Chương 859: Hai nguyên nhân
Ngay cả khi đang miêu tả về một tương lai rất khủng bố thì giọng điệu ôn hòa của Bạo Long vẫn không thay đổi, ông chậm rãi nói:
-Ha ha, nhưng xã hội loài người có một câu nói như thế này: “Không thể giải quyết được vấn đề, vậy thì giải quyết kẻ đưa ra vấn đề.”
Nếu xuất phát từ góc độ chủ nghĩa lợi ích mà nói, thì cách làm hiệu quả nhất mà không có cách nào hợp lý hơn, chính là trực tiếp ra tay hủy diệt nhân loại.
Nhưng chúng tôi không lựa chọn làm như vậy.
-Tại sao?
La Tử theo chỉ thị của Lý Ngang hỏi lại.
Bạo Long lắc đầu:
- Có hai nguyên nhân. Chúng tôi sinh sống trong Minh phủ, không thể nào trực tiếp can thiệp vào hiện thế.
Tôi cũng là kẻ còn sống sót từ một chủng tộc đã bị diệt vong từ lâu, thật sự không mong muốn xóa bỏ hy vọng của một chủng tộc mới, đang phát triển mạnh mẽ.
Nhưng tất nhiên chúng tôi vẫn giữ cho mình một tuyệt chiêu cuối để điều hòa vấn đề này.
Đó là giảm dần nguồn cung cấp linh hồn cho con người, dần dần làm giảm bớt tổng số nhân loại và làm suy yếu ảnh hưởng của họ với tự nhiên.
Khi Bạo Long nói đến đoạn này, các nghị sĩ nhân loại khác cũng không có phản ứng gì, hai tay Fury buông xuống bên cạnh, cung kính cúi đầu, đứng ở bên cạnh La Tử, giống như là không nghe thấy điều gì.
-Tuy nhiên, trước khi thực hiện kế hoạch đó, chúng tôi cũng muốn xem xét, liệu có bất kỳ sự lựa chọn nào khác hay không. Nghiên cứu thảo luận một chút xem nên giải quyết vấn đề này như thế nào.
Bạo Long nói:
- Các người thấy đấy, các vấn đề được gây ra bởi con người chủ yếu được chia thành hai loại, một là do vi phạm đến quyền tồn tại của các loài khác, dẫn đến cảm xúc tiêu cực của các loài khác.
Thứ hai là cảm xúc tiêu cực được sinh ra từ chính nội bộ tộc nhân loại.
Ở vấn đề đầu tiên, thứ dễ gây ra cảm xúc tiêu cực nhất, chính là các dự án chăn nuôi hiện đại của con người.
Tôi tự hỏi, liệu các người đã bao giờ thử đến các trang trại chăn nuôi chưa, ở nơi đó lợn, gia súc, cừu, gà, vịt đều bị nhốt trong một cái lồng hẹp, gần như không thể nhúc nhích quay đầu, bị ép buộc phải ăn rất nhiều thức ăn, tiêm hormone, bị đau đớn không thể chịu đựng được trong một thời gian dài, cuối cùng là bị con người lột da rút gân, uống máu ăn thịt, một tia giá trị cuối cùng cũng bị vắt kiệt.
Bạo Long dừng lại và từ từ nói tiếp:
-Tôi không phải là con người, cho nên tôi có tư cách phát biểu hơn. Hành vi của các trang trại hiện đại không phù hợp với thiên lý săn bắn tự nhiên.
Nếu động vật trong trang trại được thay thế bằng con người, rồi lại thay thế con người bằng động vật, như vậy trong mắt nhân loại đó chắc chắn chính là Luyện Ngục nhân gian, thảm không nỡ nhìn.
Xác thực nếu đoạn văn này là do con người nói ra, thế thì có khi người đó là Đức Trinh Nữ hoặc Thánh Mẫu mất rồi.
