Chương 317: Quận Vương Phẫn Nộ? Thượng Thư Bị Làm Nhục? Muốn Giết Hứa Thanh Tiêu? Điều Phái Bát Môn Kinh Binh! Giết Không Luận Tội! (5)
Trương Thượng thư mở miệng, hắn không muốn Hứa Thanh Tiêu tiếp nhận việc này, hắn hoàn toàn tin vào những gì Hoài Bình Quận Vương vừa mới nói khi nãy.
Nếu như Hứa Thanh Tiêu còn dám lấn lướt, biết đâu được Hoài Bình Quận Vương thật sự sẽ ra tay.
Hoài Bình Quận Vương thật sự không dễ chọc vào, đây là một nhân vật cực kỳ có số má, từ nhỏ đến lớn đều khá là bá đạo, đặc biệt là tu luyện Hoàng Long Đại Chân Khí thì tính cách sẽ càng táo bạo hơn, nếu không vì sao hắn lại vào Nho đạo?
Còn không phải vì muốn áp chế hoàng long chi khí sao.
Trương Tĩnh không hy vọng Hứa Thanh Tiêu mất mạng bởi vì chuyện này, dù Hứa Thanh Tiêu có sai quấy ra sao, cũng không thể để xảy ra án mạng.
“Cái này...”
Hứa Thanh Tiêu khẽ nhíu mày.
Hắn hiểu ý nghĩa câu nói này của Trương Thượng thư, tất cả trách nhiệm sẽ do Trương Tĩnh gánh, hắn không muốn chuyện này bung bét hết ra.
“Trương Thượng thư, người chấp pháp, vì dân, vì nước, vì thiên hạ. Chuyện này, Hứa mỗ tự có định đoạt.”
Hứa Thanh Tiêu vẫn giữ vững suy nghĩ của chính mình.
Nhưng Trương Thượng thư lắc đầu, hắn không ngừng lắc đầu, thở dài thật dài nói.
“Hứa Thanh Tiêu!”
“Ngươi dừng tay đi!”
“Chớ có như vậy, đại tài của ngươi qua vài năm nữa tất sẽ mang đến phúc trạch cho Đại Ngụy, ta xem trọng ngươi, nhưng ngươi phải nhớ cho kỹ!”
“Đây là triều đình! Nơi này là trung tâm Đại Ngụy! Người nào người nấy đều tâm cơ sâu như biển. Mỗi một việc, đều rắc rối phức tạp, ngươi thấy rõ, lại nhìn không thấu.”
“Nghe lời ta đi.”
Trương Tĩnh nghiêm túc nói.
Nơi này là triều đình!
Nơi này là kinh thành!
Nơi này là trung tâm Đại Ngụy, mỗi một việc, nhìn thì đơn giản, nhưng rốt cuộc có ai có thể biết được đang ẩn giấu điều gì?
Mỗi một người nhìn thì bình thường, như là Quốc công, như là Liệt hầu, như là văn võ bá quan, ngươi thấy rõ khuôn mặt hắn ta, lại nhìn không thấu lòng dạ hắn ta.
Ở trong triều đình, địa vị càng cao, càng như đi trên băng mỏng, Hứa Thanh Tiêu có bốc đồng là chuyện tốt, có mộng tưởng là chuyện tốt, có tài hoa càng là chuyện tốt.
Nhưng khi chưa có đủ quyền thế làm nền móng, thì nên giấu tài, chờ có một ngày thật sự thành hình, mới quay lại cũng không muộn.
“Thượng thư đại nhân...”
Hứa Thanh Tiêu chuẩn bị tiếp tục mở miệng, nhưng ngay sau đó, thân mình Trương Tĩnh run lên, rồi sau đó ộc một chút, một ngụm máu tươi phun ra, bắn tung tóe lên áo bào trắng của Hứa Thanh Tiêu.
Máu nhuộm áo bào trắng, như từng đóa hoa mai, thoạt nhìn trông rất thê thảm.
“Thượng thư đại nhân!”
Sắc mặt Hứa Thanh Tiêu đột nhiên biến đổi, hắn lập tức đỡ lấy Trương Tĩnh, rồi sau đó ngưng tụ nội khí, ổn định khí huyết của Trương Tĩnh.
“Đừng liều lĩnh.”
Trương Tĩnh nắm chặt ống tay áo của Hứa Thanh Tiêu, sau khi gian nan nói xong lời này, liền ngất đi.
Hắn không có tập võ, cũng không phải Nho giả, chỉ là một người bình thường, sao có thể chịu được Hoàng Long Đại Chân Khí?
Tuy Hứa Thanh Tiêu lúc trước cũng thiếu chút nữa bị nội thương, nếu không phải có đại Nho áp chế.
Hắn căn bản không có khả năng ngăn cản, huống chi Trương Tĩnh?
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Hứa Thanh Tiêu nhìn về phía quan sai Hình bộ cùng đi theo đến đây, hỏi như vậy.
“Hứa đại nhân, ta cũng không rõ, chỉ biết được một điều duy nhất đó là, Thượng thư đại nhân đến phủ Quận Vương, sau khi bị quận vương mắng nhiếc một trận, Thượng thư đại nhân lại bị đuổi ra, còn lại không biết gì cả.”
