Người Chơi Hung Mãnh

Chương 21: Điểm Đáng Sợ Thực Sự Của Dị Thuật (2)

Chương 21: Điểm Đáng Sợ Thực Sự Của Dị Thuật (2)

“Lẽ nào thực sự không có cách nào giải quyết sao?”
Có người tiếp tục lên tiếng, đặt ra câu hỏi mà Hứa Thanh Tiêu muốn hỏi.
Lần này giọng nói của Lý huyện lệnh lại tiếp tục vang lên.
“Tai họa của dị thuật, từ xưa đến nay đều rất khó giải quyết, nếu như có thể giải quyết được, đã không phải nghiêm cấm làm gì.”
“Các ngươi thử nghĩ mà xem, nếu như có thể xử lý vấn đề về ma chủng, hoàn toàn có thể để người người tu luyện dị thuật, nếu như nhập ma hóa yêu, chỉ cần để cường giả trấn thủ bên cạnh, nếu như nhập ma giết ngay tại chỗ, không nhập ma có thể trở thành một cánh tay góp sức cho triều đình mà.”
“Cần gì phải cấm trên toàn thiên hạ làm gì?”
Lời này của Lý huyện lệnh càng giải thích rõ ràng hơn.
Đúng vậy, nếu như có cách giải quyết thật, cùng lắm cứ gọi một đám tử sĩ tới, mời cường giả ở bên trấn thủ, tên nào nhập ma thì giết luôn, không nhập ma thì giữ lại trọng dụng, lúc ấy cao thủ trong thiên hạ sẽ nhiều như mây.
Vậy thì chuyện nhất thống giang sơn không phải đã nằm sẵn trong tay rồi sao?
Thế nên ý của câu này chính là không có cách nào giải quyết được vòng lặp này cả.
Hứa Thanh Tiêu quả thật có chút hoang mang.
Chắc bản thân không cầm nhầm kịch bản của phản diện đâu nhỉ?
Mới mở đầu đã tu luyện dị thuật tà công, đến giây phút cuối cùng bùng phát, trở thành đại ma đầu, sau đó bị thiên mệnh chi tử trong truyền thuyết chém chết?
Đau đầu quá đi.
Nhưng trong lòng lại có rất nhiều nghi ngờ, Hứa Thanh Tiêu cảm thấy ngột ngạt đến khó chịu.
Bởi vì hiện tại vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm, bất kể thế nào, sống trước đã rồi nói.
“Ha ha, nếu chỉ là hiểu lầm tất nhiên là tốt nhất rồi, Thanh Tiêu huynh đệ, ta thấy tâm trí của ngươi cũng không tệ, hơn nữa trong cái họa lại có cái may, trong cơ thể đã thấm khí Chí Dương, lại còn nhập phẩm, còn có chút khí Thuần Dương nữa.”
“Nếu như không muốn ở lại trong huyện nữa, có thể tới phủ Nam Dự tìm ta, mấy ngày nữa phủ Nam Dự sắp chiêu mộ thêm một tốp bộ khoái mới rồi, có thể thử xem sao.”
Đối phương mở miệng nhiệt tình chiêu mộ Hứa Thanh Tiêu, nếu không có chuyện lúc trước có lẽ Hứa Thanh Tiêu đã tin rằng hắn ta đang chiêu mộ mình thật.
“Đại nhân đánh giá cao thuộc hạ rồi.”
Hứa Thanh Tiêu trả lời có lệ.
“Được rồi, Lý đại nhân, hôm nay có chút đường đột, chuyện này đã được điều tra rõ, bổn quan còn phải điều tra chuyện của đào phạm, nếu như có bất cứ tình báo gì, phiền ngài lập tức báo cho ta.”
Nói xong lời này, hắn ta bèn rời khỏi đại lao ngay.
“Trình đại nhân đi cẩn thận.”
Lý huyện lệnh cất giọng, sau đó đưa mắt tiễn người kia đi.
Đợi đến khi đối phương rời khỏi, Lý huyện lệnh mới thở phào một hơi, tiếp sau đó liền đưa mắt nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu.
“Mau tháo còng ra cho hắn, đưa hắn về để hắn nghỉ ngơi cho tốt.”
Nói xong câu này, Lý huyện lệnh cũng rời khỏi đại lao.
