Chương 448: Tập kích
Dù sao môi trường game chết chóc trước mắt, còn lâu mới xuất hiện tình trạng bi thảm tột độ đến mức mà mọi người sẽ phải chết bất cứ lúc nào.
- A a a!
Con rết trên cổ Phúc Trùng gào thét thảm thiết chói tai, đồng thời không ngừng phóng sóng âm ra thế giới bên ngoài.
Cuồng phong nổi lên, bụi bay mù mịt, sóng xung kích có thể nhìn thấy bằng mắt thường đẩy Lý Ngang lùi lại mấy bước, dư chấn của sóng âm cũng đẩy đám người cách xa mấy chục mét lảo đảo nghiêng ngả.
Tại thời điểm này, Phúc Trùng vẫn còn một khoảng cách xa với việc yêu lực hoàn toàn giải phóng và các bộ phận của yêu ma thức tỉnh triệt để.
Hắn dùng kỹ năng danh hiệu [Thiên Hi Hắc Vu] để ép buộc trói định linh hồn vào trong cơ thể, cố gắng kìm chế bộ phận của yêu ma đánh sâu vào tinh thần, từ cột ba lô lấy một thanh loan đao ra, chuẩn bị một tiếng xông lên hoàn toàn chém chết kẻ địch.
Nhưng mà Lý Ngang lại một lần nữa biến mất khỏi tầm mắt hắn.
Nhẹ nhàng đến, nhẹ nhàng đi, không vướng chút bụi bặm nào.
Phúc Trùng biết rõ rằng, đối phương không có sử dụng kỹ năng tàng hình hay che giấu cũng như các đạo cụ trang bị gì khác, những con rết trên người hắn đều là do yêu ma tạo ra,
Không chỉ có thể cảm nhận được gió thổi thông qua các lông tơ nhỏ mịn dày đặc bên ngoài,
Mà còn có sở hữu trí tuệ thông linh, có thể nắm bắt được những âm thanh nhỏ nhất, những kỹ năng ẩn nấp tầm thường không thể qua mắt nó được.
Trong những cảm nhận phức tạp thông qua tứ chi của con rết, chỉ còn lại hơi thở của đối phương sót lại trong không khí, hoàn toàn không phát hiện được dấu vết gì.
Biến mất rồi?
Phúc Trùng tập trung tinh thần cao độ, những con rết sinh ra từ thân thể hắn, giống hệt như mấy con mãng xà quấn quanh bao bọc cơ thể lại, không để lộ ra chút sơ hở nào.
Bất chợt
Tiếng gió thê lương lại vang lên sau lưng Phúc Trùng, mũi thương bằng xương rạch thẳng xuống phía đỉnh đầu của con rết.
Mặt cắt sắc bén của mũi thương, vô cùng chuẩn xác đâm sâu vào một đốt nhỏ nằm chính giữa của con rết, rồi cắt cả con rết làm đôi.
Phúc Trùng vội vã quay đầu lại đánh trả, nhưng thanh đao dài trong tay hắn chỉ chém trúng không khí.
Lý Ngang lại biến mất một lần nữa.
Phúc Trùng không hề biết rằng, ở trên vách núi nằm bên rãnh biển, Thanh Nga Giáp của Sài đại tiểu thư, đang nắm lấy gáy của Tế Tửu thật sự, nhảy đi nhảy lại liên tục,
Lợi dụng thiết lập kỹ thuật hình cầu của trò chơi chết chóc, không ngừng giúp Lý Ngang mở ra thế giới xám trắng, tránh né từng đợt công kích của Phúc Trùng.
Thiết lập của kỹ thuật hình cầu, đó là mặt trong và mặt ngoài của thế giới xám trắng, không thể giao thoa với nhau.
Chỉ cần Sài đại thiểu thư nắm chắc tần suất những bước nhảy đó, thì hoàn toàn có thể trợ giúp cho Lý Ngang, để hắn có thể tiến vào thế giới xám trắng hết lần này đến lần khác.
Nhìn từ tầm mắt của Phúc Trùng, thì chính là đột nhiên biến mất rồi lại bất ngờ xuất hiện.
Sau mấy lần nhảy đi nhảy lại, Lý Ngang không ngừng thoáng hiện dùng Cốt Thương chặt rớt từng con rết trên người Phúc Trùng dễ dàng như cắt rau hẹ.
Phúc Trung vô cùng phẫn nộ, nhưng mà tất cả đòn công kích mà hắn tung ra, đều chỉ có thể đánh lên đất trống ở xung quanh, làm cho khói bụi thổi tung lên.
Cuối cùng, số lượng rết trong cơ thể của Phúc Trùng hoàn toàn bị tiêu diệt hết, ngay cả yêu lực cũng chưa hoàn toàn giải phóng, bộ phận của yêu ma chưa thức tỉnh triệt để, các bước để yêu ma hóa chưa thể bắt đầu, thì hắn đã té lăn trên đất, hắn uất nghẹn mà bị Lý Ngang nhét bom photpho trắng vào lồng ngực, rồi nổ tung thành tro.
Lúc này, bản thân nghi quỹ cũng đã tiến vào giai đoạn mới
Cây cột dài cắm cắm ở giữa bãi đất trống, đã bị ánh sáng trắng lan ra đến đoạn giữa, trên trời mây đen cuồn cuộn, sấm sét lóe lên, giống như ghép thành một khuôn mặt dã thú điên cuồng và quái dị.
Mà hai bóng đen vừa rồi vẫn luôn duy trì nghi quỹ, ngồi xem Phúc Trùng bỏ mạng, lúc này đây đã có thể ra tay, chuyển hướng sang Lý Ngang.
- Mày.
Một bóng người vừa muốn mở miệng nói chuyện, liền bị một mũi tên hẹp dài từ xa bắn đến đâm xuyên qua đầu, ngay cả thời gian để phản ứng cũng không có.
Một mũi tên này của Liễu Vô Đãi đã sử dụng hiệu quả đặc biệt tất trúng của Giác Lương Cung, trải qua thời gian dài tụ lực, cùng với các loại hiệu quả gia tăng mà Sơ Ấm, Vu Mộc cho cô, chỉ cần một chiêu đã giết chết kẻ địch.
Trực tiếp bóp chết sự uy hiếp của đối phương từ trong trứng nước, không để cho hắn có thời gian phát huy thực lực.
Điều này cũng không có nghĩa là đám người Hôi Tẫn không tự tin vào năng lực chiến đấu.
Mà là do tác dụng của kỹ thuật hình cầu vẫn còn, nếu họ đi xuống, thì chỉ kích hoạt kỹ thuật và khiến cho bản thân không thể tiếp xúc với kẻ địch, chỉ đành để Lý Ngang tự mình hạ gục thôi.
Mặt khác, Liễu Vô Đãi dựa vào nguồn tài chính của bản thân, đã nạp tiền mua được các loại trang bị và đạo cụ, so với nhưng người chơi cùng level thì thật sự có thể nói là cao quý lộng lẫy đến mức không có bạn bè,
Trong đó hiệu quả tất trúng, dùng trong trường hợp truy đuổi tập kích bất ngờ như thế này, thì lại càng thích hợp.
Ở bên ngoài cách một cây số, hiệu quả của việc đám người Hôi Tẫn tự chiến đấu đem lại, còn không bằng để Liễu Vô Đãi chuyên tâm hỗ trợ, để vị phú bà này tập trung tinh thần tấn công.
Từ Lý Ngang sử dụng nhảy đi nhảy lại tiêu diệt phúc trùng, đến Liễu Vô Đãi tập kích và giết chết thành viên của Hoa Quỳnh chỉ bằng một mũi tên, toàn bộ quá trình này diễn ra chỉ mất có 10 giây.
Thế mà, chỉ còn sót lại một gã mặc đồ đen cuối cùng, vẫn đứng trơ trọi tại chỗ như trước, hoàn toàn không tính toán đến việc ra tay hoặc là trốn thoát.
Lý Ngang cũng không vội vã thu thập thân hình của Phúc Trùng vào trong cột ba lô, hắn vung trường thương lên, nhìn về phía bóng người áo đen gầy yếu nãy giờ vẫn đứng im không nhúc nhích, từng bước đi đến chỗ cây cột dài.