Nhưng kẻ nói ra đoạn này lại là một con Bạo Long tồn tại hơn sáu mươi triệu năm, thân hình gần mười lăm mét, nặng mười bốn tấn, có năng lực siêu phàm mạnh mẽ, đoạn này cũng chỉ có thể được coi là tiền bối trung hậu đang chỉ trích và phê bình hậu bối mà thôi.
-Luật sư Kevin, chúng tôi tự hỏi liệu ngài có nghĩ rằng những hành vi liên quan đến các dự án chăn nuôi hiện đại của con người nên được tính là tội lỗi hay không. Nếu đó là tội nghiệt, thì nên chấp nhận hình phạt như thế nào?
Bạo Long lại bình thản nói tiếp :
-Những gì tôi muốn nói ở đây, không chỉ là những nhân viên con người trực tiếp tham gia vào các dự án chăn nuôi, mà phải là tất cả các nhóm dân tộc con người được hưởng lợi từ các dự án chăn nuôi hiện đại.
Bất kỳ thành viên nào của con người đã từng mua thịt động vật, dẫu cho người đó không tự mình giết động vật, thì cũng cần phải chịu trách nhiệm vì đã gián tiếp gây ra một vụ thảm sát hàng loạt.
Sau khi chết thì phải gánh lấy hình phạt nặng hơn trước từ Minh phủ.
Đây có phải là vòng cuối cùng rồi không?
La Tử trầm mặc không nói, đúng như lời của Lý Ngang, hắn đã hoàn thành giai đoạn hai của của nhiệm vụ, hiện tại giai đoạn ba của nhiệm vụ là [thành công thuyết phục nghị hội Minh Phủ].
La Tử là một nhà lái buôn, cũng là một nhân viên phân tích tình báo chuyên nghiệp, hắn chú ý tới mục tiêu nhiệm vụ của giai đoạn thứ ba là thuyết phục nghị hội Minh Phủ, nhưng cũng không hạn chế là phải dùng góc độ nào để thuyết phục.
Không cần biết là nhân loại có tội cần phải tiếp nhận trừng phạt, hay là nhân loại vô tội, không cần tiếp nhận trừng phạt, thì đều có thể được thông qua nhiệm vụ.
Thoạt nhìn, nhiệm vụ này có vẻ rất dễ dàng, nhưng mà hắn cũng không biết lập trường của các thành viên quốc hội này thế nào, bên trong lại có đến tận năm vị khủng long, bảy vị nhân loại, chỉ cần hơi bất cẩn sẽ chọc tức một số nghị sĩ có lập trường lung lay.
-Ta nên nói như thế nào bây giờ ?
La Tử liếm môi, ở góc độ mà các nghị sĩ không nhìn thấy được, dùng động tác này cầu cứu đội hướng dẫn.
-Chậc, đúng là vô cùng phiền toái.
Phù thủy cau mày, trầm giọng nói:
-Nếu đứng ở lập trường của con người thì kiểu vấn đề thế này không cần phải suy nghĩ nhiều.
Nhân loại đã tiến hóa từ mấy trăm vạn năm đến bây giờ, cũng không phải ăn chay mà sống, con người cũng giống như các loài động vật khác, cũng có quyền ăn thịt.
Mà các dự án chăn nuôi hiện đại đang đảm bảo khả năng công nghiệp của con người, đồng thời có thể mang lại lợi ích cho mọi đồng bào của họ, là có thịt ăn.
Nhưng mà nếu đứng từ góc độ cao hơn của Minh phủ thì hành vi chăn nuôi thảm sát này đúng thật là có hại.
-Bởi vì đối phương là người quản lý Minh Phủ, lại là một con khủng long đã tuyệt chủng, cho nên cũng không thể nào thuyết phục hắn với lý do: 'Ngươi có quyền không ăn thịt, nhưng ngươi không thể xóa bỏ quyền ăn thịt của ta’.
Hắc Sắc Mộc Mã gãi gãi đầu, buồn rầu nói:
-Ca này khó rồi!