Chương 838: Hôn Sự Của Nữ Đế! Thần Cho Rằng, Hứa Thủ Nhân Không Tệ! Độc Kế Của Bồng Nho! (2)
“Sau đó sẽ cải thiện chuyện cơm nước, hoàn cảnh đóng quân của cho Kỳ Lân quân, Thiên Tử quân, Huyền Vũ quân, nhanh chóng xây dựng diễn võ trường quân doanh, tiến hành huấn luyện với cường độ cao, đồng thời tăng cường quân bị cho hai doanh.”
“Ta sẽ cầu bệ hạ hạ chỉ, người có ba đời đều tham gia quân ngũ, con cháu ba đời sau đi đọc sách làm quan thì ưu tiên trúng tuyển, tướng sĩ đã giải ngũ cũng sẽ được hưởng các đại ngộ ưu tiên, học phí hao tổn của con cháu đời thứ ba của họ đều sẽ do Đại Ngụy giúp đỡ, cho đến khi mười sáu tuổi trưởng thành.”
Hứa Thanh Tiêu mở miệng, đối với Binh bộ, cải thiện bữa ăn, nơi đóng quân đồng thời tăng cường huấn luyện cho tướng sĩ, đây là cơ sở để tăng thực lực lên, còn tăng cường quân bị là tăng cường bên ngoài.
Ngũ đại binh doanh Đại Ngụy gồm Thiên Tử quân, Kỳ Lân quân, Đại Hoang quân, Huyền Vũ quân còn có Bắc Lương quân.”
Năm binh doanh lớn này chính là căn cơ của Đại Ngụy.
Nhưng trong đó, Đại Hoang quân và Bắc Lương quân không thuộc về Nữ đế, cho dù là Huyền Vũ quân thì cũng là do Nữ đế thông qua một vài cách và bồi thường mới có được.
Lúc Nữ đế lên ngôi, nàng chỉ nắm giữ Thiên Tử binh phù.
Kỳ Lân quân là do Hoài Ninh thân vương chủ động nộp binh phù mà có.
Về phần Huyền Vũ quân thì không rõ lắm.
Mà Đại Hoang quân thì đã giao được một nửa, một nửa còn lại vẫn chưa giao, đây chính là giao dịch giữa Nữ đế và người nắm giữ binh phù Huyền Vũ quân.
Vận khí tốt một chút nên mới nắm giữ được Huyền Vũ quân, vậy thì chỉ còn lại Bắc Lương quân.
Mặc kệ Bắc Lương quân có đồng ý quy hàng triều đình hay không thì Hứa Thanh Tiêu cũng đều sẽ trang bị quân lương, mở rộng hai quân.
Quân số sẽ theo tiêu chuẩn của năm doanh, một trăm vạn một doanh.
Nếu như vậy mà nói thì cũng sẽ giống như tăng tiền đặt cược cho nữ đế.
Quốc khố Đại Ngụy có bốn trăm vạn vạn lượng bạc, không đem đi mở rộng quân doanh chẳng phải sẽ trở thành trò cười hay sao?
Hơn nữa sau khi nghe xong câu này, trong phút chốc, lục bộ Thượng thư cũng chấn động.
Tăng cường quân bị, bọn họ có thể hiểu được, gia tăng nhân thủ thôi mà.
Nhưng cải thiện cơm nước, nơi đóng quân đồng thời nhà có ba đời tham gia quân ngũ, con cháu ba đời khi đi học sẽ được Đại Ngụy giúp đỡ. Cái này cơ hơi... quá đáng sợ rồi nhỉ?
Chuyện này cần phải hao tốn bao nhiêu bạc đây.
Nếu nói mấy chuyện này ra, hai trăm vạn tướng sĩ tìm đâu cũng có.
Nhưng Binh bộ Thượng thư Chu Nghiêm còn chưa nói gì cả thì giọng của Cố Ngôn đã vang lên.
Dự toán này hình như có hơi lớn rồi, quân phí một năm của một trăm vạn người là một ngàn vạn lượng, đây là quân phí cơ bản, nhưng nếu như thêm phí tổn cải thiện cơm nước, nơi đóng quân vân vân, một năm cho một trăm vạn đại quân ít nhất là năm ngàn vạn lượng bạc.
Hai trăm vạn là một vạn vạn lượng bạc, đây chỉ là mới tính phần tân binh.
“Thiên Tử quân, Kỳ Lân quân, Huyền Vũ quân, ba đại quân này còn phải cùng nhau tăng lên, đâu thể chỉ chăm sóc tân binh mà không quan tâm đến lão binh.”
“Kể từ đó thì quân phí một năm cũng gần ba vạn vạn lượng, cái này... khó tránh khỏi có hơi nhiều rồi đúng không?”
Cố Ngôn cau mày, không phải ông ta phản đối Hứa Thanh Tiêu mà là cấp quân phí một năm gần ba vạn vạn lượng, bây giờ gánh nổi bởi vì chỉ có bốn trăm vạn vạn lượng bạc trong quốc khố.
Nhưng nơi nào của Đại Ngụy cũng cần tiền, không thể chỉ tính trong một hai năm này thôi được, cần phải tính đến hai mươi năm sau, ba mươi năm sau thậm chí là năm mươi năm sau.
Nếu như lúc trước không có bạc, vấn đề phúc lợi như cắt bớt quân bị, giảm chất lượng cơm nước vân vân sẽ cực kỳ dễ dàng tạo ra binh biến.
Giờ khắc này, cho dù là Binh bộ Thượng thư Chu Nghiêm cũng không nhịn được mà lên tiếng.
“Đúng là như vậy, nếu là như vậy thì chi phí quá lớn rồi.”
Tăng cường quân bị binh lính là chuyện tốt.
Chu Nghiêm chắc chắn đồng ý rồi.
Nhưng vấn đề là mở rộng binh lực hai đại doanh, thật sự có chút vấn đề, bọn họ không có nhiều sức như vậy.
Chỉ là Hứa Thanh Tiêu lại lắc đầu nói:
“Căn bản của một quốc gia là ở chỗ binh lực, muốn tương lai được phát triển ổn định thì nhất định phải tăng cường binh lực.”
“Hơn nữa về hai đại binh doanh này, ta còn có dự tính khác nữa, phân chế độ ba năm, năm năm, mười năm và chế độ chung thân.”
“Bách tính Đại Ngụy từ mười sáu đến ba mươi lăm tuổi đều có thể tòng quân nhập ngũ, chỉ cần thao luyện ba năm, thân thể khỏe mạnh và hiểu được cách bày binh bố trận đơn giản cùng với cách hành binh là có thể.”
“Sau chế độ ba năm, nếu như đồng ý ở lại thì sẽ chuyển sang chế độ năm năm, đợi thêm hai năm nữa nếu như đồng ý tăng thành chế độ mười năm thì sẽ được thăng chức vị trong quân, chỉ dạy và dạy bảo tân binh.”
“Sau khi đến kỳ hạn mười năm thì lại tuyển ra ba phần, cho nhập chế độ chung thân, vào Binh bộ, nhậm chức trong quân.”
“Còn lại bảy thành thì cho vào huyện nha các nơi của Đại Ngụy hoặc là tự tìm kế mưu sinh, chọn lọc kỹ càng chứ không được làm qua loa cho xong.”
Hứa Thanh Tiêu nói ra kế hoạch chế độ binh tướng.
Tăng binh một lèo như vậy chắc chắn sẽ có áp lực, nhưng nuôi quân mới là mục tiêu của Hứa Thanh Tiêu.
Lợi ích của nuôi quân chính là vào thời khắc quan trọng, lúc Đại Ngụy chinh chiến thì có thể toàn dân giai binh trong một thời gian ngắn.
Đây là con át chủ bài khi Đại Ngụy bước vào con đường cùng.
Như vậy, vương triều Đột Tà và vương triều Sơ Nguyên sẽ không dám càn quấy.
Nghe theo lời giải thích của Hứa Thanh Tiêu, đám người cũng thở nhẹ ra, như vậy đúng là không thành vấn đề.
Mặc dù chi phí vẫn tăng lên nhưng ít ra chi phí về sau không tăng quá nhiều.
Dù sao thì khi những điều kiện tham gia quân ngũ này của Hứa Thanh Tiêu vừa được tuyên bố ra thì có bao nhiêu người muốn nhập ngũ đây, mình không có hy vọng tiến vào Binh bộ nhưng nói không chừng đời sau của mình có hy vọng thì sao.
Sau khi đạt được sự tán thành, Hứa Thanh Tiêu đưa mắt nhìn về Công bộ Thượng thư Lý Ngạn Long nói:
“Tăng cường quân bị, tăng binh chỉ là những phương pháp đơn giản nhất mà thôi, thủ đoạn thật sự nằm ở chỗ Công bộ.”
“Công nghiệp kết hợp với quốc phòng mới thật sự là phát triển, Chu Thượng thư, Lý Thượng thư, ta định lập nên ngành công nghiệp quốc phòng, mời nhân tài trong Tụ Hiền quán nghiên cứu phát minh ra binh khí có thể lấy một địch trăm.”