Chương 155: Lên Cửu Phẩm, Núi Vọng Thu, Mục Tiêu Di Bảo Của Võ Đế (2)
"Tiên sinh, ngài nói xem nếu bài luận của Hứa Thanh Tiêu đúng là lập ý mới, sẽ như thế nào ạ?"
Có người tiếp tục hỏi, có vẻ hơi hiếu kỳ.
Lời này chỉ mới cất lên, giọng của những người còn lại đã vang lên rồi.
"Sao lại thế được?"
"Sao có thể là ý mới được?"
"Ý của Chu Thánh, sẽ truyền xuống ngàn đời, bây giờ mới được có năm trăm năm, ý mới không thể hiển thế được."
"Đúng vậy, cứ cho là ý mới thật đi, thế thì như thế nào? Người đọc sách khắp thiên hạ, tám chín phần đều dựa vào lập ý của Chu Thánh, nếu hắn viết ra đúng thật là ý mới, ở trước mặt Chu Thánh, chẳng đáng một đồng xu!"
Mọi người mở miệng đều là lời phản bác.
Mà trong đám người đó, Vạn Quốc An lại trầm mặc.
Lão biết, nếu là ý mới, chỉ sợ sẽ dẫn đến một vài tranh giành lộn xộn, thậm chí còn có thể dẫn đến sự phân tranh của văn nhân thiên hạ nữa.
Cùng lúc đó.
Phủ Nam Dự.
Huyện Bình An.
Một nơi hoang vu.
Lúc này Hứa Thanh Tiêu đang lĩnh ngộ Kim Ô Bác Long đại thần thông, cùng với Kim Ô Chân Hỏa đại thần thông.
So sánh với Kim Ô Chân Hỏa đại thần thông, Hứa Thanh Tiêu để ý đến Kim Ô Bác Long đại thần thông hơn.
Thời đại viễn cổ, Tam Túc Kim Ô đứng ở trên trời, là sự tồn tại giống thần linh, mà tộc Kim Ô thích ăn rồng nhất, thường xuyên đi săn giết Long tộc.
Nhưng mà chiến lực của Long tộc là vô địch, tộc Kim Ô mượn tốc độ của mình, diễn hóa ra một bộ bác long đại thần thông.
Là võ đạo cực hạn.
Hứa Thanh Tiêu lĩnh ngộ Kim Ô Bác Long đại thần thông, mà Kim Ô Chân Hỏa đại thần thông thì là ngưng tụ pháp lực hóa thành chân hỏa của Kim Ô, chỉ cần một chút thôi là đủ đối chọi cả vạn vật.
Nhưng bây giờ mình không có pháp lực, không thể tu tiên được, cho nên không thể thi triển được môn đại thần thông này, trừ phu bước chân vào tầng cao hơn, bằng không không có cách nào có thể tụ ra được chân hỏa của Kim Ô.
Cho nên tạm thời Hứa Thanh Tiêu không tu luyện nó.
Từng chiêu từng thức in sâu vào trong đầu của Hứa Thanh Tiêu, bây giời Hứa Thanh Tiêu thiếu nhất chính là chiêu thức võ đạo, trước mắt thì Kim Ô Bác Long đại thần thông, đúng thật giống như hổ mọc thêm cánh.
Tầm khoảng hai canh giờ sau.
Hứa Thanh Tiêu xem lại hoàn chỉnh Kim Ô bác long đại thần thông thêm lần nữa, từng chiêu từng thức đều nhớ hết ở trong đầu.
Môn võ đạo đại thần thông này, chiêu thức hung mãnh, lấy tốc độ giành chiến thắng, đưa nhanh độc chuẩn diễn giải ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Đợi sau khi lĩnh ngộ xong, ngay tức thì, Hứa Thanh Tiêu rất muốn đi tìm cọc Trắc Linh thử sức mạnh của mình.
Nhưng ngẫm lại, Hứa Thanh Tiêu vẫn nén tâm trạng tìm đánh của mình xuống, dù sao lúc này mới vừa lĩnh ngộ xong, còn chưa thuần thục hết, đợi sau khi thuần thục xong lại đến thử xem.
Võ đạo đại thần thông đã lĩnh ngộ xong.
Tiếp theo chính là những chuyện quan trọng nhất rồi.
Thăng cấp Cửu phẩm.
Chuyện này không thể kéo dài thêm được nữa.
Bản thân mình Thập phẩm vô địch, nói cùng cấp lấy một địch trăm đều không ngoa.
Nhưng đánh vượt phẩm thì cũng hơi quá sức thật, đánh Cửu phẩm còn được, đánh Bát phẩm thôi nằm xuống mơ luôn đi.
Trình Lập Đông là võ giả Bát phẩm, bản thân mình sớm muộn gì cũng phải đánh một trận với hắn, bây giờ mình đã đúc thành Đại Nhật thánh thể, lại có thêm Kim Ô Bác Long đại thần thông, chỉ cần thăng cấp lên Cửu phẩm, là có sức đánh một trận rồi.
Có thể đánh một phát chết tươi thì tốt biết mấy, xong hết mọi chuyện, không dây dưa lằng nhằng.
Nếu không đánh chết, cho dù như thế nào cũng không thể để mình bị hắn ta đánh chết được.
Đây chính là suy nghĩ của Hứa Thanh Tiêu.
Có điều muốn thăng cấp Cửu phẩm có hai cách.
Một là thăng cấp trực tiếp.
Còn có một loại là thăng cấp dựa vào dị thuật.
Thăng cấp trực tiếp không tính là chuyện khó gì, nhưng nếu không dựa vào dị thuật để thăng cấp, thì mình không thể có được di bảo của Võ Đế.
Nghĩ đi nghĩ lại.
Trải qua một phen đấu tranh nội tâm, Hứa Thanh Tiêu cắn răng, vẫn lựa chọn thăng cấp bằng dị thuật.
Hai nhân tố.
Thứ nhất, có Thiên Địa văn cung ở đây, đúng là mình không cần phải lo bị ma niệm ăn mòn bản thân, còn nữa nếu như giải quyết được, thế thì tu luyện thêm một môn dị thuật nữa cũng không xảy ra vấn đề lớn nào, còn nếu không giải quyết được, vậy thì vấn đề ấy cũng chẳng sao.
Thứ hai, Bạch Y Môn để ý đến di bảo của Võ Đế như thế, dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết đấy là chí bảo, nếu mình có cơ hội lại không đi lấy, đấy không phải thằng ngu hả.
Tổng hợp hai điểm trên.
Hứa Thanh Tiêu quyết định đánh liều một phen.
Lập tức, Hứa Thanh Tiêu đi vào trong Văn Cung, lặng lẽ viết Thái Âm Ngưng Mạch thuật cho Triều Ca, khẩn cầu đối phương suy diễn thêm lần thứ hai.
Triều Ca không nói nhiều, cũng không có bất cứ khuyên can nào, ngay lập tức đồng ý.
Sau khi giao Thái Âm Ngưng Mạch Thuật cho Triều Ca, thời gian còn lại Hứa Thanh Tiêu chỉ cần chờ đợi nữa là xong.
Mà trước lúc suy diễn, Triều Ca đã báo cho Hứa Thanh Tiêu biết, trong vòng hai canh giờ là có thể suy diễn ra được bản đầy đủ của Thái Âm Ngưng Mạch thuật, để mình đi vận mạch trước, chuẩn bị cho việc thăng cấp Cửu phẩm.
Vì thế Hứa Thanh Tiêu đi ra khỏi Văn Cung, bắt đầu vận mạch.
Võ đạo Cửu phẩm.
Là Ngưng mạch.
Ngưng mạch, chính là ngưng tụ "khí" mạch.
Võ giả Thập phẩm, là tôi luyện cơ thể máu thịt, tăng cường khí huyết thể phách.
Sau khi khí lực lớn mạnh rồi, như vậy là có thể tụ ra được khí mạch trong cơ thể, một khi đã tụ ra được khí mạch, thì có thể phóng ra được nội khí.
Loại khí này, có thể gia cố ở trên quyền cước, cũng có thể gia cố ở trên đao kiếm, có thể giải thích là mấy loại như quyền mang, chưởng khí, kiếm khí, đao khí,...
Nội khí một khi đã được sinh ra, thì sức mạnh đã tăng lên thật lớn.
Bình thường mà nói, một gã võ giả Thập phẩm bình thường, đấm một phát xuống tảng đá, có thể đánh nát tảng đá đó ra.
Nhưng nếu gia cố nội khí ở trên nắm đấm, thì có thể dễ dàng đập nát tảng đá đấy ra thành bột mịn.
Rất giống như lúc Ngô Ngôn tìm đến mình để giao dịch, nhẹ như bỡn đã nghiền nát một khối đá khổng lồ rồi.
Cho nên sự khác biệt lớn nhất giữa Thập phẩm và Cửu phẩm chính là nội khí.
Mà Thái Âm Ngưng Mạch Thuật, đặc điểm của nó có hai cái.
Một là tụ ra được Giao Long linh mạch, một là tụ ra được nội khí Long Sát.
Nói dễ hiểu ra, nội khí hùng hậu, bá đạo mãnh liệt.
Giống như lúc này, sau hai canh giờ.
Giọng nói của Triều Ca lại vang lên.
"Hiền đệ, diễn giải ra xong rồi, nhưng mà bản dị thuật này hơi tối nghĩa, để ta truyền thẳng vào trong đầu ngươi, để ngươi hiểu rõ hơn."
Lời của Triều Ca vang lên.
"Đa tạ huynh trưởng."
Hứa Thanh Tiêu cảm ơn một hồi.
Sau một khắc, một bản Thái Âm Ngưng Mạch Thuật đầy đủ đã hiện lên trong đầu.
Hứa Thanh Tiêu tức thì đã hiểu rõ, đây đúng là bỗng nhiên hiểu hết, không cần lý giải, lĩnh ngộ vào ngay.