Chương 928: Nhất Phẩm Trấn Bắc Man, Hứa Thanh Tiêu Bái Sư Nhất Phẩm, Bảy Hệ Thống Lớn! (5)
"Không có gì, không có vấn đề gì."
"Lão phu nhìn người chưa bao giờ nhìn lầm, như vậy đi, Thủ Nhân, ngươi quỳ xuống dập đầu ba cái với lão phu, coi như là bái sư, thiên địa có thể giám định, cũng không nên làm nhiều thứ hoa mỹ như vậy."
Ngô Minh kích động nói.
Bình thường bái sư cần hành đại lễ, còn có rất nhiều quy củ, nhưng mà, hắn sợ một khi nhất phẩm kia tỉnh lại, sau khi phát hiện ra Hứa Thanh Tiêu, sẽ tranh giành với mình.
Cho nên nhanh chóng để Hứa Thanh Tiêu bái sư là được, chỉ cần Hứa Thanh Tiêu đồng ý bái sư, không thể thay đổi.
Hứa Thanh Tiêu không biết vì sao đối phương lại như thế, nhưng vẫn làm theo, bái sư hành lễ là chuyện rất bình thường.
Quỳ lạy Ngô Minh, Hứa Thanh Tiêu mở miệng nói.
"Sư phụ ở trên, mời nhận một bái của đồ nhi."
Hứa Thanh Tiêu cũng không giả tạo.
"Được, tốt lắm."
"Đồ nhi tốt, đồ nhi tốt."
"Từ nay về sau, ngươi chính là đại đệ tử cuối cùng của vi sư, à, quên nói với ngươi, vi sư còn có một đệ tử ký danh, nếu là theo thứ tự trước sau, ngươi phải gọi hắn là sư huynh, có điều hắn là đệ tử ký danh, chắc là hắn sẽ gọi ngươi là sư huynh."
Ngô Minh kích động nâng Hứa Thanh Tiêu dậy, nói như thế, nhắc tới một chuyện.
"Sư huynh?"
Hứa Thanh Tiêu có chút tò mò.
"Ừm, ngươi gọi hắn sư đệ là được rồi, ký danh cũng không tính là trước sau gì."
"Tên là Hoắc Tật, vào thời Võ Đế, được phong Quán quân hầu, hiện tại đang ở biên cảnh, sau này có lẽ sẽ trở về, vi sư sẽ thông báo cho hắn."
Ngô Minh tùy ý nói, dường như đối với đệ tử ký danh này vô cùng tùy ý.
"Quán Quân hầu?"
Hứa Thanh Tiêu trong nháy mắt liền biết là ai, Quán quân hầu Đại Ngụy, tồn tại vào thời phong hầu thời Võ Đế, là người được phong hầu sau bắc phạt.
Mười bốn tuổi gia nhập quân đội, mười bảy tuổi tham gia trận bắc phạt, hai mươi tuổi đã phong hầu, hơn nữa lấy quán quân sắc phong, ngẫm lại xem có bao nhiêu mạnh, hơn nữa còn từng có tranh chấp với Hoa Tinh Vân.
Loại nhân vật này, bái Ngô Minh làm thầy cũng không phải là chuyện đặc biệt ngạc nhiên gì.
Chỉ là có chút ngoài dự liệu mà thôi.
"Ừm, có điều không cần bận tân đến hắn, hắn không có thành tựu gì, ngươi cũng đừng học hắn, vi sư hạ tử lệnh cho hắn, trước ba mươi tuổi nếu không đột phá nhị phẩm sẽ xóa bỏ quan hệ."
"Vi sư cũng không thu phế vật."
Ngô Minh lên tiếng, không quan tâm đến Quán Quân hầu, mà nhìn Hứa Thanh Tiêu lại cười nói: "Có điều đồ nhi ngươi yên tâm, ngươi không giống hắn, ngươi trước bốn mươi tuổi đã thành nhị phẩm, cho dù năm mươi tuổi thì vi sư cũng có thể thu. ”
"Dù sao ngươi còn phải chủ tu nho thuật, vi sư có thể hiểu."
Vẻ mặt của Ngô Minh mang ý cười nói.
Chẳng qua Hứa Thanh Tiêu thật sự có chút tò mò.
"Trước ba mươi tuổi nhị phẩm? Sư phụ, trong vòng trăm năm kia chẳng phải là có khả năng rất lớn đặt chân vào nhất phẩm sao? Lúc trước người nói Đại Ngụy có ba vị nhất phẩm, một người trong đó có phải là hắn hay không? ”
Hứa Thanh Tiêu hỏi.
Thuận tiện hỏi một chút chuyện ba nhất phẩm mà Ngô Minh đã nói lúc trước.
Nhưng Ngô Minh lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Hứa Thanh Tiêu nói.
"Đồ nhi, vi sư hôm nay sẽ dạy cho ngươi tiết học đầu tiên, hệ thống phẩm cấp."
"Ngươi nghe cho kỹ."
Ngô Minh ngồi xếp bằng, Hứa Thanh Tiêu cũng lập tức ngồi xếp bằng theo, trong ánh mắt tràn ngập nét nghiêm túc.
Hắn thật sự cần phải học hỏi cho tốt rối.
"Đồ nhi, ngươi phải nhớ kỹ."
"Trong Trần giới, tổng cộng có bảy đại hệ thống, trừ chuyện này ra mặc dù còn có các hệ thống khác, thì đều không có nhất phẩm, mà là một ít tà đạo thật sự, không được thiên địa tán thành."
"Bảy hệ thống lớn này, theo thứ tự là Nho, Võ, Tiên, Phật, Yêu, Ma, Tà."
"Nho đạo xếp thứ nhất, là bởi vì đại diện cho thiên địa dương lực."
"Võ đạo xếp thứ hai, là võ lực cực hạn, lấy võ xưng để xưng, chiến lực là mạnh nhất trong bảy đại hệ thống, không có một trong đó, cho dù là tiên đạo nhất phẩm, cũng đánh không lại lão phu, đương nhiên ưu thế của tiên đạo chính là sống lâu, trên cơ bản có thể chịu chết hai đời nhất phẩm."
"Tiên đạo xếp thứ ba, thực lực gần với võ đạo, sống lâu dài cho nên có thể đứng thứ ba, có điều nghe đồn tiên đạo có khả năng siêu việt nhất phẩm, ít nhất sau khi nhất phẩm tiên đạo còn có đường có thể mò mẫm, nhưng võ đạo hầu như tuyệt đường."
"Phật đạo xếp thứ tư, phật môn tương đối tổng hợp, có chiến lực không bằng võ đạo, sống cũng dài nhưng không bằng tiên đạo, có được năng lực nho đạo, nhưng không cách nào tăng cường dương lực, có điều chỗ đáng sợ nhất của Phật môn chính là có thể khiến người ta say lòng, hoặc là một đêm minh ngộ, nhưng tất cả những thứ này đều có liên quan đến niệm lực chúng sinh, thậm chí có chút tương tự như số mệnh vương triều, có một loại cảm giác sở trường, nhưng lại không bằng mỗi một hệ thống."
"Yêu tộc xếp thứ năm, thiên địa vạn vật, thảo mộc tinh hoa ngoại trừ người ra, kỳ thật đều có thể xưng là yêu, mà yêu vật tu luyện thông qua hai cách, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, hấp thu tinh phách huyết thực của người khác, vế trước còn được, có thể cùng tồn tại, nhưng vế sau chính là yêu ma, cần giết, chỉ là yêu vật sinh ra có kiếp số, tâm tình của bọn họ khó có thể tự khống chế, kiếp số vừa đến liền dễ xảy ra vấn đề, tai họa thương sinh."
"Ma đạo xếp thứ sáu, trong ma đạo, có Yêu tộc Nhân tộc, thậm chí còn có Phật gia Nho gia, loại ma đạo này đại đa số là sinh ra tâm ma, bọn họ không nhất định là người thị sát, nhưng việc bọn họ làm, trái với lẽ thường, ví dụ như năm thái tổ Đại Ngụy có một đại ma, hắn không thích trăng sáng, cho nên muốn đánh nát ánh trăng để cho người trong thiên hạ nhìn không thấy trăng sáng, đây đã là nhập ma rồi."
Ngô Minh mở miệng, nói ra ưu thế của mỗi một hệ thống một phen, để Cho Hứa Thanh Tiêu nhận thức thế giới này tốt hơn.
Nhưng sau khi nghe được chuyện ma đạo Hứa Thanh Tiêu có chút líu lưỡi.
Không thích trăng sáng, muốn đánh nát trăng sáng? Đây không phải là nhập ma rồi đó chứ? Đây là bệnh thần kinh rồi hả?
"Sư phụ, vậy hắn đánh nát ánh trăng không?"
Hứa Thanh Tiêu hỏi một câu không nên hỏi.