Chương 389: Hiệu ứng gián đoạn
Lý Ngang nhắm chuẩn vào Tuân Tử An rồi trực tiếp kích hoạt 《Chìm Ách ám sát thuật 》, trực tiếp lấp đầy đường hô hấp của người sau bằng một dòng nước ấm, khiến cho hắn không thể tiếp tục duy trì Sư Tượng Thú Vương Hống.
Sài đại tiểu thư vẫn luôn không có biểu hiện gì cũng điều khiển thanh nga giáp chạy đến, trước con mắt bất khả kháng của những đặc viên Đặc Sự Cục, miễn cưỡng lãnh một đòn tấn công của gậy giật điện, tung ra một quyền đánh bay cô đâm vào trụ đèn giao thông đối diện ngã tư, loạng choạng khó mà đứng dậy.
Bây giờ đồng đội đã ra tay rồi, Liễu Vô Đãi không có lý do gì phải chần chừ nữa,
Cô bắn một mũi tên gỗ vào người thanh niên đứng cuối cùng.
Một cây gỗ đơn độc không có mũi tên không có đuôi tên vỡ ra thành vô số mảnh giữa không trung, tình cờ tạo thành một vòng tròn vụn gỗ xung quanh người đặc viên.
Khi người sau cố gắng vượt qua vòng tròn, thì vụn gỗ sẽ không gió tự bay tạo ra vô số vết thương trên người anh ta.
Không bên nào có ý định giết người, nhưng cấp dưới đặc viên bị tấn công, Tuân Tử An làm sao có thể ngồi làm ngơ, cố chịu đựng ngạt thở nôn ra nước, rồi dùng lòng bàn chân dậm mạnh xuống đất kéo dài hơn mười mấy mét, sau đó tung còng tay màu hồng ra đeo vào tay Lý Ngang.
Trong quá trình tung ra [ Chìm Ách ám sát thuật ], nếu người dùng chủ động tấn công hoặc bị tấn công, những đặc hiệu của kỹ thuật ám sát sẽ bị gián đoạn.
Lý Ngang vội vàng lăn về phía sau, tránh khỏi còng tay màu hồng,
Tuân Tử An lại muốn tiến lên, thì bị Sài đại tiểu thư ở phía sau lưng dỡ hẳn đèn đường xuống, cuốn theo gió trực tiếp đập thẳng vào sau ót.
Chát!
Tuân Tử An liên tục bị đánh vào sau ót, nhưng không thấy máu.
Thay vào đó, đèn đường làm bằng kim loại cứ vậy mà bị đập cong, mơ hồ còn có chút đường nét của đầu người - giống như hiệu ứng trong phim hoạt hình `` Mèo và chuột '' vậy.
Mượn thời gian gián đoạn ngắn ngủi này, Liễu Vô Đãi cũng đã giảm một chút thời gian cooldown của Kỹ năng Mũi tên lao tù.
Cô nhắm về phía Tuân Tử An bắn ra một mũi tên, tạm thời chặn bước chân của anh ta,
Đồng thời nhảy vào ghế lái của chiếc ô tô màu đen, hét lên với Lý Ngang:
-Lên xe mau!
Lý Ngang nắm lấy nóc xe, mượn bộ dáng giả trang Lý Đạt Khang lúc nãy kéo cửa xe xuống, linh hoạt nhảy vào sau xe, gọi Sài đại tiểu thư rồi để cho xe quay đầu xe, cuốn tung bụi chạy đi.
(*) được trích trong bài thơ Mãn Giang Hồng
(**) được trích trong một đoạn của Tam quốc chí
Chiếc xe ô tô màu đen lao đi rất nhanh, phóng qua các con phố, quay đầu vòng qua mấy cái ngã tư, dù không gây tai nạn nhưng số lượng những người qua đường hoảng sợ la hét và tài xế còn đang ở lại nghĩ về việc lúc nãy mà sợ cũng không ít.
Liễu Vô Đãi nghiêm mặt không chút nghĩ ngợi, lúc này Cục Đặc Sự chắc là đang sử dụng hệ thống Thiên Võng để theo dõi vị trí của chiếc xe này, cho dù bọn họ có bỏ xe chạy trốn cũng sẽ bị camera giám sát ở khắp nơi chụp được.
Có thể lúc này, trong mỗi căn cứ của Cục Đặc Sự đều có đội đặc nhiệm đang chuẩn bị chờ lệnh xuất phát,thề quyết tâm bắt bọn họ đem về quy án.
Phù, bình tĩnh, bình tĩnh.
Liễu Vô Đãi nhẫn nhịn "bang" một tiếng đánh lên tay lái, hít sâu một hơi, nhìn qua gương chiếu hậu trầm giọng nói với Lý Ngang:
•Cục Đặc Sự bây giờ đã chuẩn bị tiến hành vây bắt diện rộng đối với chúng ta rồi, chúng ta phải thay đổi phương tiện, diện mạo, cũng phải thay luôn cả danh tính.
•Em định làm gì?
Lý Ngang nhướng mày, trong ba lô của anh vẫn còn chứa chiếc mô tô Ducati V4 đã được chỉnh sửa rất kỹ càng (bảo đảm không thể nhận ra), mô hình sinh học và đủ loại dụng cụ hóa trang khác nhau.
Khi cần thiết, chỉ cần trốn vào đường nước ngầm, nhà vệ sinh công cộng hoặc chui vào lùm cây, khi quay ra liền trở thành một người khác.
Từ chiều cao, cân nặng, kiểu tóc đến màu đồng tử, chiều dài cánh tay và đùi, cũng thay đổi hoàn toàn dáng đi, cho dù có mười Thiên Võng cũng không thể tìm thấy hắn, bọn họ có thể bình tĩnh dễ dàng chạy xe máy tránh thoát săn đuổi.
Hắn hỏi Liễu Vô Đãi, chỉ là muốn xem một chút chị gái tiểu phú bà đã lâu không gặp này có hậu chiêu gì.
Nếu không phải vì mâu thuẫn với Đặc Sự Cục, Liễu Vô Đãi có thể trực tiếp kích hoạt trực thăng đang ở trên sân thượng của công ty cô.
Hoặc gọi cho bạn bè, điều động trực thăng phỏng vấn tin tức của đài truyền hình hoặc có thể là trực thăng của công ty du lịch, ở trên không quan sát toàn thành phố để truy đuổi địch nhân.
Nhưng đáng tiếc không có nếu như.
Bây giờ chỉ cần Liễu Vô Đãi dám ngồi máy bay bay lên trời, thì đội đặc công cũng dám bắn hạ nàng, nhưng người chơi dù sao cũng có da dày thịt béo, cũng có một số kỹ năng bảo vệ tính mạng và một vài phương pháp sơ cứu.
May mắn thay, ngoài máy bay trực thăng, Liễu gia cũng đã thiết lập bảy tám hầm trú ẩn khẩn cấp ở khắp các ngõ ngách trong thành.
Những nơi trú ẩn này có một số được bố trí dưới lòng đất, một số được thiết lập trong các tòa nhà văn phòng, một số ở vùng ngoại ô xa và một số ở gần thành trì Cục Đặc Sự, sau khi biết được tràng cảnh trong những màn chơi, Liễu gia thân là nhà tài phiệt tất nhiên phải cân nhắc việc ưu tiên duy trì gia tộc của mình lâu dài.
Thỏ khôn phải có ba hang, Liễu gia vốn có nhân lực, vật lực, tài lực nên việc kiến tạo nhiều nơi tị nạn như vậy cũng là việc hợp tình hợp lý,mà số lượng nhà ẩn nấp an toàn do bản thân Liễu Vô Đãi xây nên còn nhiều hơn so với gia tộc.
Chợt cô bất ngờ bẻ lái, chạy xe vào một tầng hầm đậu xe gần trung tâm mua sắm, đồng thời lấy máy tính bảng ra bấm vài lần, trực tiếp hack toàn bộ camera giám sát gần tất cả các bãi đậu xe, sau đó lại cất máy tính bảng vào trong thanh vật phẩm.