“Hứa đại nhân, Thượng thư đại nhân có khả năng bị khí thế quận vương đánh tan khí huyết, bị nội thương rồi.”
Hai người mở miệng, bọn họ cũng không rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết được như thế.
“Hoài Bình Quận Vương! Ngươi thật sự là gan tày trời a!”
Thân mình Hứa Thanh Tiêu có chút run rẩy, hắn biết Trương Tĩnh đi đến phủ Quận Vương, khẳng định sẽ không được nể mặt, nhưng có chết cũng không nghĩ tới, Hoài Bình Quận Vương có thể to gan lớn mật như thế.
Ngay đến Thượng thư cũng dám đả thương.
Ngông cuồng như thế này, là ngông cuồng từ trong cốt cách, là ngông cuồng thật sự.
Hình bộ phá án, ngươi trở ngại thì thôi đi.
Hình bộ Thượng thư tự mình đi mời người, ngươi cự tuyệt thì thôi đi.
Còn dám đả thương người?
Đây là giẫm đạp luật pháp Đại Ngụy dưới chân, không xem ra gì mà.
Được!
Tốt!
Ngon!
Hứa Thanh Tiêu hít sâu một hơi.
“Sáu người Dương Hổ Dương Báo, đưa Trương đại nhân vào phòng nghỉ ngơi, mau đi mời đại phu tới chữa trị.”
“Những người còn lại, đi theo ta.”
Hứa Thanh Tiêu bảo hai người Dương Hổ chăm sóc Trương Tĩnh, rồi sau đó nhanh chóng đi đến Hình bộ.
Thù này!
Hứa Thanh Tiêu tất báo.
Hắn mặc xác có lật tung Đại Ngụy hay không, có quận vương như thế này, Đại Ngụy sớm hay muộn muốn cũng toang thôi.
Hắn Hứa Thanh Tiêu, hôm nay sẽ trừ hại thay Đại Ngụy.
Hứa Thanh Tiêu nện bước cực nhanh, đi vào Hình bộ, quan sai Hình bộ cũng đi theo phía sau.
Sau khi Hứa Thanh Tiêu xuất hiện, ánh mắt mọi người lại lướt qua.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu không nói một câu, đi vào nội đường.
Một đường đi vào phòng Thượng thư, trước mắt bao người, Hứa Thanh Tiêu cầm lấy Thượng thư lệnh.
“Hứa Thanh Tiêu! Ngươi ở làm gì vậy? Đây là Thượng thư lệnh! Ngươi muốn làm gì?”
“Hứa Thanh Tiêu, Trương Thượng thư đang ở đâu?”
Giờ khắc này, Lý Viễn và Phùng Kiến Hoa lập tức kinh động, hai người ra cửa, nhìn thấy Hứa Thanh Tiêu lấy đi Thượng thư lệnh, không khỏi lớn tiếng quát lớn.
“Bình oan.”
Hứa Thanh Tiêu chậm rãi mở miệng, ngay sau đó cầm lấy Thượng thư lệnh, trực tiếp rời đi.
“Hứa Thanh Tiêu, ngươi làm càn, đây là Thượng thư lệnh, ngươi đây là đoạt quyền! Ngươi muốn làm gì? Đây chính là tội lỗi tày đình đấy!”
“Hứa Thanh Tiêu, bất kể trước đó ngươi có quậy phá như thế nào, nhưng ngươi không thể làm chuyện như vậy, tội đoạt quyền đương tương với tử tội đó!”
Hai người vội vàng mở miệng, bọn họ không có ý gì khác, Hứa Thanh Tiêu thân là chủ sự Hình bộ, đi lấy Thượng thư lệnh, đây là đoạt quyền.
Có được Thượng thư lệnh, Hứa Thanh Tiêu có thể làm rất nhiều việc, thậm chí có thể mệnh lệnh Lục bộ còn lại phối hợp, đây là trách nhiệm và quyền lợi của Hình bộ.
“Hứa đại nhân, ngươi không thể như thế, thuộc hạ trước đó nghe được Hoài Bình Quận Vương nói, ngài lại gây phiền toái cho hắn, hắn sẽ giết ngài!”
Quan sai cùng đi đến đây, lập tức lên tiếng, ngăn cản Hứa Thanh Tiêu.
Nhưng lời này vừa nói ra, Phùng Kiến Hoa cùng Lý Viễn biến sắc.
Giết Hứa Thanh Tiêu?
Tuy rằng bọn họ cũng thống hận Hứa Thanh Tiêu, nhưng những ngày qua, Trương Tĩnh ngẫu nhiên nhắc đến những chuyện đó, hóa giải ân oán trong lòng bọn họ, hiện giờ nghe được Hoài Bình Quận Vương muốn giết Hứa Thanh Tiêu.
Trong lòng bọn họ tất nhiên không thoải mái.
Đường đường là người của Hình bộ, ngươi nói giết là giết? Vương gia thì ghê gớm lắm sao? Muốn lên trời luôn rồi à?
“Hứa mỗ, chờ hắn đến.”
Hứa Thanh Tiêu lạnh lùng mở miệng, rồi sau đó đi khỏi nội đường, giơ Thượng thư chi lệnh lên, thanh âm to lớn vang dội vô cùng nói.
“Ta là Hứa Thanh Tiêu, chấp hành Thượng thư lệnh.”