Đợi đến khi Lý huyện lệnh rời đi xong, chỉ còn lại mấy tên đồng liêu còn ở lại trở nên kích động.
“Thanh Tiêu à Thanh Tiêu, mém tí nữa ngươi doạ chết bọn ta rồi.”
“Quả nhiên ta không nhìn nhầm, Thanh Tiêu sao có thể trộm học dị thuật được.”
“Thanh Tiêu ca, có lẽ huynh không biết, nếu như huynh thừa nhận bản thân trộm học dị thuật, thì tất cả chúng ta đều bị xui lây luôn đó.”
Mấy người cứ liến thoắng liến thoắng cái miệng, cùng lúc đó cũng mau chóng tháo xích ra cho Hứa Thanh Tiêu, tên nào tên này đều không dám nghĩ lại.
“Sao vậy?”
“Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”
“Sao ta cứ mơ mơ hồ hồ vậy.”
Lời này của Hứa Thanh Tiêu không phải giả, toàn bộ sự việc khiến hắn cảm thấy mơ hồ, mặc dù có thể đoán được phần nào, nhưng toàn bộ sự việc cụ thể như nào thì hắn không rõ ràng lắm.
“Ta nói huynh nghe, là thế này nè, một giờ trước, người của phủ Nam Dự đến, chính là cái vị Trình đại nhân vừa nãy, sau khi hắn ta nghe xong toàn bộ sự việc, việc đầu tiên hắn muốn làm là thẩm vấn huynh đó.”
“Có điều trước khi thẩm vấn huynh, vị Trình đại nhân đó đã thẩm vấn Triệu đại phu trước rồi, có điều khổ cực cho Triệu đại phu, tự nhiên không không bị đánh oan một trận, ngoài sáu mươi rồi còn vô duyên vô cớ chịu phạt.”
“Lúc mới đầu huyện thái gia còn ổn, nhìn thấy Triệu đại phu bị phạt rồi bèn có chút bất mãn, sau đấy thì quanh quanh co co với Trình đại nhân mấy lần, nếu không thì huynh cũng phải chịu hình đó.”
Đồng liêu trẻ tuổi lúc này kể hết đầu cơ ngọn ngành mọi chuyện một cách vắn tắt cho hắn nghe.
“Triệu đại phu chịu hình phạt rồi?”
Hứa Thanh Tiêu nhăn mày.
“Nói thừa, người của phủ Nam Dự phái tới, người nào người nấy đều xuống tay hiểm độc tàn nhẫn, ta cũng xem như nhìn rõ rồi, có thể leo lên trên đó, không có người nào là lương thiện cả.”
“Nếu như không phải Triệu đại phu bị dùng hình, thì chắc là huynh sẽ bị dùng hình, vẫn may huyện thái gia đối xử với chúng ta khá tốt, không để huynh phải chịu hình phạt.”
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu như huynh thực sự tu luyện dị thuật, thế thì cái chức quan của huyện thái gia chắc chắn không còn, bọn ta cũng sẽ bị liên luỵ theo, thế nên lúc còn ở ngoài phòng giam, huynh không biết đâu, bọn ta ai ai cũng căng thẳng, chỉ sợ huynh thực sự tu luyện dị thuật.”
“May mà không có.”
Ba người cứ ta một câu ngươi một câu giúp Hứa Thanh Tiêu hiểu rõ mọi chuyện.
Xem ra bản thân hắn thực sự đúng là quá may.
Thiếu chút nữa là đi đời rồi.
May mà thông minh đột xuất.
Bây giờ nghĩ lại mà thấy sợ hãi, một khi bản thân thừa nhận rồi, chức quan của huyện thái gia đảm bảo không giữ nổi, những đồng liêu này cũng chắc chắn không có kết cục gì tốt đẹp, hắn tu luyện dị thuật, ai dám chắc bọn họ không tu chứ.
Mặc dù xử tội liên đới không có nhân đạo thật, nhưng thông qua tất cả những gì Lý huyện lệnh nói ban nãy, Hứa Thanh Tiêu đã hiểu ra sự đáng sợ của dị thuật rồi.
Cũng hoàn toàn hiểu rõ mức độ cấm kị của triều đình đối với dị thuật nghiêm ngặt cỡ nào.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất