Chương 309: Chân Tướng Sáng Tỏ, Hứa Thanh Tiêu Lại Sắp Làm Đại Sự Rồi! (2)
“Còn về đại khái chính là triều đình chi ngân sách ba mươi triệu lượng tiền cứu tế, nhưng khi đến tay hắn chỉ còn năm triệu lượng, phần tiền thiếu hụt đã bị gian thần tham ô, hy vọng triều đình tra xét rõ ràng.”
“Đây là mật hàm do Trương Nam Thiên tự tay viết.”
Lý Kiến Toàn nói như thế.
Nhưng vừa nói dứt câu, mọi người có chút nghi hoặc.
“Lý huynh, nếu huynh đã có mật hàm, vì sao không trực tiếp nộp lên?”
Bọn họ tò mò, nếu ngươi có mật hàm, đây là vật chứng mấu chốt, vì sao không nộp lên.
“Không!” Lý Kiến Toàn lắc lắc đầu, rồi sau đó ánh mắt kiên định nói: “Hiện giờ bệ hạ vừa bắc phạt trở về, Đại Ngụy lung lay sắp sụp đổ, từ trên xuống dưới đều là đại sự. Nếu như chuyện này thật sự là Hoài Bình Quận Vương làm, dù chúng ta có giao nộp thì có ích gì?”
“Còn nữa, chắc hẳn chúng ta đã bị giám sát, một khi đi đến kinh thành, chỉ sợ sẽ chết giữa đường. Hiện tại không thể nào lật lại vụ án này, chỉ có thể đợi thời cơ thích hợp khác.”
Lý Kiến Toàn có vẻ rất nghiêm túc nói.
“Không đúng không đúng, Lý huynh, ta thấy hơi rối, Trương Nam Thiên Trương phủ quân bị oan uổng, hắn ta viết một bức mật hàm, người bị chỉ tên điểm họ trong mật hàm chính là Hoài Bình Quận Vương.”
“Bằng chứng sắt thép như thế, sao lại không thể lật đổ Hoài Bình Quận Vương? Mặc dù hiện giờ quốc lực của Đại Ngụy quả thực có chút suy bại, nhưng chuyện lớn như vậy, không thể nào không lật đổ được Hoài Bình Quận Vương?”
Mọi người rất tò mò, ngươi đã có bằng chứng rồi, vì cái gì còn sợ hãi như vậy?
“Cũng không phải.”
Lý Kiến Toàn hít sâu một hơi.
“Phụ thân của Hoài Bình Quận Vương là ai, các ngươi hẳn là biết chứ?”
“Hoài Ninh Thân Vương quyền thế ngập trời, lúc bệ hạ bắc phạt đã chuyển giao rất nhiều quyền lực trong triều cho ông ta. Có quyền thế như vậy, chỉ dựa vào một bức mật hàm là có thể định tội?”
“Nói lui một bước, nếu Hoài Bình Quận Vương nói là Trương Nam Thiên vu khống hắn ta, các ngươi sẽ trả lời như thế nào?”
Lý Kiến Toàn một câu, thức tỉnh mọi người.
Vật chứng thì có đó, nhưng ngươi dựa vào cái gì nói vật chứng này là thật? Lỡ như là Trương Nam Thiên vu khống thì sao?
Bốn người trầm mặc.
“Nhưng nếu như có thể xác định vật chứng này là thật, không phải là được rồi sao?”
Có người mở miệng, nói một câu vô nghĩa.
“Cho nên ta vẫn luôn đang âm thầm điều tra, Trương phủ quân và Hoài Bình Quận Vương quả thực không hề có bất kỳ mối quan hệ nào.”
“Mặc dù ta điều tra đủ kiểu, cũng không phát hiện giữa hai người này có liên lạc với nhau. Thậm chí thuộc hạ của Hoài Bình Quận Vương cũng không có ai từng lui tới Trương phủ quân.”
“Cho đến khi gặp mặt Trương huynh, ta mới phát hiện manh mối mấu chốt thứ hai.”
Lý Kiến Toàn nhìn về phía Trương Vọng.
“Ta?” Trương Vọng khẽ nhíu mày.
“Đúng vậy, Trương huynh điều tra phát hiện Trương Nam Thiên tu luyện dị thuật, gân mạch bị cưỡng ép đả thông, đúng không?”
Lý Kiến Toàn hỏi.
“Ừ, rõ ràng đã bị một luồng sức mạnh khủng khiếp đả thông, nhưng làm như vậy không hề có lợi ích gì, khí mạch bị ngoại lực cưỡng ép đả thông, hơn nữa vô cùng bá đạo, sống không quá mười hai canh giờ.”
“Cho nên ta có thể kết luận, Trương Nam Thiên là bị giết, không phải là là tự sát.”
Trương Vọng gật gật đầu, đưa ra câu trả lời.
“Không sai, manh mối duy nhất chính là ở chỗ này.”
