Người Chơi Hung Mãnh

Chương 358: Động Đao Với Hoàng Thất? Phiên Vương Nổi Giận, Nữ Đế Uy Nghiêm! (4)

Chương 358: Động Đao Với Hoàng Thất? Phiên Vương Nổi Giận, Nữ Đế Uy Nghiêm! (4)

“An Quốc công, thế nào hả?”
“Tình huống thế nào? Lão Lý, nói rõ một chút.”
“Rổ cuộc thì Thanh Tiêu điệt nhi có ý gì đây?”
Đám người nhao nhao mở miệng, xông tới bao quanh.
“Không có việc gì, lão phu đã hỏi rõ ràng, Thanh Tiêu không có dự định đi gây phiền phức cho hoàng thất nhất mạch.”
An Quốc công mở miệng nói thế.
“Thật sao? Ta không tin!”
“An Quốc công ngài nói thật đi, không cần thiết phải nói dối giúp cho tên tiểu tử kia.”
“Đúng vậy đó, đúng vậy đó, chúng ta đều có thể tiếp nhận được, ngài cứ việc nói thẳng là được.”
Đám người nhao nhao mở miệng bảo An Quốc công nói thẳng là được.
“Thật mà, tóm lại các ngươi không cần lo lắng, chuyện này không đến nổi hỏng bét như các ngươi nghĩ, nhưng cụ thế là cái gì thì qua ít ngày nữa các ngươi tất sẽ biết. Được rồi được rồi, tất cả cút về hết đi, đừng làm phiền nhà ta nữa.”
An Quốc công mở miệng chặn hết âm thanh của mọi người, còn nói cực kì chắc chắn, thuận tiện còn đuổi đám người đi.
Đám người có hơi ngẩn ra, nhưng dưới ánh mắt của An Quốc công, bọn họ vẫn thành thành thật thật rời đi.
Không chỉ là nơi này, bên Hình bộ cũng là như thế.
Trương Tĩnh đóng cửa lớn lại không để ý chuyện thị lang đang hỏi dò bên ngoài. Chuyện này Hứa Thanh Tiêu đã nhờ vả, ông ta cũng sẽ không nói ra.
Hành vi của hai người này trong nháy mắt cũng truyền ra ngoài.
Đến cùng Hứa Thanh Tiêu có mục đích gì, không ai biết. Chẳng qua đám người bị nhắm vào vẫn sẽ chỉ là hoàng thất nhất mạch.
Sáng sớm hôm sau.
Giờ mão còn chưa đến, từng con tuấn mã đã gấp rút chạy vào kinh đô, là tấu chương của phiên vương các nơi đưa tin khẩn cấp về cho hoàng thất.
Tấu chương của những phiên vương này đơn giản chỉ có một việc.
Hứa Thanh Tiêu giết vương, phạm phải đại tội như thế vậy mà lại còn cố ý đề bạt? Đây là ý gì?
Phong thư dữ dội nhất lại càng trực tiếp hơn.
Hứa Thanh Tiêu giết vương, xúc phạm đến đế uy, mặc dù chuyện này là Hoài Bình Quận vương có lỗi, nhưng vương không thể nhục, nếu không phải niệm tình Đại Ngụy bây giờ cần nhân tài, thì Hứa Thanh Tiêu đáng chết một trăm lần.
Nhưng hôm nay vậy mà bệ hạ còn tăng quan cấp cho Hứa Thanh Tiêu, cái này thì cũng coi như cho qua đi, đến cả Đại nội long phù mà cũng cho Hứa Thanh Tiêu, còn bảo Hình bộ và Binh bộ nghe theo Hứa Thanh Tiêu?
Hứa Thanh Tiêu không có quyền thế mà đã dám giết vương, sau khi có quyền thế rồi chẳng phải là muốn quậy cho tung trời hay sao?
Cho nên khẩn cầu bệ hạ nghĩ lại, thu hồi thánh ý, đồng thời có chút nghi vấn, bệ hạ phải chăng đang bị gian thần mê hoặc?
Tất cả những lời nói đều không quan trọng nhưng câu nói cuối cùng này lại tràn ngập ý tứ khác, trực tiếp nhận định Hứa Thanh Tiêu là gian thần, vậy nếu như Hứa Thanh Tiêu thật sự có can đảm làm chuyện đó ầm ĩ lên vậy thì bọn họ cũng chỉ có thể giết gian thần.
Đương nhiên những lời này bọn họ cũng không dám nói ra mà chỉ biểu hiện một chút về sự bất mãn của mình.
Ý mà các phiên vương tấu suy cho cùng cũng rất đơn giản, có bóng dáng của Hoài Ninh Thân vương nhưng phần nhiều vẫn là quan tâm đến lợi ích của mình.
Nếu như thật sự động đến lợi ích của bọn họ thì bọn họ sẽ không làm gì hết, còn có thể trực tiếp tạo phản.
