Chương 278: Bạn tốt
-Mẹ kiếp.
Lửa giận bốc lên, tính nóng khó nhịn, hắn đập tay vịn sô pha, đứng lên, di chuyển cái thân hình mập mạp, đi về phía cửa chính của phòng.
Tay hắn vừa mới chạm đến tay vịn, cửa chính đã bị đẩy mạnh ra, một kẻ cả người nhuốm máu, là tên bảo vệ giữ cửa trên ngực có một vết thương vừa xẻ thẳng dài bị quăng ngã vào bên trong.
Tên giám đốc ngân hàng ban nãy còn nóng không chịu nổi trong nháy mắt đã tỉnh táo trở lại, cúi người che cái miệng đang la hét thảm thiết của tên bảo vệ, túm hắn vào trong cửa.
Đồng thời nhẹ nhàng khép cửa lại, không phát ra một tiếng động nào, khóa trái cánh cửa.
Là một người bình thường, tên giám đốc ngân hàng nghiêng tai lắng nghe một lúc, sau khi không nghe thấy âm thanh gì mới cúi đầu, mặt mày tối sầm, nhẹ giọng hỏi tên bảo vệ đang nằm ngửa trên mặt đất:
-Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?
Tên bảo vệ thân là một nô lệ máu, cho dù bị phanh thây mổ bụng, máu chảy lênh láng, nhưng vẫn còn giãy dụa chứ chưa chết hẳn - thậm chí vết thương rất lớn ở lưng bụng cũng từ từ lành lại.
Chủ tịch ngân hàng đương nhiên biết tòa câu lạc bộ đêm này của gia tộc Miller tồn tại theo hình thức nào.
Trên thực tế qua vài năm nữa, khi bạn tốt của hắn là Alex Miller được thăng chức làm Tử tước của Huyết tộc, thì hắn cũng sẽ có được tư cách lần đầu tiên.
Trực tiếp chuyển đổi thành Huyết tộc chính thống, làm trâu làm ngựa cho gia tộc Miller, để đổi lấy cơ hội được trường sinh - Huyết tộc cũng cần một cái bao tay trắng đi vơ vét của cải kinh doanh.
Trên trán tên bảo vệ này lấm tấm mồ hôi, biểu cảm khuôn mặt méo mó dữ tợn, tay đang bịt bụng để máu không chảy ra.
Nghe thấy giám đốc ngân hàng hỏi, giọng hắn khàn khàn và trầm xuống nói:
-Bên ngoài có...
Bùm.
Tam Lăng Cốt Tiêm Thương trực tiếp chọc thủng vách tường cách âm nặng nề và rắn chắc, với đà lớn còn đâm chính xác vào đầu của tên nhân viên bảo vệ kia, tùy ý xoắn vào, kéo một đầu rồi chậm rãi rút lại.
Khung cảnh này giống như dùng tăm chọc một quả dâu tây ăn vậy.
!
Tim của tên giám đốc ngân hàng đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hắn lập tức quỳ rạp xuống nền đất, không chạy về phía nhà vệ sinh, mà đi ngược lại về phía góc tường, cả thân hình khổng lồ co rúm lại ở ngay phía dưới nửa thân cây thương.
Cây thương dài bị rút ra khỏi phòng, đầu của tên bảo vệ còn đang có biểu cảm kinh hãi đập vào vách tường, lạch cạch rơi xuống đất.
Tình cờ nó lại nằm gọn trong vòng tay của giám đốc ngân hàng.
Bốn mắt nhìn nhau, hồn phách của giám đốc ngân hàng rời khỏi xác và bay thẳng lên trời.
Một ánh mắt xuyên qua lỗ hổng trên vách tường đã bị cây thương xuyên thủng, dòm ngó vào bên trong.
-Ở đây không có ai sao...
Giám đốc ngân hàng nghe thấy một giọng trầm thấp đáng sợ giống như của một bà lão từ bên ngoài, vội vàng lấy tay che miệng lại, không cho khớp hàm của mình run lên, làm lộ ra tiếng.
