Chương 427: Kiếm ánh sáng
Liễu Vô Đãi tiện tay bắn một mũi tên nổ tung mái vòm chặn lối vào của ga tàu điện ngầm, thân hình nhảy lên như một chiếc lá liễu, nhảy vào khoảng trống do vụ nổ tạo ra.
Mũi chân nhanh chóng chuyền khỏi mặt đất, dễ dàng thoải mái lao về phía trước.
Kết cấu không gian bên trong ga tàu điện ngầm, đã sụp đổ hơn một nửa vì tầng nham thạch.
Mặt đất chằng chịt những vết nứt sâu và dày đặc, khắp nơi là sỏi đá, dường như rất khó để đặt chân xuống.
Nguồn sương mù vô tận phun ra từ các khe nứt, không giống như khói băng khô được sử dụng trong các vở kịch sân khấu, nhưng ngưng tụ và tập hợp lại với nhau tạo thành một lớp sương mù thấp và nông len lỏi trên mặt đất.
Con oán ma dựa vào lương trụ mà nằm ngửa trên mặt đất, trong ngực hắn cắm một mũi tên gỗ khổng lồ, xương sống cổ bị nghiền nát thành bột, Cô Lỗ Lỗ Cô trên trán đã hoàn toàn mất đi ý thức.
-Hí kìa...
Sau khi con oán ma hợp thể có được hệ thống hô hấp, ra sức hít thở, cơ bắp bằng keo màu xanh lục chôn vùi trong kinh mạch màu trắng không ngừng rung động, giống như một khối thạch hình người run rẩy.
Lý do duy nhất khiến con oán ma vẫn có thể sống không phải là Lý Ngang nhân từ nương tay.
Mà trên đỉnh đầu con oán ma treo hai tay trường kiếm dài chéo nhau hình chữ thập hoàn toàn do ánh sáng tạo thành.
Thanh kiếm dài đó, không ngừng phát ra ánh sáng trắng tuyệt đẹp, yên tĩnh, sáng tỏ và tinh khiết,
Che phủ con oán ma bên dưới trong chùm ánh sáng,
Thanh kiếm ánh sáng dường như phát ra trong không khí âm thanh không giống tiếng người, tiếng đọc Thánh ngôn khó mà có thể mô tả rõ ràng.
Bao chùm dưới ánh sáng của thanh kiếm, còn có ngọn [Đèn lồng Bát Phương Minh Nguyệt], và Tế Tửu ngồi cách con oán ma không xa.
Thời gian quay ngược lại nửa phút trước,
Sau khi Liễu Vô Đãi bắn một mũi tên dài và trúng vào con oán ma đang thoi thóp, hai thanh trường kiếm ánh sáng bay từ bên dưới đường hầm tàu điện ngầm, che phủ phía trên con oán ma và [Đèn lồng Bát Phương Minh Nguyệt], ngăn chặn nỗ lực thắt cổ con oán ma của Lý Ngang.
Bất kỳ hình thức tấn công nào như nổ tung, quyền kích, đạn, lửa, ảo ảnh đều không thể xuyên qua khu vực bao chùm của thanh kiếm ánh sáng.
Ngay cả bọn người Lý Ngang hay Sơ Ấm đều không thể làm hại con oán ma dưới thanh kiếm, cũng không thể lấy đi chiếc đèn lồng Bát Phương Minh Nguyệt được bao phủ phía dưới thanh kiếm.
Dưới thanh kiếm ánh sáng, tiếng vang vọng trong không gian như có như không tiếng tụng kinh, dường như cách biệt hoàn toàn với thế giới xám xịt, không thể chạm vào nhau.
Trong sự kinh ngạc, trên đầu Tế Tửu cũng là một thanh kiến ánh sáng, hắn ta từ từ bước ra khỏi đường hầm tàu điện ngầm.
Lúc này, thể trạng của hắn ta đã tốt hơn rất nhiều so với lần gắp trước.
Cơ thể tàn tạ ban đầu bị Lý Ngang và cô Sài thay nhau đánh, lúc này khắp người đều được bôi loại thuốc cao màu vàng nhạt lên chỗ miệng vết thương.
Chân tay bị gãy ban đầu đã thay thế bằng một số loại tay và chân giống như cao su màu trắng.
Chỗ nối tay, chân còn được bôi một đống thuốc cao màu vàng nhạt tỏa ra mùi lạ khó chịu.
Tế Tửu hiện tại trông giống như một món đồ chơi đã bị hư hỏng nặng và miễn cưỡng sửa xong, dù chỉ là bình thường đi lại cũng khiến người ta cảm thấy có thể tự mình tan rã bất cứ lúc nào.
-Vẫn còn tốt
Tế Tửu nở một nụ cười chua xót bên trong đôi mắt băng lạnh của Lý Ngang, chậm rãi tập tễnh đến gần, đặt mông ngồi bên cạnh con oán ma đã mất đi ý chí:
-Cuối cùng cũng đuổi kịp.
-Vội vàng tới chịu chết sao?
Lý Ngang bình tĩnh nói, động tác tay không hề chậm chạp, vô cùng thành thạo lấy các loại thiết bị nổ từ trong ba lô ra.
Đặt xung quanh Tế Tửu và con óan ma, từ tốn nói:
-Tác dụng của kiếm ánh sáng này hẳn là làm cho một số đơn vị vô địch tiến vào trong một khoảng thời gian nhất định, phải không?
Bất kể nó là trang bị kỹ năng hay đạo cụ, sức mạnh càng lớn thì nghiã là giới hạn càng nhiều và tiêu hao càng lớn.
Tôi không cảm thấy rằng thời gian duy trì của thanh kiếm ánh sáng này có thể kéo dài đến khi bức bình phong co lại lần thứ sáu.
-...
Tế Tửu không trực tiếp trả lời, hắn im lặng nhìn Lý Ngang cài đặt trang bị dễ nổ, trong mắt hắn không biết là cảm xúc gì.
Lý Ngang nói không sai, các đạo cụ được được Tế Tửu sử dụng cũng có những hạn chế của nó.
[Tên gọi: Thanh kiếm ánh sáng bảo vệ]
[Loại hình: Vật phẩm tiêu hao, biến mất sau một lần sử dụng]
[Chất lượng: Hoàn hảo]
[Hiệu ứng đặc biệt: lá chắn ánh sáng. Đối với lá chắn ba thanh kiếm ánh sáng sau 30 giây tụng kinh, có thể chỉ định ba mục tiêu, để khiến chúng chuyển sang trạng thái tĩnh. Mục tiêu phải nằm trong phạm vi một nghìn mét và không có ý thù địch hoặc mâu thuẫn tâm lý chống lại người dùng. Mục tiêu có thể di chuyển tự do trong trạng thái tĩnh, nhưng không thể sử dụng trang bị đạo cụ kỹ năng.
Không thể tấn công, bị tấn công, bị thương. Vết thương ban đầu sẽ không lành và không nặng thêm. Các giá trị như linh năng, sức mạnh thể chất và lý trí không thể được phục hồi một cách tự nhiên. Trạng thái tĩnh kéo dài trong mười phút và không thể chủ động hủy bỏ. Sau khi hiệu ứng lá chắn ánh sáng kết thúc, giá trị linh năng của người sử dụng bị cưỡng chế về 0]
[Tiêu hao: 500 điểm giá trị linh năng, 500 điểm giá trị thể chất, 100 điểm giá trị lý trí]
[Thời gian làm mát: không]
[Điều kiện sử dụng: có thể đọc, hiểu và ngâm văn tự Runes]
[Ghi chú: Thanh kiếm ánh sáng treo trên khung ngọn giáo, lặng lẽ che chở cho chúng sinh]
[Thanh kiếm ánh sáng bảo hộ] này được coi là vật đáng dựa vào nhất của Tế Tửu, hiệu ứng đặc biệt của nó có thể được gọi là mạnh mẽ và bá đạo.