Cho nên vì để không đi đến một bước này, bọn họ đưa tấu chương đến trước để biểu thị ra chút thái độ, về phần còn lại chỉ có thể ngồi xem xem Nữ đế có ý gì thôi, làm tốt thì mọi người cùng lui một bước, làm không tốt thì là tay nhấc đao lên, đi theo ta, ta làm hoàng đế rồi thì ai cũng có công.
Trong hoàng cung.
Triều hội bắt đầu, sau khi tranh luận quốc sự một canh giờ thì sau đó là phần cá nhân dâng tấu.
Một vài vị quận vương ít khi vào triều bây giờ cũng đang đứng đó, mục đích họ đến đại khái chính là hỏi về chuyện của Hứa Thanh Tiêu.
Thăng lên đến viên ngoại lang bọn họ không có gì để nói, chỉ là một tên quan viên lục phẩm mà thôi, tiện tay là có thể bóp chết, nhưng tay trước vừa cho thiên chỉ, tay sau lại cho Đại nội long phù, điều này thì có hơi khó nói rồi.
Trên triều đình.
Một quận vương bình tĩnh hỏi.
Văn võ bá quan trầm mặc không nói, mà trên long ỷ, âm thanh Nữ đế chậm rãi vang lên.
“Trẫm!”
“Cho Hứa Thanh Tiêu Long phù!”
“Tất nhiên trẫm đã có tính toán.”
“Cần báo cho ngươi sao?”
Trên long ỷ, giọng của Nữ đế có hơi lạnh lùng, sau khi câu kia vang lên, người kia lập tưc biến sắc.
“Bệ hạ thứ tội, chẳng qua thần chỉ là nghĩ cho Đại Ngụy, cho nên mới hỏi một câu thôi, thần, biết tội.”
Người kia mở miệng, cúi đầu bái trên mặt đất thỉnh tội.
Người sáng suốt đều nhìn ra được Nữ đế Đại Ngụy đang làm thật. Giao Long phù cho Hứa Thanh Tiêu chắc chắn là sắp làm chuyện lớn, về phần có nhằm vào nhất mạch hoàng thất hay không thì còn chưa rõ.
Nhưng nhìn tình thế thế này thì khả năng là rất lớn.
Ngày đó, triều hội kết thúc.
Từng phong thư được nhanh chóng gửi đi, thậm chí ở một vài quận vương phủ còn dùng phương pháp tiên đạo để gửi thư, cần phải dùng tốc độ nhanh nhất đem thư truyền đến tay quận vương các nơi.
Không hiểu sao, trong lòng rất nhiều người lại bị bao phủ bởi một tầng mây đen.
Rốt cuộc Nữ đế muốn gì, không ai biết được.
Chỉ là tất cả mọi người đều biết mấy ngày nữa chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.
Mà trong giờ phút này.
Trong học đường Thủ Nhân.
Hứa Thanh Tiêu cũng vừa làm xong công việc trong tay.
Một chồng giấy Tuyên.
Tiêu đề là kế hoạch Đại Ngụy năm năm lần thứ nhất.
Năm đầu tiên: Sản lượng lương thực tăng gấp ba! Thu nhập quốc khố hằng năm đạt hai mươi triệu lượng.
Năm đầu hai: Sản lượng lương thực tăng gấp năm! Thu nhập quốc khố hằng năm đạt bốn mươi triệu lượng.
Năm thứ ba: Sản lượng lương thực tăng gấp mười! Thu nhập quốc khố hằng năm đạt tám mươi triệu lượng.
Năm thứ tư: Sản lượng lương thực tăng gấp hai mươi lần! Thu nhập quốc khố hằng năm đạt một trăm hai mươi triệu lượng.
Năm thứ năm: Sản lượng lương thực thu vào không thay đổi! Thu nhập quốc khố hằng năm không thay đổi, toàn lực phát triển xây dựng tầng chót Đại Ngụy, mục tiêu là kế hoạch mười năm tiếp theo, nhanh chóng để thu nhập lãi ròng hàng năm vào quốc khố đạt ba trăm triệu lượng bạc.
Phần kế hoạch này Hứa Thanh Tiêu cũng không định đưa cho hoàng đế xem mà chỉ để nó làm mục tiêu cho mình mà thôi.
Mỗi một bước đi đều cần có kế hoạch, không thể sai lệch, nhưng ngẫu nhiên cũng có thể sửa đổi. Về phần thi hành như thế nào thì Hứa Thanh Tiêu không viết vào.
Muốn viết xong cái này thì một trăm trang giấy cũng viết không đủ.
Mặc dù có hơi khoa trương một chút nhưng Hứa Thanh Tiêu cực kì có lòng tin, chính xác hơn mà nói thì ít nhất có thể hoàn thành một nửa mục tiêu, nếu như có thể tìm được hạt giống tương ứng thì có thể đạt được bảy phần mười kế hoạch, nếu như có thể tạo ra phân hóa học vậy thì kế hoạch này có thể hoàn thành.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất