừa sải chân bước đến, Triều Ca hiển nhiên còn muốn nói thêm cái gì đó, nhưng nhìn thấy Hứa Thanh Tiêu cấp tốc như vậy, cũng không nói gì cả.
Đợi đạp chân lên võ đài.
Rất mau xung quanh xảy ra sự thay đổi, trong chớp mắt võ đài biến trở nên vô cùng rộng lớn, đủ để thi triển quyền cước.
Bành!
Hứa Thanh Tiêu không nói không rằng, dùng toàn lực, đánh thẳng về phía cọc Trắc linh.
Một tiếng vang nặng nề cất lên, cọc Trắc Linh hiên ngang bất động, trái lại thì Hứa Thanh Tiêu cảm thấy nắm tay của mình đã tê dại rồi.
Bành! Bành! Bành!
Nghĩ tớ đây là đồ mà thánh nhân dùng để khảo nghiệm, Hứa Thanh Tiêu không có gì là kinh ngạc hết, mà toàn tâm toàn ý bắt đầu kiểm tra thực lực của mình.
Đấm thẳng, roi chân, chỉ lực, chưởng lực.
Khuyết điểm duy nhất chính là bản thân mình còn chưa học qua bất kỳ loại võ kỹ nào, cho nên trông có chút vụng về.
Nhưng cảm giác dùng toàn lực để đánh lại rất thoải mái.
Hứa Thanh Tiêu mỉm cười.
Triều Ca đứng dưới võ đài nhìn thấy cảnh này, sắc mặt không hiểu sao có chút thay đổi, dường như hơi lo lắng.