Chương 638: Tiên Đạo Đệ Nhất, Một Tháng Mới Nhập Phẩm! Hứa Thanh Tiêu, Một Canh Giờ Đã Nhập Phẩm? (3)
Trần Tinh Hà nói với vẻ quan tâm.
Nhưng vừa mới cất mấy lời này lên thôi, Lộ Tử Anh đã không vui rồi.
"Lời của các hạ đây là có vài chỗ phiến diện rồi, sao Tiên Đạo lại không bằng Nho Đạo? Từ xưa đến nay, có người tu Tiên Đạo thành Nho, nhưng chưa bao giờ có người tu Nho Đạo thành Tiên đâu."
Lộ Tử Anh đúng thật là rất không vui, ta đây còn chưa khinh Nho Đạo của các ngươi, Nho Đạo các ngươi đã khinh Tiên Đạo chúng ta rồi?
Lời vừa ra, Trần Tinh Hà đã nhíu mày.
"Nhưng từ xưa đến nay, Thánh Nhân vượt qua hết thảy, cho dù là cái gì Nhất phẩm cũng không thể sánh lại bằng, điểm này, chẳng lẽ các hạ không biết hả?"
Trần Tinh Hà cũng bắt đầu cố chấp đốp chát lại đối phương.
Thấy tình hình này, Hứa Thanh Tiêu vội xông lên giảng hoà.
"Sư huynh, Lộ huynh, cho dù là Tiêu Đạo hay Nho Đạo, đều bất phàm, mỗi người một vẻ, chúng ta đừng tranh cãi mấy chuyện không liên quan này có được không?"
"Nào mau đi vào thôi, cùng nhau đi vào trong."
Hứa Thanh Tiêu không muốn đắc tội Lộ Tử Anh, cũng không thể mất mặt chính sư huynh của mình được, chỉ có thể đi ra giảng hoà.
Hứa Thanh Tiêu đã lên lời như thế, hai người kia cũng hết chuyện để nói, đi theo Hứa Thanh Tiêu vào trong.
Về phần nhóm đệ tử nên làm cái gì thì làm cái đó, những cũng lén thì thầm bàn tán, dường như cũng nghe ngóng được địa vị của Lộ Tử Anh.
Bên trong phòng.
Hứa Thanh Tiêu đang pha trà cho cả hai, Trần Tinh Hà và Lộ Tử Anh ngồi đối mặt nhau.
Bên trong phòng cực kỳ yên lặng, không hiểu sao cảm thấy vô cùng quái dị.
Cũng chính lúc này, Lộ Tử Anh nhìn thấy lá bùa Trắc Linh phù nằm ở trên bàn, không nhịn được nói.
"Hứa huynh, huynh vẫn chưa kiểm tra tư chất của mình hả?"
Lộ Tử Anh hỏi.
"À, lúc quay về có công vụ phải giải quyết, cho nên tạm thời vẫn chưa kiểm tra được, đúng lúc Lộ huynh đến đây rồi, thì bây giờ Hứa Mỗ sẽ kiểm tra thử ở trước mặt Lộ huynh."
Hứa Thanh Tiêu đang nghiên cứu tấm Trắc Linh Phù này, cho nên vẫn chưa kiểm tra tư chất của mình.
Vừa lúc Lộ Tử Anh đã ở đây rồi, sau khi thử xong, có thể nhờ Lộ Tử Anh xem.
"Được."
Lộ Tử Anh đáp, mà Trần Tinh Hà cũng tò mò.
Giọng Lộ Tử Anh vẫn tiếp tục vang lên.
"Theo lẽ thường thì nhỏ máu để trắc linh là cách đơn giản trực tiếp nhất, hiệu quả cũng rõ ràng nhất."
"Sau khi máu rơi xuống Trắc Linh Phù, sẽ sinh ra năm loại màu là trắng, đỏ, lam, tím, vàng, tư chất càng tốt, màu sắc càng đậm."
"Tất nhiên có một loại tư chất có màu vô cùng đặc biệt, màu sắc cũng rực rỡ nhất, chia thành ba màu, năm màu, nghe đồn còn có chín màu nữa."
"Chín màu là tư chất tiên nhân, vận may của Lộ mỗ cũng tốt, là sắc chín màu, tư chất của Hứa huynh nghẫm chắc hẳn cũng vào khoảng màu vàng."
"Chỉ cần có tư chất màu lam là thích hợp tu tiên rồi, ở dưới màu lam thì không tu được."
Lộ Tử Anh giải thích cho Hứa Thanh Tiêu, đồng thời cũng không quên phải tán dương chính mình một lượt.
Khiến Trần Tinh Hà ngồi ở một bên không hiểu sao thấy khó chịu, kiểm tra tư chất thôi, còn lắm trò đến vậy, đúng là làm màu.
Nhưng đấy là vài lời nói thầm trong bụng chứ không nói ra, lỡ Lộ Tử Anh nghĩ hắn ta ghen tỵ thì sao.
Mà Hứa Thanh Tiêu nghe Lộ Tử Anh nói một lô một lốc xong thì cũng không nói gì, chỉ cầm Trắc Linh Phù lên, cắt đầu ngón trỏ nặn một giọt máu tươi, nhỏ xuống Trắc Linh Phù.
Nhưng mà máu tươi của Hứa Thanh Tiêu có ánh vàng, không phải loại máu tầm thường.