Rất lâu sau đó, hắn nghe thấy tiếng bước "Bịch bịch bịch" ngày càng xa dần, tên vô danh cầm thương kia hình như đã đi khỏi nơi này.
Giám đốc ngân hàng buông tay đang che miệng ra, hắn cảm giác chiếc quần dưới mông đã ướt đẫm nước tiểu rồi.
May là còn sống sót...
Hắn thở phào một cái, không chịu được được muốn bỏ cái đầu trong lồng ngực đi, cẩn thận chậm rãi đặt nó xuống đất.
Tay chân từ từ di chuyển, bò sang phía bên kia của căn phòng.
Ở bên đó có điện thoại của hắn, chỉ cần có thể qua lấy nó rồi trốn vào WC thì sẽ thông báo được cho những người khác.
Hắn giống một con chó bò trên mặt đất, bò một cách hèn hạ, còn chưa bò được vài bước, đã cảm thấy da đầu bất giác run lên.
Là cảm giác như đang bị nhìn chằm chằm vậy.
Giám đốc ngân hàng như bị đông cứng mất nửa thân, từ từ quay đầu (hắn thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng cổ mình cạch cạch như bị rỉ sắt) nhìn về phía sau.
Trên bức tường đối diện với hành lang, có một con mắt, xuyên qua lỗ thủng trên tường, lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào hắn đang quỳ rạp trên mặt đất.
-Vẫn còn một người.
Giọng của ông cụ lại vang lên.
Giám đốc ngân hàng hoàn toàn tê liệt ngã xuống đất, tay chân bò lùi về phía sau, theo bản năng muốn la hét thất thanh.
Keng.
Tam Lăng Cốt Tiêm Thương một lần nữa chọc thủng tường.
Cây thương kéo ra một đoạn dài, đưa lưỡi thương thẳng tắp kề vào cổ giám đốc ngân hàng, tạm dừng một chút, giống như để... cho hắn thời gian để thưởng thức thêm.
Vù vù.
Khi lưỡi thương kéo trở lại, trên cổ giám đốc ngân hàng phun ra một đống máu tươi.
Hai mắt hắn trợn ngược, những ngón tay mập mạp liều mạng giữ lấy cổ, không thể ngăn máu từ trong cơ thể phun ra, rơi xuống nền nhà, bôi ra cảnh đầy máu tươi.
Lạch cạch.
Thân mình nặng nề quỳ rạp xuống đất, hoàn toàn tắt thở.
Lý Ngang đang đi ở hàng lang, tùy tiện đâm ngọn thương đi, khi thu về trên thương đã nhuốm đầy máu tươi.
Hắn nhẹ nhàng ấn Tam Lăng Cốt Tiêm Thương vào tường, và đẩy lưỡi thương xuyên vào bên trong, dễ dàng giải quyết được mấy tên còn không xứng được gọi là người ở trong phòng.
Phòng ở cuối hành lang chỉ còn sót lại vài tên bảo vệ cầm súng trường và súng ngắn, vây quanh Alex Miller đứng ở cuối phòng.
Có được dòng máu huyết tộc, Alex sở hữu mái tóc vàng lấp lánh như ánh nắng mặt trời, vẻ ngoài tuấn tú, đôi mắt xanh sâu thẳm - nhưng giữa lông mày lại luôn có cảm giác tàn bạo kỳ quái và hốc hác.
Vài tên đệ tử cũng là đại gia ăn chơi trác táng, đang lạnh run người đứng ở bên cạnh Alex - thậm chí còn có người vì lúc nãy vui chơi quá đà, đến cả quần áo còn chưa mặc vào.
Alex cũng chẳng thèm liếc mắt một cái sang những người được gọi là "Bạn tốt" này, khuôn mặt u ám, gọi nhỏ tên vệ sĩ mà cha hắn đã bố trí cho:
-Paul, bên ngoài thế nào rồi?