Lý Kiến Toàn gật gật đầu.
“Khí mạch của Trương phủ quân, chính là bị ngoại lực cưỡng ép đả thông. Hôm đó khi ta kiểm tra thi thể của Trương phủ quân đã bỏ qua điểm này, sau này ta lại đi kiểm tra cẩn thận.”
“Bên trong khí mạch của Trương phủ quân còn sót lại một luồng chân khí. Nếu như mời tuyệt thế cao thủ chân chính đến kiểm tra, có thể phán định ra là loại chân khí nào dựa vào luồng chân khí này.”
“Ta tra ra công pháp Hoài Bình Quận Vương tu luyện là Hoàng Long Đại Chân Thuật, nội khí bá đạo đến cực điểm. Nếu như tra ra được chân khí này là Hoàng Long Đại Chân Thuật thì đó chính là bằng chứng vững như núi.”
“Chỉ là ta cần phải lấy ra một sợi gân mạch bên trong cơ thể Trương phủ quân, giao cho Hình bộ Đại Ngụy, đến lúc đó Hình bộ sẽ tự phái người tới nghiệm tra.”
“Nhưng quá trình này rất khó khăn, nhất định chúng ta sẽ bị người ta âm thầm giám sát.”
“Muốn đi tiếp xúc với quan lớn của Hình bộ, hay là đi kinh thành, chỉ sợ khó như lên trời. Thậm chí bọn họ cũng đã nghe được những điều chúng ta nói hôm nay.”
Lúc Lý Kiến Toàn nói tới đây, thì thoáng khựng lại.
Thần sắc mọi người cũng trở nên căng thẳng.
“Nhưng cũng không cần hoảng loạn gì hết, bọn họ không dám đồng loạt giết chết chúng ta, cho nên chúng ta còn có thời gian phản kháng, chuẩn bị đường lui làm cho bọn họ không dám giết chúng ta.”
“Nếu không, một khi trôi qua thêm mấy năm, chúng ta sẽ thật sự không rõ sống chết.”
Lý Kiến Toàn phân tích đạo lý rõ ràng, sở dĩ hắn triệu tập mọi người đến đây và biết rõ có người giám sát, mà dám nói ra những lời này.
Chính là bởi vì, hắn cần phải nói ra những lời này để hù dọa đám người dang núp trong bóng tối, nói cho bọn họ biết mình đã nắm giữ bằng chứng.
Muốn động vào chính mình, tốt nhất phải suy nghĩ cho kỹ vào.
“Hiểu rồi.”
“Lý huynh, đã hiểu.”
Đám người Trương Vọng đã hiểu được mục đích Lý Kiến Toàn kêu bọn họ đến đây.
Năm người bọn họ xử lý vụ án này, người trong bóng tối chỉ dám uy hiếp bọn họ, không dám thật sự ra tay với bọn họ. Nếu không thì triều đình cũng không ngu, đặc biệt là Hình bộ, ngươi thật sự dám giết người phán án, vậy thì Hình bộ sẽ liều mạng với ngươi đến cùng.
Các triều đại đều có án tham ô, từ từ điều tra không cần gấp, nhưng ngươi giết người của Hình bộ thì không thể chấp nhận được, cứ như vậy, về sau ai dám phá án?
Hơn nữa thật sự giết năm người này, càng chứng minh việc này có uẩn khúc, không phải là buộc người ta đi điều tra ngươi sao?
Về điểm này Lý Kiến Toàn suy nghĩ rất chu đáo.
“Nhưng nếu như chúng ta ngoan ngoãn nghe lời thì sao? Hoàn toàn không tra xét vụ án này nữa, không phải được rồi sao?”
“Chư vị, vụ án này liên can quá lớn, căn bản không phải việc chúng ta có thể xử lý được. Hay là chúng ta bày tỏ quyết tâm, thậm chí có thể lập lời thề độc, chỉ cần bọn họ đồng ý buông tha chúng ta, việc này câm miệng không đề cập tới, không phải là ổn thỏa rồi sao?”
Chu Bách có chút nhát gan, hắn nhịn không được nói như vậy, muốn cầu hòa, không muốn tiếp tục điều tra, chỉ muốn dừng tại đây thôi, hắn còn muốn sống.
Nhưng nói vừa xong, bốn người đều lộ ra vẻ lạnh lùng.
“Chu huynh, đây không phải ngày đầu tiên đi làm bộ đầu đó chứ, cho dù bọn họ đồng ý, huynh có tin không?”
“Đúng vậy, ngươi không biết có câu nói gọi là, chỉ có người chết mới không để lộ bí mật sao?”
“Ta cũng nghĩ tới cầu hòa, nhưng vừa nảy ra ý tưởng ta liền gạt phắt đi. Chuyện này liên can quá lớn, đến mức đấy rồi, bọn họ không thể nào để lại hậu hoạn.”