Chương 415: Cười như điên
Trên đầu Lý Ngang là chiếc khăn chùm đầu có hai cái tai nhọn dựng thẳng đứng, áo choàng đen như mực trông có vẻ đắt tiền. Nhưng bên dưới lớp áo choàng lại là áo chống đạn màu vàng đất, đôi giày tác chiến cao cổ màu xám tro, nhìn thế nào cũng không vừa mắt, giống như mặc đồ để đi triển lãm Anime studio ở thành thị chạy tới buổi hội ngộ cosplay giá rẻ ở nông thôn vậy.
- Thành phố này lại bị ô uế...
Giọng nói của Lý Ngang lạnh lùng băng giá, đôi giày tác chiến cổ cao từng bước từng bước đạp xuống những bậc thang, áo choàng sau lưng theo gió phất phơ quét qua đá vụn trên mặt đất nhưng lại không hề dính lấy một hạt bụi nào.
- Tôi đây thân tàn chí kiên, trở thành Batman của thành phố Ân này đã được năm năm, các anh có biết trong năm năm này tôi sống thế nào hay không?
Người khác chưa kịp trả lời thì Lý Ngang đã tự mình nói:
- Không sai, ngày ngày tôi phải sống trong sự huấn luyện, luôn sẵn sàng ứng đối khi thành phố nguy cấp.
- Nói cách khác chính là đầu khui nắp bia, đầu đập vỡ gạch, tay chẻ gạch, nhai nát bật lửa, ăn sống mướp đắng, đồng thời còn uống hết được hai bình rượu đế, nuốt mù tạc, cắn nát mía đường, thả pháo kép vào túi quần.
- Khẩu hiệu của tôi là sống như một thằng hề để thằng hề không còn gì để sống.
- Họ tôn xưng tôi là con dơi của phong trào làm mọi người cười như điên, thậm chí còn gọi tôi là thần linh trong cơ thể người trần.
- ? ? ?
Không chỉ Hôi Tẫn, Sơ Ấm, Vu Mộc tỏ ra hoang mang mà ngay cả Oán Ma đang vô cùng hung hăng cũng phải dừng lại hành động đuổi giết kẻ địch do không biết thực lực của người vừa tới.
Người chơi mặc áo choàng cosplay Batman hình như đầu óc không được thông minh cho lắm... Nhưng hắn lại là người chơi ít nhất phải từ level 10 trở lên, hành động trông thì ngu xuẩn của hắn lại ẩn chứa bên trong một âm mưu nào đó!
Oán Ma đang bay lơ lửng trên không trung âm thầm đè chặt Cô Lỗ Lỗ Cô trong lồng ngực, Cô Lỗ Lỗ Cô dựa vào kỹ năng tinh thần truyền tin tới tâm linh của Oán Ma.
- Oán Ma, tôi không cảm nhận được lòng thù địch trên người tên này.
- Hở? Sao có thể được?
Trong lòng Oán Ma cảm thấy nghi ngờ, trước đó hắn luôn sử dụng máy định vị Tương Nguyệt, từ quỹ tích hành động của điểm đỏ trên máy định vị cũng biết được người đàn ông mặc áo choàng đen này chắc chắn là người mặc áo choàng trắng chính nghĩa trước đó.
Hai bên đội ngũ còn từng xảy ra mâu thuẫn vô cùng lớn, đối phương còn suýt nữa giết chết Cô Lỗ Cô Lỗ tại chỗ nữa.
Sao có thể không có lòng thù địch được?
Thật ra không phải Oán Ma không dám ra tay, cho dù đối phương bị chịu ảnh hưởng của kỹ năng [Ý đồ thù địch đều nằm trong lòng bàn tay] thì hắn vẫn đủ tự tin đánh chết người này, ngoài ra, ba tên người chơi khác cũng không thể trực tiếp tấn công hắn được.
Trừ khi đối phương có loại kỹ năng nào đó có diện tích sát thương đủ để phá hủy toàn bộ trạm xe lửa này chỉ với một kích.
Nếu không thì trước khi trị số tinh thần hao hết, kỹ năng [Ý đồ thù địch đều nằm trong lòng bàn tay] có thể nói là vô địch... Mà đẳng cấp của người chơi mới tới này chưa đủ để tạo ra được loại sát thương lớn tới mức đó.
Điều duy nhất ngăn cản Oán Ma ra tay đó chính là một đồng đội khác của Lý Ngang vẫn chưa xuất hiện.
Oán Ma yên lặng nhìn vào đạo cụ máy định vị Nguyệt Tương, phía bên trên có một điểm đỏ vẫn đang đứng trên một tòa nhà cao tầng nào đó cách cửa trạm xe lửa khoảng ba trăm mét, vẫn chưa đi vào trong trạm xe.
Khoảng cách ba trăm mét, vừa đủ nằm ngoài phạm vi bóp méo lòng thù địch...
Nếu họ ở ngoài bãi đất trống, khoảng cách ba trăm mét đối với Oán Ma mà nói thì chẳng khác nào chạy nước rút, nhưng Lý Ngang lại vừa vặn đứng trên bậc thang ở cửa vào, quanh người tản ra khí thế sâu lắng cô đọng mà thành, khí phách có cảm giác thấy chết không sờn.
Trong khi nơi này đang rơi vào trạng thái trầm mặc thì một người mặc áo chống đạn màu đỏ trắng đang bập bềnh hạ xuống, đứng sáng vai với Lý Ngang ở trạm xe lửa.
- Ô, Alfed cũng tới đây tìm sự kích thích đó à.
Lý Ngang gật đầu với người mặc áo chống đạn màu đỏ:
- Được lắm, đánh hổ thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh*, hôm nay chúng ta phải chiếu cố đám ác đồ xảo trá này.
(*Đánh hổ thân huynh đệ: Phải có sự đồng lòng, liên kết như anh em thì mới đánh bại kẻ thù được (Hổ là hình ảnh ẩn dụ cho kẻ thù)
**Ra trận phụ tử binh: Khi ra trận thì phải nghe lệnh, không được trái theo. Như việc làm con thì phải nghe lời cha vậy.
Cả hai câu đều chỉ việc đoàn kết một lòng, tuân thủ quân lệnh)
Đây là Alfed đó sao?!
Hôi Tẫn đột nhiên cảm thấy nhức trứng, lỗ đít cũng thít chặt lại, các đội viên của đội cơ động khi ra ngoài làm nhiệm vụ sẽ thường xuyên quay lại cảnh tượng xung quanh, sau đó lại truyền số liệu tới mạng lưới nội bộ. Cũng vì thế nên Hôi Tẫn mới biết Lý Ngang chính là người chơi áo choàng trắng chính nghĩa lần trước, từ các xử sự lần đó nên Lý Ngang mới biết người này ít nhất không phải kẻ ác.
Mà giờ đối phương lại dám một mình đứng ở nơi này thì chứng tỏ đối phương đã chuẩn bị từ trước...
- Có sao nói vậy, nếu là người đi đường, tôi cảm thấy anh trai Batman này có hơi giống thiếu gia.
Sài đại tiểu thư hơi gật đầu với Lý Ngang, rồi nhỏ giọng giới thiệu Lý Ngang với những người chơi khác:
- Không có gia sản hùng hậu, không có tuổi thơ thảm thương, không có giáp chống đạn vững chắc, chỉ có duy nhất một linh hồn kiên cường, dùng cơ thể bình thường nhất của mình để đi hoàn thành những khiêu chiến mà người khác không thể làm được, đây mới chính là tinh thần của Batman.