Người Đưa Tang Cõi Trần

Chương 44: Nhập vào người

Thấy con quỷ chết treo kia chuẩn bị tấn công tôi, tôi lập tức rút bùa ra, hai tay bắt Lôi quyết xếp tầng rồi chưởng một phát thật mạnh vào nó ngay khoảnh khắc nó nhào qua tôi!

“Rầm!”

Trong nháy mắt, không khí xung quanh bị chấn động một vòng, còn con quỷ chết treo kia cũng bị đánh đến tổn thương nguyên khí nên bay thẳng ra ngoài cửa sổ.

“Cái gì?”

Chỗ tơ lụa vải vóc kia cũng bay theo nó ra ngoài cửa sổ. Tôi chạy ra ngoài ngẩng đầu lên nhìn, thấy mớ tơ lụa kia bay vào trong cửa sổ tầng 15!

“Hỏng bét!”

Tôi và Cửu vội vàng xông ra khỏi nhà, chạy thang bộ lên thẳng tầng 15.

“Cốc cốc!”

Tôi không còn nghĩ được chuyện gì khác, lập tức gõ cửa thật mạnh.

Cửa phòng mở ra, một cô gái mặc đồ ngủ, dáng dấp yểu điệu xuất hiện.

“Ủa? Lương Thiên Mỹ?”

Thấy Cửu bỗng lên tiếng, tôi quay sang cậu ấy, hỏi: “Cậu quen à?”

“Quen chứ, quản lý tài chính của công ty tớ, Lương Thiên Mỹ.”

“Ủa, là Cửu à, hôm qua tôi vừa dọn vào đây, không ngờ lại ở cùng chung cư với cậu.”

“Trùng hợp quá ha!”

Tôi vội vã cắt ngang cuộc nói chuyện của họ, nói thẳng: “Xin lỗi cô, bây giờ không phải là lúc nói chuyện, vừa rồi có một con quỷ chết treo bay vào nhà cô, có thể để cho chúng tôi vào không?”

“Đúng vậy, chị Thiên Mỹ, người này là anh em của tôi, làm vàng mã và phong thủy!”

Lương Thiên Mỹ quan sát đánh giá tôi một vòng, sau đó nở nụ cười: “Anh đây là…”

“Tôi là Ngô Tử Phàm.”

“Anh Ngô, tôi là người duy vật, anh giữ lại mấy thứ phong kiến mê tín này cho bản thân đi nhé!”

Nói xong, cô không hề khách khí gì sập cửa lại. Chuyện này làm cho tôi và Cửu nhất thời thấy ngượng nghịu.

“Làm sao giờ? Mớ vải vóc kia bay lên đây rồi.”

“Xem ra thì chắc con quỷ chết treo kia đã nhập vào người Lương Thiên Mỹ rồi!”

Nghe tôi nói vậy, Cửu vội hỏi: “Sao lại nói thế?”

“Vừa rồi khi cô ấy nói chuyện, chất giọng hơi khàn và thấp, chắc không giống với giọng nói thường ngày của cô ấy, có điều chính cô ấy không phát hiện ra mà thôi, do trùng hợp con quỷ chết treo kia cũng là nữ nên hiện tại nhập vào xác nữ sẽ rất khó phát giác ra.”

“Vậy có khi nào là… thứ đó hết bám theo tớ nữa rồi không?” Cửu hơi kích động, hỏi tôi.

“Chắc chắn không còn bám theo cậu nữa, nhưng con quỷ chết treo này hút sinh khí để chuyển sinh nên chúng ta không thể nào giương mắt nhìn cô ấy bị quỷ chết treo hút cạn sinh khí rồi sau đó bị nó chiếm xác đâu ha?”

Cửu tỏ vẻ chuyện không liên quan đến mình, cao gối ngủ ngon, ra sao thì ra.

“Đừng quên, thứ này là do cậu ‘rước’ về, bây giờ cậu nói mặc kệ là mặc kệ, không thấy có lỗi với lương tâm à?” Tôi hỏi vặn.

“Tớ cũng có nói mặc kệ đâu, vậy chúng ta phải ‘lo’ thế nào đây?”

“Đi theo cô ấy!”

“Bây giờ cô ấy là quản lý tài chính của công ty đó, còn tớ bây giờ đang nghỉ phép, tớ không muốn đi làm lại đâu!” Giọng điệu Cửu đáng thương.

“Chỉ là đi theo cô ấy xem thế nào thôi, con quỷ chết treo kia không thể nào bám lên người cô ấy hoài được, chỉ cần nó rời khỏi cô ấy thì tớ có khả năng thu phục nó!”

“Ôi, đều tại tớ tham lam nhất thời mới gây ra bao nhiêu chuyện phiền phức thế này, cái nhà tang lễ đó đúng là tà môn!”

Quả thật là vậy, từ khi tiếp xúc với nhà tang lễ đó thì có rất nhiều chuyện xuất hiện từ chỗ nhà tang lễ, bất kể là người giấy hay là vải vóc tơ lụa, từ đầu đến cuối những chuyện này vẫn luôn xảy ra xung quanh nhà tang lễ.

“Cao Hồng Phi!”

Tôi nheo mắt lẩm bẩm cái tên này, nhưng trùng hợp là Cửu cũng quen nên hỏi tôi: “Đó không phải là cái anh quản lý nhà tang lễ sao?”

“Đúng vậy, âm khí của người này rất nặng, tớ nghĩ rất nhiều chuyện phát sinh đều bắt nguồn từ anh ta.”

Sau đó tôi và Cửu về lại nhà cậu ấy. Bây giờ con quỷ chết treo kia không bám theo Cửu nữa nên tảng đá đè nặng trong lòng cậu cũng được buông xuống trong nháy mắt.

Có điều, ngày nào chưa trừ khử được con quỷ chết treo đó thì cả tôi và cậu ấy sẽ không thấy yên tâm. Bây giờ con quỷ chết treo đó đang nhập vào người Lương Thiên Mỹ, vì vậy sau này phải liên tục theo dõi Lương Thiên Mỹ mới được.

Để bảo vệ thêm thuận tiện, tôi tạm thời ở chung cư của Cửu một thời gian.

Sáng ngày thứ hai, chúng tôi ở dưới sảnh chung cư đợi Lương Thiên Mỹ.

Vừa khéo đúng lúc cô ấy đi xuống, lên tiếng chào tôi và Cửu, không thân thiện cũng không xa lạ.

Hôm nay cô ấy mặc một bộ váy công sở màu trắng, trông cực kỳ trưởng thành đầy kinh nghiệm, ngũ quan cô ấy xinh đẹp, lúc cười lên còn có hai lúm đồng tiền nhỏ, không thể không nói nhìn cô ấy rất đẹp.

Tôi phát hiện ở giữa trán của cô ấy có một chỗ hơi sưng đỏ. Trong nhân tướng học đó gọi là một chấm đỏ ấn đường (giữa trán), nếu xuất hiện với nam giới thì là vận đào hoa (có nhiều nữ theo), là một chuyện tốt, nếu xuất hiện trên mặt của nữ giới thì đó là đào hoa sát.

Đào hoa sát sẽ gây ra tình yêu ngang trái, và tình cảm xuất hiện tranh cãi hoặc tai kiếp, nhẹ thì tình cảm hiện tại đứt gánh giữa đường, nặng thì sẽ vì tình yêu mà nguy hiểm đến tính mạng.

Nhìn nụ cười của Lương Thiên Mỹ rất gượng gạo, dường như thần thái không tốt lắm, hai mắt đen trắng không rõ ràng, bọng mắt hơi sưng, đây là mệnh phạm tiểu nhân, vận thế ảm đạm, xem ra gần đây cô ấy có chuyện gì rồi.

Có điều thật ra những chuyện này không quan trọng, quan trọng là con quỷ chết treo bám trên người cô mà chúng tôi đang truy đuổi.

Tôi chậm rãi đi qua, chỉ là có lòng tốt nên tiến lên nói: “Chị Thiên Mỹ phải không? Gần đây vận thế của chị rất kém nhỉ? Tôi khuyên lát nữa chị mua một chậu xương rồng đặt chỗ nào có nắng ấy, nó có thể giúp chị chống lại tiểu nhân tính kế và phá đào hoa sát.”

Lương Thiên Mỹ nghe xong lắc đầu: “Anh Ngô, tôi biết anh kiếm sống bằng phong thủy nên thích nói những lời phong kiến mê tín thế này, nhưng không đến nỗi nói tôi như vậy chứ?”

Lương Thiên Mỹ học đại học ra nên đương nhiên rất phản cảm với những chuyện không có chứng cứ khoa học thế này, nên mở miệng là bảo không tin, còn nói những chuyện này của tôi là phong kiến mê tín, làm tôi thấy hơi lúng túng.

Vốn tôi muốn khuyên tiếp nhưng cô ấy ba bước thành hai, sải bước trên đôi cao gót chầm chậm đi khỏi mất tiêu, căn bản không cho tôi cơ hội để khuyên.

Cửu ở bên cạnh vỗ vai tôi, hỏi tôi nói những chuyện đó có ích gì?

“Thuần túy có lòng tốt nhắc nhở cô ấy thôi, tuy trên người cô ấy có quỷ chết treo nhưng cũng phải nghiên cứu về nhân tướng một tí.”

“Cậu trở nên tốt bụng thế cơ, không phải có ý gì với chị ấy chứ?”

Tôi không vui lắm. Đây hoàn toàn là tôi niệm tình cô ấy là đồng nghiệp của Cửu nên mới nói vậy, đổi lại là người khác bên ngoài xem tướng còn phải thu tiền nữa kìa.

Huống chi, tôi đã là người có vợ rồi, tuy không chạm được cũng không đụng được, bất kể nói sao cũng được nhưng Lý Bội Bội trước sau vẫn là vợ của tôi.

Để theo đuôi con quỷ chết treo đó mà lúc nào tôi và Cửu cũng phải chú ý đến cô Lương Thiên Mỹ này.

Gần đến lúc sập tối, tôi ngẩng đầu nhìn vầng trăng cong vút đỏ rực đang treo trên bầu trời, dường như là tháng âm lặp lại, rất có khả năng con quỷ chết treo đó sẽ ra tay với Lương Thiên Mỹ!

“Đi thôi, đến công ty của cậu xem sao!” Tôi bảo.

Cửu sững người, hỏi lại: “Đến công ty? Đón chị ấy tan ca hay gì?”

Làm ơn đi, hai thằng đàn ông cả ngày đi theo dõi một phụ nữ, lỡ để người ta biết thì chắc chắn sẽ thành trò cười.

Tôi nheo mắt lại nhìn cậu ấy: “Chuyện này là do cậu gây ra, bắt buộc phải xử lý cho xong con quỷ chết treo này mới được!”

“Được được được, nghe cậu hết!” Cửu bất đắc dĩ thở dài.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất