Người Chơi Hung Mãnh

Chương 430: Triều Đình Rung Chuyển, Văn Khúc Tinh Đại Ngụy, Nguy Cơ Lại Xuất Hiện (4)

Chương 430: Triều Đình Rung Chuyển, Văn Khúc Tinh Đại Ngụy, Nguy Cơ Lại Xuất Hiện (4)

“Với tư chất của Tinh Vân, chính là Văn Khúc tinh đại Ngụy đó, sao có thể chỉ làm một tên Chủ khách? Trần nho, ông đừng mang theo thành kiến. Ba năm trước đây tiên đế đã hy vọng Tinh Vân nhậm chức Thị lang, vậy mà ba năm sau ông lại nói bảo hắn đi làm một Chủ khách? Còn nữa, đến Lễ bộ? Đây không phải là giết gà cần lấy dao mổ trâu sao?”
Tôn Tĩnh An ngay tức khắc không đồng ý.
Đệ nhất tài tử Văn Cung Đại Ngụy mà lại đến Lễ bộ làm một Chủ khách, vậy không phải là sẽ khiến cho người ta chê cười sao?
Hơn nữa Hứa Thanh Tiêu đi lên từ chức Chủ sự, là quan viên tòng thất phẩm, tài tử đi ra từ Văn Cung Đại Ngụy bọn họ đi vào lại là bát phẩm? Bất luận như thế nào thì cũng đều không được.
“Sao lại không được? Ba năm trước là chuyện ba năm trước, khi đó Tinh Vân không biết quý trọng thì ba năm sau khi hắn trở về, chẳng lẽ lại để hắn tiếp tục làm Thị lang? Ngươi cảm thấy bệ hạ sẽ đồng ý sao? Bách tính kinh đô đối với bản thân hắn đã có sự chê bai, cho hắn làm Chủ khách ngược lại là rất hợp lý, không có gì là không ổn.”
Trần Chính Nho trực tiếp lên tiếng. Chuyện của ba năm trước, lúc đó nếu như ngươi không rời khỏi Đại Ngụy thì có thể làm Thị lang, nhưng chính bản thân ngươi không chịu, nhất định phải rời khỏi Đại Ngụy.
Ngoài miệng thì nói là đi ngao du các nước, muốn minh ý lập ngôn, nhưng cuối cùng ngươi muốn làm gì thì ai có thể đảm bảo được?
Hơn nữa khi hắn đi ngao du các nước, mặc dù có thể mở mang tầm mắt nhưng khó đảm bảo sẽ không thay lòng đổi dạ.
“Bát phẩm Chủ khách, đây quả thật là một sự sỉ nhục to lớn với Văn Cung Đại Ngụy chúng ta. Trần nho, bất luận là như thế nà thì ta cũng không đồng ý. Làm Thị lang tứ phẩm không được thì ít nhất thì cũng phải có được một chức quan ngũ phẩm, nếu không há chẳng phải là một sự sỉ nhục to lớn đối với Văn Cung ta hay sao?”
Thái độ của Tôn Tĩnh An rất kiên quyết, quan phẩm của Hoa Tinh Vân ít nhất cũng phải là Lại Ti Lang Trung ngũ phẩm.
“Trần nho, bát phẩm Chủ khách đúng thật là có hơi không ổn.”
Vương Tân Chí lên tiếng, mặc dù trong lòng không quá dễ chịu nhưng ông ta cũng cho rằng Tôn Tĩnh An nói có lý.
“Ngũ phẩm? Tôn nho đúng thật là có thể mở miệng được, vậy thì ngươi hãy nói chuyện này với bệ hạ đi, lời này ta không thể nói ra được.”
“Chẳng qua lão phu cũng phải nhắc nhở ngươi một câu, Đại Ngụy cũng không phải là nho gia.”
Giọng Trần Chính Nho lạnh như băng. Tên Tôn Tĩnh An này há mồm ra là đòi ngũ phẩm? Quả thật là không để quan trường vào trong mắt. Có bao nhiêu người cả đời này cũng không thăng nổi lên được ngũ phẩm? Hoa Tinh Vân dù cho có tài hoa hơn người, khí chất vô song thì sao chứ?
Vừa vào là được ngũ phẩm? Vậy thì mười năm sau chẳng phải sẽ ngồi lên chỗ của ông luôn sao?
“Trần đại nhân, câu nói này đúng là vô nghĩa, Hoa Tinh Vân cũng không phải là hạng người bình thường, đã từng đi biên cảnh, Văn Cung, văn thao võ lược, có tài trị quốc, tiên đế cũng đã từng tán dương hắn rồi, vậy sao lại không nhận nổi chức quan ngũ phẩm?
Tôn Tĩnh An cười lạnh nói, cũng không gọi gì mà Trần nho nữa, trực tiếp gọi thẳn Trần đại nhân, giọng hơi có vẻ mỉa mai.
Mỗi một nơi đều sẽ có sự tranh đấu, trên triều đình có triều đình tranh đấu, ở Văn Cung Đại Ngụy cũng có tranh đấu của Văn Cung Đại Ngụy, ở đâu có người ở đó có giang hồ, Tôn Tĩnh An lại tranh đấu với Trần Chính Nho làm cho Trần Tâm không khỏi thở dài.
“Hai vị đừng nên cãi nhau.”
“Hoa Tinh Vân là đệ tử của ta, theo lý mà nói thì ta nên ủng hộ Tôn nho, chỉ là sau khi lão phu suy nghĩ thì thấy lời của Trần nho rất chí lý, không bằng cứ thế này nhé, thất phẩm Chủ sự có được không.”
“Về phần đến bộ nào thì còn phải xem Hoa Tinh Vân hắn nghĩ thế nào đã.”
Trần Tâm mở miệng, Tôn Tĩnh An có chút không vui nhưng cũng không còn cách nào, dù sao thì Hoa Tinh Vân cũng là học trò của ông ta, thầy giáo đã lên tiếng nói vậy rồi thì ông ta còn có cách nào được chứ?
Còn Trần Chính Nho thì suy nghĩ một hồi, cũng chỉ khẽ gật đầu nhưng vẫn lên tiếng nói:
“Hộ bộ và Lại bộ không thể đến, bốn bộ còn lại tùy ý hắn.”
Trần Chính Nho nói vậy, không cho đến Lại bộ, lý do rất đơn giản. Bộ này nước rất sâu, tuyệt đối không thể để cho Hoa Tinh Vân vào, nhất là tên Hoa Tinh Vân này đã từng đi ngao du các nước, sao có thể nào Lại bộ được.
Mà lý do không thể đến Hộ bộ thì cũng rất đơn giản, Hứa Thanh Tiêu ở ngay Hộ bộ, ông ta không hy vọng cả hai xảy ra tranh chấp gì, nhất là một người là Thị lang tứ phẩm, một người là Chủ sự thất phẩm, nói không chừng một ngày nào đó lại sẽ gây nhau cho xem.
Về điểm này thì ba người ai cũng đồng ý, cũng có thể hiểu được, nhưng Tôn Tĩnh An vẫn đứng dậy nói:
“Trần nho, lão phu muốn nhắc nhở ngươi một câu, Nho đạo đã hưng thịnh vạn năm, chúng ta đều là môn đồ của thánh nhân, có một số việc ngươi phải suy nghĩ thật kỹ.”
Nói xong câu này, ông ta quay người rời đi, không thèm quay đầu lại.
Để lại ba người Trần Chính Nho trầm mặc không nói gì.
Hoa Tinh Vân sắp về làm cho cả kinh đô Đại Ngụy có phần không bình yên.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua.
Hôm sau.
Trên triều đình.
Có lẽ bởi vì gần đây triều đình có tiền, quốc khố được ăn no một trận cho nên văn võ bá quan cũng không muốn cãi nhau nhiều.
Hơn nữa các bộ vẫn còn phải làm chuyện của mình, Binh bộ đã mất một ngày một đêm để viết sách lược mới về chuyện bắc phạt, Lễ bộ chuẩn bị cho chuyện sứ giả vạn nước đến thăm, Hộ bộ thì lên kế hoạch làm sao để phát triển Đại Ngụy.
Hình bộ cũng bởi vì chuyện phiên thương mà chế định ra các loại quy tắc, bao gồm cả Công bộ, không biết gần đây đang bận cái gì. Nói đến nơi nhàn nhã nhất chắc là Lại bộ rồi.
Gần nửa canh giờ dùng để thương nghị quốc gia đại sự kết thúc, Tôn Tĩnh An là người đầu tiên mở miệng.
“Bệ hạ, hôm nay thần biết được ngôi sao lớn của văn đàn Đại Ngụy Hoa Tinh Vân mấy ngày nữa sẽ trở về kinh đô, Tinh Vân tài hoa hơn người, có tài trị quốc, tiên đế cũng đã từng tán thưởng hắn rất nhiều lần.”
“Bây giờ hắn đi ngao du các nước, sự học thành tài, hơn nữa bây giờ Đại Ngụy đang xây dựng lại từ trong hoang tàng, thiếu thốn nhân tài, cho nên thần nguyện cầu chức quan cho Tinh Vân, để đều đáp đại Ngụy, tấn hết chức trách.”
Tôn Tĩnh An mở miệng đầu tiên, chủ động đưa ra yêu cầu ban chức cho Hoa Tinh Vân.
“Muốn cầu chức gì?”
Nữ đế bình tĩnh mở miệng.
“Thần cho rằng Binh bộ viên ngoại lang là một chức vị không tệ, Hoa Tinh Vân đã từng đến biên cảnh, năng lực đối với phương diện quân sự cũng không tệ, hơn nữa bây giờ Binh bộ bận rộn, cũng đang thiếu người, hắn có thể vào Binh bộ.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất