Chương 499: Thương mại
-Bóng rổ?
Faust nghe thấy thì ngây người, trên thế giới này chưa bao giờ có cái gì gọi là bóng rổ cả.
-Tương như Polo, nhưng bọn họ thay vì cưỡi ngựa thì bọn họ lại chơi bằng tay.
Lý Ngang nhìn tất cả mọi người vây quanh giới thiệu ngắn gọn về các quy tắc của bóng rổ:
-Những công nhân người Mỹ gốc Châu Phi NBA, cuộc sống vô cùng đầy đủ cũng rất tích cực.
-Sáng sớm bốn giờ dậy đi làm việc, tối thì tranh tài với những công nhân người Mỹ gốc Châu Phi xem ai làm việt tốt hơn.
-Tất cả người xem ở đó đều mê mẩn khi vây xem bọn họ làm việc, nhiều công nhân người Mỹ gốc Châu Phi tinh anh còn có fan hâm mộ cho riêng mình nữa, thu nhập hàng năm có thể đến hàng trăm hàng ngàn tiền vàng.
-Trên ngàn tiền vàng!
Faust nghe thấy con số này thì giật nảy mình.
-Có thể sao?
-Đương nhiên là có thể rôi.
Lý Ngang nghiêm túc nói:
-Là một bộ môn thể thao mới nổi, NBA đã có một lượng lớn người hâm mộ ở các khu vực, không biết có bao nhiêu người muốn tham gia vào trong liên minh đó.
- Đáng tiếc, trò chơi vận động này đòi hỏi thể lực cao nên chỉ có những công nhân người Mỹ gốc Châu Phi nào chạy nhanh nhất và có sức bền lớn nhất thì mới phù hợp với môn thể thao này.
-Mà môn vận đồng rất rất thu hút rất nhiều người xem, những lợi ích kinh tế mà bóng rổ NBA mang lại có thể kích thích GDP cực lón, không ít trị trấn và thành phố thậm chí còn thành lập các đội thi đấu bóng rổ để thi đấu với các thị trấn và thành phố khác.
-Không tin thì mọi người có thể thử một lần.
Dưới sự thúc giục của Lý Ngang, người dân trong thị trấn đã chọn ra mười tình nguyện viên trong thị trấn bao gồm cả Faust, ngay trên đường lớn dựng lên hai cột rổ, tổ chứ một cuộc so tài đơn giản.
Rõ ràng môn bóng rổ như một môn “thể thao tuyệt vời” phổ biến ở trong thế giới thực tại, mang lại sự tươi mới cho những người dân đồi núi chưa bao giờ ra khỏi thị trấn này.
Không thể so sánh với những tửu quỷ ẩu đả vay xem hoặc là Địa tinh treo cổ.
Sau hơn bốn mươi phút thi đấu bóng rổ, những người tình nguyện mặc dù mệt mỏi cả ngưởi đổ đầy mồ hôi nhưng mặt mày hồng hào, vô cùng hưng phấn.
Mà những người vay quqanh xem cũng vô cùng hào hưng.
Thậm chí những người dân Mỹ gốc Châu Phi cũng noang lòng muốn thi đấu.
Mặc dù hai bên bất đồng ngôn ngữ nhưng có thể dùng thủ ngữ để khoa tay múa chân, người dân trong thị trấn vẫn cùng người Mỹ gốc Châu Phi mỗi bên năm người tiến hành tranh tài.
Sau một vài ván đấu, cả hai bên đều mê mẩn trò chơi vận động này đặc biệt là các thành viên bên đội người Mỹ gốc Châu Phi, thể chất của bọn họ lớn hơn, trong trận đấu càng có ưu thế hơn.
Sự va chạm giữa bóng rổ và mặt sân, triết lý chuyển đổi giữa tấn công và phòng thủ, chuyển đội giữa các động tác giả, tất cả đều khiến các cầu thủ người Mỹ gốc Châu Phi rất thỏa mãn. Họ dường như sinh ra là để dành cho môn thể thao này.
So với những khoản trợ cấp rác rưởi thì bọn họ thích loại vận động này hơn.
