Chương 493: Trưởng trấn
Tòa thành trấn này so với tưởng tượng của người chơi còn ‘Tiến tiến’ hơn.
Phong cách công trình kiến trúc của thành trấn cùng loại với thời kỳ Victoria nước Anh, lộ diện nhiều mái ngói khá là bằng phẳng, áo quần của người qua lại trên đường phần lớn đều khéo léo, không có loại nông nô bụng ăn không no.
Giây phút này, góc đông nam của thành trấn tụ tập không ít thị dân, công nhân, nông phi, thân sĩ mặc tây trang cầm cây dù, nhóm thục nữ mang váy dài cao cổ, ba lớp trong ba lớp ngoài vây quanh người đàn ông trung niên đầu trọc đứng trên đài.
- Đó là thị trưởng trấn Hameln, lúc trước tôi đi lên trấn bán da thì nhìn nhìn thấy.
Frederick chỉ chỉ cái người đàn ông trung niên sứt đầu mẻ trán đứng trên đài, lập tức dẫn người chơi tới gần, sau khi đi vào, mới người mới nghe thấy rõ dân trong trấn đang nói cái gì.
- Chúng ta cần phải giống như nữ vương bệ hạ nói, tiếp nhận lịch sử tội nghiệt của tổ tiên, gánh vác trách nhiệm chữa trị quan hệ của mọi chủng tộc, tạo dựng một dân tộc đa nguyên hài hòa!
Một thân sĩ âu phục giày da quát lên đài:
- Có điều trưởng trấn tôn kính, hiện tại tỉ lệ phạm tội của trấn Hameln tăng cao không hạ, cản đường cướp bóc, quần ẩu, ăn cắp ban ngày, ồn ào ban đêm tầng tầng lớp lớp, không biết ông có đầu mối gì?
- Ý chỉ của nữ vương bệ hạ luôn luôn chính xác hợp lý, vì văn hóa bao dung và bình đẳng chủng tộc thì suốt đời phải tẫn với nghĩa vụ công dân!
Một thân sĩ âu phục giày da khác, đầu tiên hô hào câu khẩu hiện khó hiểu nào đó, rồi nói với trưởng trấn:
- Đối phương án cứu trợ dân tị nạn Châu Phi, là trưởng trấn ông có điều gì muốn nói không.
- Chúng ta đón chào dân Châu Phi di cư vào trấn Hameln của vương quốc Ruen, xúc tiến sự phát triển văn hóa đa nguyên chung ta.
- Có điều, chỉ cơ sở trấn Hameln mà nói, chỉ sợ vương quốc Ruen không cung cấp cuộc sống tốt nhất cho cư dân gốc Phi.
- Bởi vậy, những đồng bào trấn, tôi đề nghị đưa những cư dân gốc Phi ở vương quốc Ruen vào viện ca kịch, hay biệt thự của trưởng trấn.
- Tôi tin tưởng bọn họ sẽ hài lòng với cuộc sống mới hoàn cảnh mới.
- Nói không sai!
Một vị chủ lữ điếm nào đó giơ giơ nắm đấm:
- Những thứ đó, e hèm tôi nói là cư dân gốc Phi ở vương quốc Ruen, sau khi đặt chân vào trấn Hameln.
- Cả ngày tụ tập ngửi khói đường đường nhiên đây là lựa chọn tự do, không nhận cách sống kỳ thị.
- Sau khi hút khói xong lại tụ tập đánh nhau đương nhiên đây là một loại phương thực tập thể dục hợp lý.
- Đánh nhau hoặc quấy rối trên đường, ý tôi là loại hành vi bắt chuyện với người đi đường hoặc kén vợ kén chồng, sẽ làm giảm thu nhập của trấn Hameln xuống tám mươi phần trăm, không có bất kỳ quan hệ nào.
Một đám dân chúng trong thành lao nhao nói không ngừng, mà nhóm người chơi sau khi nghe qua đôi ba câu, đã biết trong trấn xảy ra chuyện gì.
Trấn Hameln là nơi chuyên sản xuất vật liệu gỗ, đá, thuốc nhuộm, hàng dệt, kim loại quý giá ở vương quốc Ruen, mười năm trước nữ vương băng giá bệ hạ xây dựng giáo đường.
Tất cả người dân trấn Hameln vì nữ vương tự mình thiết kế giáo đường mà cảm thấy kiêu ngạo.
Bởi với ngôi giáo đường này kết hợp với cảnh đẹp xung quanh, trấn Hameln trở thành một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng của vương quốc Ruen, du khách hàng năm đều đến trấn Hameln tham quan giáo đường, cung cấp kinh tế to lớn cho trấn.
Mấy tháng trước, trưởng trấn vì hưởng ứng hiệu triệu của nữ vương, lên kế hoạch, lấy danh nghĩa ‘Đưa nhân tài vào’ để đưa một nhóm người da đen gốc Phi vào vương quốc Ruen.
Bổ khuyết người da đen vào chỗ trống của trấn Hameln.
Dựa theo lời nói của trưởng trấn, giáo đường do nữ vương bệ hạ tự mình thiết kế là vinh quang của trấn nhỏ, nhưng thế mà tiểu trấn của chúng ta lại không có người da đen, đây quả thực quá không chính xác, không thể hiện được sự bao dung.
Lúc ấy, dân chúng trong thành nhiệt liệt hưởng ứng hiệu triệu của trưởng trấn, không ít người còn đồng ý hiến nhà cho họ ở, cung cấp tài nguyên cho những nhân tài gốc Phi ở lại trấn Hameln.
Có điều, phải biết, người da đen trên mảnh đất này vốn không nhiều.
Sau nhiều năm nữ vương bệ hạ đưa ra khẩu hiệu đả đảo kỳ thị chủng tộc, người da đen đều tập trung ở vương quốc Ruen, hưởng thị phụ cấp kếch xù của vương quốc bởi vậy không có ai đồng ý với cái kế hoạch gọi là đưa người tài vào trấn.
Vì không để cho kế hoạch ngâm nước, trưởng trấn, cũng chính là người đàn ông trọc đang bị người dân vây quanh, nghĩ ra một kế hoạch hoàn mỹ là tìm ở khu vực khác, ví như cư dân gốc phi đến từ nguyên địa, thì trực tiếp tiến cử vào.
Trong thế giới này, nữ vương băng giá ra khẩu hiệu đả đảo kỳ thị chủng tộc không phải là bắn tên không đích.
Trước khi cô ấy hoàn thành thống trị, những đại vương quốc đều có hoạt động buôn bán nô lệ, trong đó có không ít nô lệ gốc Phi trong vườn nô lệ, hoặc là nô bộc trong dinh thự.
Sau khi nữ vương băng giá hoàn thành thống nhất, lập tức bài trừ chế độ nô lệ, rồi đau khổ dằn vặt yêu cầu bách tính vương quốc, gánh vác hậu quả nô lệ của tổ tiên (thật ra chính là bách tính đời thứ nhất và hai), chuộc tội với cư dân gốc phi hiện đang sống ở đó.
Bởi vậy, cư dân gốc Phi chuyển mình, trở thành thượng khách của các đại vương quốc, cuối cùng không cần lao động gieo trồng trong vườn cả ngày, chỉ cần lĩnh phụ cấp kếch xù thì có thể dễ dàng sông cuộc sống giàu có, tốt đẹp vô cùng.
Trưởng trấn không thể hấp dẫn nhiều cư dân gốc phi đến trấn Hameln, lập tức cái khó ló cái không, liên lạc với thương thuyền của mấy đại vương quốc (mười mấy năm trước là thuyền buôn bán nô lệ).