Chương 1076: Chu Thánh Nóng Nảy, Đại Nghĩa Diệt Thân, Tiêu Diệt Người Đọc Sách Trong Thiên Hạ, Thánh Uy Ngất Trời (5)
Lữ thánh không lập tức hồi sinh Chu thánh ngay, mà là cao cao tại thượng bảo Hứa Thanh Tiêu dập đầu nhận sai.
Nhưng Lữ thánh sẽ không bỏ qua cho Hứa Thanh Tiêu.
Hắn chỉ muốn nhục nhã Hứa Thanh Tiêu.
Nếu Hứa Thanh Tiêu đồng ý, cũng coi như là xả được cục tức, nếu như Hứa Thanh Tiêu không đồng ý, hắn cũng có thể thuận lý thành chương hồi sinh Chu thánh.
“Thật sự là hoang đường! Không phải các ngươi rời khỏi Đại Ngụy trước sao? Hiện tại lại thành Hứa huynh bức bách các ngươi rời khỏi Đại Ngụy?”
“Đây chính là môn đồ của dòng dõi Chu thánh sao? Đúng là ghê tởm.”
Một tiếng rống giận vang lên, là giọng của Chiến Long. Hắn thật sự không chịu nổi thủ đoạn của Văn Cung.
Tuy rằng hắn không hiểu tình hình thực tế, nhưng cũng có nghe thấy ít nhiều. Những cái khác hắn không biết, nhưng Văn Cung tách khỏi đích xác là lựa chọn của chính bọn hắn, hiện tại lại biến thành Hứa Thanh Tiêu bức bách?
Như vậy sao không khiến người ta buồn nôn cho được?
“Hứa huynh bức bách? Các ngươi đúng là có mồm thì thích phun gì thì phun. Ngày đó chẳng lẽ không phải các ngươi chủ động rời khỏi sao? Làm hại quốc vận Đại Ngụy cũng sắp nổ tung, nữ đế cho dù ngu ngốc đi nữa cũng không đến mức bức bách các ngươi thoát ly chứ?”
“Việc này mới xảy ra bao lâu mà đã thay đổi cách nói rồi? Các ngươi thật sự khiến người khác phải tởm lợm.”
Trần Vũ cũng không nhịn được mở miệng.
Lên tiếng ủng hộ Hứa Thanh Tiêu.
“Ta còn tưởng rằng hôm nay là buổi lễ khai quốc long trọng, không ngờ rằng hôm nay chỉ là một vở kịch khôi hài nhằm vào Hứa huynh, há mồm ngậm mồm toàn là tu luyện dị thuật. Ta nghe nói Văn Cung bức bách Hứa huynh tự chứng minh ba lần.”
“Ba lần đều chứng minh thành công, hiện tại lại nhai lại chuyện tu luyện dị thuật. Thật đúng là khiến người phỉ nhổ.”
“Ta coi như đã xem rõ ràng rồi, các ngươi vì sao nhất định phải lấy chuyện ra dị thuật. Bởi vì các ngươi không muốn thừa nhận Hứa huynh có tài năng trời ban, cho nên các ngươi mong muốn Hứa huynh tu luyện dị thuật. Chỉ có như vậy mới có thể khiến trong lòng các ngươi được an ủi.”
“Chỉ có như vậy, các ngươi mới có thể vui vẻ. Phật nói, toàn thế nhân đều bình đẳng, nhưng ta cảm thấy, người chia thành ba bảy loại. Đám người đọc sách các ngươi chính là thứ hạ đẳng, ti tiện đến tận xương cốt.”
Vương Phi cũng lên tiếng theo.
Lời của hắn cực kỳ sắc bén, trực tiếp nhục mạ tộc Chu thánh là đám hạ đẳng.
“Câm miệng!”
Trong phút chốc, Lữ thánh gầm lên giống như thiên lôi, thánh uy tràn ngập, khiến bọn họ khí huyết quay cuồng, trong cơ thể chấn động mãnh liệt.
“Bổn thánh niệm tình các ngươi là khách, cũng niệm tình mấy người các ngươi tuổi tác còn nhỏ, bị Hứa Thanh Tiêu mê hoặc. Nhưng nếu như các ngươi còn dám nói bậy một câu, không tôn trọng Thánh nhân, hôm nay lão phu sẽ tru sát cả đám.”
Lữ thánh mở miệng nói như thế.
Trực tiếp làm mọi người im miệng.
Giờ khắc này, sắc mặt mấy người Lộ Tử Anh, Vương Phi, Trần Vũ, Chiến Long trở nên vô cùng khó coi, khí huyết quay cuồng, đã bị nội thương. Chẳng qua bọn họ còn muốn tiếp tục lên tiếng, nhưng lại bị người cùng tộc mạnh mẽ ngăn cản.
Nên giúp cũng đã giúp rồi, còn lại phải dựa vào Hứa Thanh Tiêu. Nơi này dù sao cũng là Vương triều Hạo Nhiên, là sân nhà người ta, nếu bức đối phương nổi giận rồi không chừng sẽ gây ra chuyện gì.
Bọn họ đến đây để chúc mừng, không phải để đánh nhau.
“Hứa Thanh Tiêu, ngươi còn không biết sai?”
“Hứa Thanh Tiêu, mau quỳ xuống nhận phạt, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”
“Ngươi tàn sát dân trong thành, miệt thị người đọc sách chúng ta, hung hãn tàn bạo, hôm nay ngươi còn dám tới Vương triều Hạo Nhiên, thật không biết nên nói ngươi có dũng khí hay là vô tri.”
“Hứa Thanh Tiêu, còn không nhận sai?”
“Hứa Thanh Tiêu, quỳ xuống, dập đầu, lãnh phạt.”
Giờ khắc này, từng giọng nói vang lên, là giọng của người đọc sách. Giọng nói của bọn hắn càng ngày càng kịch liệt, cũng càng ngày càng hung ác, hoàn toàn không coi Hứa Thanh Tiêu là Bán thánh mà đối đãi.
Bởi vì bọn hắn biết, Văn Cung hôm nay sẽ hồi sinh Chu thánh, Hứa Thanh Tiêu cho dù có thủ đoạn lợi hại thế nào đi nữa cũng phải chết ở chỗ này.
“Ồn ào.”
Hứa Thanh Tiêu mở miệng, thiên lôi cuồn cuộn, đinh tai nhức óc, khiến cho đám người đọc sách đều câm miệng.
“Hôm nay ngược lại bổn thánh muốn xem, Văn Cung làm sao hồi sinh được Chu thánh.”
Hứa Thanh Tiêu cất tiếng.
Hắn vẫn luôn đang đợi, chờ đợi đối phương hồi sinh Chu thánh. Nếu như thế, vậy thì mình liền có thể đánh trả.
“Hứa Thanh Tiêu!”
“Bổn thánh đã cho ngươi cơ hội.”
“Là chính ngươi không quý trọng. Nếu ngươi muốn tìm cái chết đến như vậy, vậy bổn thánh liền thành toàn cho ngươi.”
Giọng nói Lữ thánh vang lên.
Ngay sau đó, hắn hít sâu một hơi, rồi âm thanh đinh tai nhức óc vang lên.
“Huyết mạch Chu thánh nghe lệnh.”
“Niệm thánh ngôn, ngưng tụ sức mạnh của người đọc sách.”
“Hồi sinh Chu thánh.”
Lữ thánh rống to.
Giờ khắc này, trong toà thành Thánh, toàn bộ người đọc sách thuộc huyết mạch Chu thánh bắt đầu dồn dập tụng niệm thánh ngôn.
Sức mạnh người đọc sách cuồn cuộn vô cùng ngưng tụ lại.
Từng chùm ánh sáng từ bốn phương tám hướng, từ toàn bộ trần giới bay tới, giống như những ngôi sao băng nhập vào Văn Cung của Vương triều Hạo Nhiên.
Thánh đường Văn Cung.
Mộc bài chứa chân linh Chu thánh càng điên cuồng run rẩy.
Năm pho tượng Thánh nhân cũng chấn động theo.
Trong phút chốc.
Một cỗ sức mạnh không gì sánh được, giống như nước lũ tràn vào Vương triều Hạo Nhiên.
Cỗ sức mạnh này chẳng gì sánh bằng, thậm chí còn vượt qua cả thiên uy nhất phẩm.
Khách khứa có mặt lập tức lộ ra vẻ chấn động.
Bọn họ nghe thấy rất nhiều thông tin, biết Văn Cung muốn hồi sinh Chu thánh, nhưng đa số đều cho rằng chuyện này rất khó làm được, có lẽ chỉ là ngưng tụ một chút ý thức của Chu thánh mà thôi.
Khuếch đại bầu không khí một chút.
Nhưng không ngờ rằng Văn Cung lại thật sự muốn hồi sinh Chu thánh.
Chuyện này, sao không làm người ta chấn động cho được?
Ầm ầm ầm.
Lúc này, mặt đất rung rung.
Vòm trời, sao trời run rẩy.
Mọi nơi trên Trung Châu đều cảm nhận được này luồng sức mạnh vô cùng kinh khủng này. Từng vị cường giả mở thiên mục nhìn bao quát nơi đây.
Chu thánh sống lại, đây cũng không phải là việc nhỏ!.
Trước đó ở Văn Cung cũng chỉ là một chút ý thức của Chu thánh mà thôi.
Cũng không phải Chu thánh chân chính.
Nhưng hiện tại, xem cái điệu bộ này của Văn Cung, có lẽ là muốn hồi sinh hoàn toàn Chu thánh rồi.