Chương 491: Elsa
Nói đến đây, vẻ mặt thợ đốn củi trầm xuống:
- Trên vùng quê rộng lớn, hai ngàn kỵ binh và ba vạn binh sĩ tạo thành đại quân quý tộc, còn chưa chiến đấu, đã bị nữ vương Elsa nổi tuyết, đóng thành tượng băng.
- Thế là không còn ai dám can đảm phản kháng sự thống trị của nữ vương Elsa, cô ấy cách tân toàn bộ vương quốc Anrendelle, biến vương quốc Anrendelle thành nơi mà cô ấy gọi là thiên đường nhân gian.
- Nửa năm yên lặng trôi qua, vương quốc Anrendelle bắt đầu phát động chiến tranh với các vương quốc láng giềng, đứng mũi chịu sào chính là vương quốc Mae.
Thợ đốn củi cười khổ lắc đầu:
- Cha tôi đã từng là một chiến binh cao ngạo, ông ấy từng chém đầu mười mấy tù trưởng Cự Ma, và trăm con ma thú trong quá trình đi săn.
- Nhưng sao có thể so sánh với sức mạnh thần minh của nữ cương Elsa, ông ấy dẫn đầu quân đội, lập tức không chịu nổi một kích.
- Vương quốc Mae bị hủy diệt, sau ba ngày tôi trở thành quốc vương, thì bị ép dẫn đầu thần tử đầu hàng nữ vương, khi đội quân của nữ vương sắp đến vương quốc Mae.
- Dựa theo ý của nữ vương Elsa, nếu không đầu hàng sẽ bị đông thành tượng băng, nhưng công chúa Anna em gái của nữ vương hòa ái dễ gần không có sức mạnh băng tuyết, tôi thuyết phục cô ấy khuyên nhủ chị gái cô ấy.
- Thế là tôi bị trục xuất khỏi vương quốc Mae, lưu lạc đến vương quốc Ruen.
Thợ đốn củi hay Frederick III nhún vai, nét mặt bình tĩnh, hoặc nói là mỏi mệt.
- Trong những năm tiếp theo, quân đội của Elsa thực tế là băng tuyết do ma lực của cô ấy tạo thành, quét ngang hết thảy mọi lực cản khắp vương quốc.
- Mặc dù vương thất của vương quốc vẫn còn, nhưng cơ bản còn kém hơn cả quý tộc, mất đi sở hữu quyền lực.
- Nữ vương Elsa trên đại địa này, trở thành một người thống trị, bắt đầu kế hoạch cách tân của cô ấy.
- Nữ vương Elsa, muốn biến các vương quốc khác thành khuôn mẫu của vương quốc Anrendelle.
- Cô ấy muốn hạn chế quyền lợi của quý tộc, bảo vệ quyền lợi của bình dân, thay đổi tư tưởng chủ lưu của xã hội, để những quần thể yếu thế trong xã hội không còn gặp những kỳ thị và đẩy đến rìa xã hội.
- Ờm thì e rằng tất cả mọi người hẳn e ngại ma lực của cô ấy mà thôi, chẳng ai cho rằng cô ấy sẽ thành công.
- Không ngờ, cô ấy biến một vài thành trấn của các vương quốc thành giáo đường của cô ấy, bất kỳ dân chúng nào cầu nguyện với cô ấy, đều có thể được đáp ứng như thần đáp ứng lời cầu nguyện của tín đồ mình.
- Việc tẩy não của nữ vương Elsa, xác thực không phải vô ích, người thờ phụng cô ấy càng ngày càng nhiều.
- Mà những giáo đường kia dường như cũng có ma lực, có thể khiến người không tin trở nên thành kính, thậm chí trong sinh hoạt hàng ngày, giây phút nào cũng tuân theo dạy bảo của nữ vương Elsa.
- Khi còn bé tôi đã có tiếp thụ lời chúc phúc của vu sư trong lâu đài, nên không dễ gì bị ‘Tác động’ như vậy.
- Hơn nữa tôi tự nguyện rời xa đám đông đến sống trong rừng rậm, để phòng ngừa giáo đường trong thành trấn điều khiển tôi giết cha thù người để đổi lấy lòng thành kính, như thế chẳng bằng cứ giết chết tôi cho xong.
- Frederick III tôi, vẫn còn chút ngạo khí.
Thợ đốn củi vỗ vỗ ngực mình, còn nhóm người chơi thì cùng nhau phòng đoán tác dụng của giáo đường.
Đáp lại lời cầu nguyện, làm người khác thành kính, mở rộng tín ngưỡng thậm chí khiến cho người khác tự nguyện tuân theo dạy bảo của mình cái này không phải là đang dùng tháp tâm để tẩy não hay sao?
Vô hình vô chất, dị năng tâm linh là thứ khó phòng bị khiến người khác phải đau đầu, không cẩn thận, rất dễ dàng bị dị năng tâm linh không chế tẩy não, triệt để biến thành một người khác.
‘Nếu như thợ đốn củi này nói không sai.
Có thể biến ba vạn đại quân thành tượng băng, xây dựng giáo đường khắp các vương quốc, nữ vương Elsa trong kịch bản này, e rằng sức chiến đấu không phải là thứ mà nhóm người chơi có thể địch nổi.
Phương thức giải quyết nhiệm vụ theo kịch bản lần này, hẳn là lấy giải đố làm chủ, chỉ có thể hạn chế khâu chiến đấu.’
Frederick III không để ý đến tâm tư dị biệt của người chơi, phối hợp nói:
- Theo dòng thời gian, bộ phận người thờ phụng bình đẳng tự do càng ngày càng nhiều, sự thống trị của nữ hoàng băng giá càng ngày càng vững chắc.
- Đến bây giờ, bất luận là ai cũng nhắc đến câu ‘Đả đảo áp bức’, ‘Đả đảo kỳ thị’ thậm chí ngay cả động vật ăn thịt trong rừng rậm cũng bắt đầu đòi quyền bình đẳng.
Thợ đốn củi cười khổ nói:
- Tôi không biết thời đại này là tốt hay xấu, có điều cứ cảm thấy là lạ chỗ nào đó.
- Ha ha, có điều đó là chuyện trước kia, dù sao hiện tại tôi chỉ là một thợ đốn củi bình thường, không còn là vương tử hay quốc vương nữa.
Nét mặt của thợ đốn củi có chút cô đơn, Lý Ngang trầm ngâm một lát, chầm chậm nói:
- Chẳng qua, ở sâu trong nội tâm của ông, không thể nào cam tâm sự tầm thường này, cứ chết lặng mà sống hết quãng đời còn lại?
- Dù sao ông đã từng là một quốc vương, trong người chảy dòng máu vương thất, lẽ ra nên báo thù cho cha của mình, phụ trách cho bách tính bị kẻ khác tẩy não của mình.
- Hửm?
Thợ đốn củi ngây người:
- Có ý gì?
Lý Ngang và đồng đội nhìn nhau, mở miệng nói:
- Thầy trò chúng tôi, năm người đến từ Đông Thổ Đại Đường, mỗi khi đi qua một vương quốc, phải lấy được văn điệp thông quan từ quốc vương nơi đó.
- Để thông qua ải, chúng tôi phải chứng minh cho quân thần bách tính là chúng tôi đã đi đến đó.
- Vì đạt được mục đích này, chúng tôi quyết định muốn yết kiến vị nữ vương Elsa kia, không biết ông có hứng thú dẫn đường cho chúng tôi hay không.
- Cái gì!