Mà cảnh các cầu thủ đổ mồ hôi trên sân cũng khiến người xem mê mẩn, thậm chí có khán giả đã quỳ một chân xuống để cổ vũ cho cầu thủ mình yêu thích.
Nhân lúc mọi người đang say mê xem bóng rổ, Lý Ngang thừa cơ bỏ đi áo khoác, tìm trưởng trấn, bắt đầu bỏ thuốc mê cho ông ta.
-Mô hình kinh doanh của NBA, nói trắng ra cũng chỉ có hai từ, marketing! Đầu tiên là quảng bá toàn cầu, bất kể thế nào cũng mở các bảng hiệu. Đi đến vùng ngoại ô của Vương quốc Ruen thuê một tấm biển quảng cái, phía trên viết “NBA trấn Hamelin, best NBA”.
-Sau đó, lưu diễn các trận bóng ở một số thành phố lớn, tranh thủ gắn mấy từ NBA với trấn Hamelin lại với nhau.
-Thứ hai là tìm các đối tác mạnh trên thị trường như lão Jonh bia, Thomas gạch men sứ, Henry đồ dùng gia dụng, hợp tác toàn diện, phải trả một khoản phí quảng cáo rất lớn để thêu logo của họ lên áo thi đấu của mỗi cầu thủ bóng rổ.
-Thứ ba là tiến hành đào tạo ngôi sao, tạo ngôi sao trong điểm chính là các câu chuyện nhân sinh về các cầu thủ.
-Mười năm rèn sắt không ai biết, một khi rơi vỡ thiên hạ biết
-Càng ngăn trở càng thanh tịnh, càng thanh tịnh càng ngăn trở.
-Các cầu thủ nỗ lực hẳn là sẽ nhìn thấy thời điểm trấn Hamelin lúc bốn giờ sáng.
-Những câu chuyện này nhất định phải kể cho tốt, để các cầu thủ thành minh tinh, các cầu thủ khác nhau sẽ hình thành những nhóm fans hâm mộ khác nhau, giữa các fans hâm mộ sẽ tranh cãi và khuấy động toàn bộ giải đấu.
-Thứ tư mở rộng các sản phẩm, chữ ký viết tay của cầu thủ gì đó, áo thi đấu của cầu thủ, nhưng chai nước ngọt rỗng mà các cầu thủ đã uống. Tất cả những thứ này đều được bán đi, sản phẩm còn lại là thương hiệu được ủy quyền để kinh doanh để hình thánh một đế chế kinh doanh.
Nghe thấy cảnh tượng tráng lệ do Lý Ngang miêu tả, trưởng trấn đầu trọc mặt mày hồng hào, ông ta hưng phấn muốn nhảy lên, run run khoa tay múa chân:
-Hạng mục này tôi đầu tư.
-Được! Không hổ là trấn trưởng, quả là quyết đoán.
Lý Ngang khen một câu, cùng trấn trưởng bắt đầu kề vai sát cánh.
-Cái gì mà quyết đoán chứ, là chủ ý của đại sư ngài hay.”
Trưởng trấn cười tủm tỉm gật gật đầu, nhìn người dân trong trấn và người Mỹ gốc Châu Phi hòa thuận vui vẻ, hài lòng nói:
-Nếu chuyện này thành công, người dân trong thị trấn không những không phản đối tôi mà về sau thu nhập trong trị trấn còn cao hơn, họ sẽ càng cảm ơn ta.
-Đến lúc đó tôi tranh cứ trưởng trấn một lần nữa…ha ha ha.
Nụ cười trên mặt trưởng trấn càng rạng rỡ hơn, nhưng mà ông ta đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng nói thêm:
-Đến lúc đó, mô hình thương mại này được vận hành, đại sư không thể đi đâu đấy, nhất định phải ở lại giúp đỡ đấy.
-Về phần thù lao thì rất dễ bàn mà.
-Ha ha, bần tăng là người xuất gia, đã quen với nhàn vân dã hạc [1], chỉ sợ khó ở yên một chỗ.
[1] Người ở ẩn, nhàn dật tự tại, không màng danh lợi.