Cho nên, ánh mắt của Trần Tinh Hà và Lộ Tử Anh không tự chủ được nhìn về phía lá Trắc Linh Phù kia, muốn nhìn xem tư chất của Hứa Thanh Tiêu ra sao.
Chẳng qua khi máu rơi xuống Trắc Linh Phù, trong chớp mắt giống như dấy lên một ngọn lửa, cả tấm Trắc Linh Phù loáng cái bị đốt sạch, hoá thành mây bụi.
Trong chốc lát đấy, cả ba người im bặt.
Hứa Thanh Tiêu ngỡ ngàng.
Ớ?
Thế là có ý gì?
Trắc Linh Phù tự huỷ hả?
Hứa Thanh Tiêu không hiểu gì hết.
Ánh mắt tò mò của hắn nhìn về phía Lộ Tử Anh, mà người kia cũng đang sững sờ.
Cái quái gì thế?
Lộ Tử Anh tu tiên nhiều năm như vậy, nhưng chưa bao giờ gặp phải tình huống này cả, dù Trắc Linh phù mất hiệu lực hắn cũng thấy rồi, nhưng tự huỷ là có ý gì?
"Lộ huynh, chuyện này?"
Hứa Thanh Tiêu tò mò hỏi.
"Có lẽ tấm Trắc Linh Phù này có vấn đề, Hứa huynh thử tấm khác xem."
Lộ Tử Anh lấy một tấm Trắc Linh Phù khác ra, y cũng chưa nhìn thấy tình huống đấy bao giờ, cho nên chỉ có thể trả lời như vậy.
"Được."
Hứa Thanh Tiêu không hỏi nhiều, kiểm tra lại lần nữa.
Lại một giọt máu màu vàng óng, khi máu còn chưa chạm vào Trắc Linh Phù, thì tình huống giống y như đúc lúc nãy lại xảy ra.
Trắc Linh Phù tự huỷ.
"Không thể nào được."
"Cho đến bây giờ chưa bao giờ nghe chuyện Trắc Linh Phù tự huỷ cả."
"Hứa huynh, thử lại lần nữa xem."
Lộ Tử Anh lúc này không bình tĩnh nổi nữa, tình huống này trước giờ chưa bao giờ có, thậm chí cũng chưa có sách vở nào ghi lại cả.
Cho nên y lấy lá bùa thứ ba ra.
Nhưng kết quả vẫn giống y như lúc trước vậy, tấm Trắc Linh Phù thứ ba lại tự huỷ.
"Thử tiếp!"
"Nào tiếp!"
"Hứa huynh, đây!"
"Mau."
"Nhỏ vào."
"Hứa huynh, một lần cuối cùng."
"Hứa huynh, ta đảm bảo đây là lần cuối cùng."
"Hứa huynh...."
Trắc Linh Phù cứ lần lượt tự huỷ, cả người Lộ Tử Anh ngẩn ngơ, mẹ nó đây rốt cuộc xảy ra chuyện quái quỷ gì thế.
Không hợp lý chút nào hết.
Có chỗ nào xuất hiện tình trạng này chưa? Chưa nghe thấy bao giờ luôn.
Từng tấm Trắc Linh Phù được y lấy ra, đến cuối cùng Trần Tinh Hà phải lên tiếng.
"Tiếp cái gì mà tiếp? Sư đệ của ta sắp chảy kiệt máu đến nơi rồi."
"Các hạ không thấy mình kỳ cục lắm hả?"
Trần Tinh Hà đúng là không nhịn nổi nữa, từng tấm Trắc Linh Phù tự huỷ là bấy nhiêu giọt máu của Hứa Thanh Tiêu nặn ra, mấy giọt thì thôi đi, đằng này còn phải nhỏ bao nhiêu lượt nữa?
Nhỏ nữa khéo Hứa Thanh Tiêu xảy ra chuyện mất, đây là Tân Thánh của tương lai đấy, không thể xảy ra chút nào được.
"Không sao đâu sư huynh, chỉ một ít máu nhỏ nhoi thôi, Lộ huynh, cứ tiếp đi."
Hứa Thanh Tiêu cũng không để tâm đến chút máu đấy, bản thân y hoàn toàn có thể tạo ra máu tiếp được, vả lại chính y cũng tò mò chuyện này là thế này, tại sao Trắc Linh Phù cứ tự huỷ mãi thế.
"Được."
"Xin các hạ cứ yên tâm, Lộ mỗ tuyệt đối không có dị tâm gì hết."
Lộ Tử Anh gật đầu nhẹ, đồng thời báo cho Trần Tinh Hà biết mình không có ý xấu.
Sau đó, lại tiếp tục một vòng kiểm tra mới.
Sau một khắc đồng hồ.
Tất cả Trắc Linh Phù của Lộ Tử Anh dùng hết sạch, một trăm tấm Trắc Linh Phù, tất cả dùng hết.
Bên trong phòng, ba người câm như hến đứng yên sững sờ tại chỗ, đây đúng thật là nói cái gì cho phải rồi.
"Lạ! Lạ! Lạ quá!"
"Kỳ quá, chuyện này chưa bao giờ xuất hiện cả."
"Tư chất dù nát bét nhất cũng không đến mức khiến Trắc Linh Phù tự huỷ."
"Ta phải chạy đi hỏi sư phụ ta một chút."
"Không được rồi, sư phụ giờ không ở trong kinh, làm sao bây giờ?"