Chương 101 - Hồng Yên quán (2)
Nhìn từ tần suất này, Triệu Khách suy đoán, có lẽ bây giờ chỉ còn ba nhóm người đang kêu giá, hơn nữa Triệu Khách còn đoán số điểm bưu điện có thể dùng đến ở trên tay bọn họ đã đến cực hạn.
Lúc này, mọi người đột nhiên ngơ ngác, chỉ thấy điểm bưu điện của Thái Sơn thạch đột nhiên tăng từ 84 điểm đến 90 điểm.
“Rất có khí phách!”
Thấy thế, trong mắt Triệu Khách hiện ra vẻ khen ngợi, đã đến tình hình này rồi, dứt khoát một phát đặt xuống con át chủ bài để trấn áp đối thủ, có thể thành công là thành công, cho dù không thể thắng thầu cũng có thể mở rộng mức độ tổn thất của đối thủ đến mức cao nhất.
Giá cả trên trời 90 điểm bưu điện đã khiến rất nhiều người ở đây đỏ cả mắt, thậm chí có người đang nghi ngờ, rốt cuộc tấm Thái Sơn thạch này có đáng cái giá đó không.
Phải biết rằng với cái giá này, nếu đổi trên danh sách đã có thể đổi được hai con tem đặc thù khá tốt, thậm chí ba con cũng không phải vấn đề.
Nhìn thời gian đếm ngược kêu giá không ngừng rút ngắn, trái tim của mọi người sắp nhảy ra khỏi cổ họng, ánh mắt nhìn chằm chằm thời gian không ngừng rút ngắn ở trên đỉnh đầu.
“5, 4, 3, 2, giao dịch thành công.”
Trong nháy mắt con tem biến mất trước mặt, gánh nặng trong lòng mọi người cũng được trút xuống, thở phào một hơi, tuy lần giao dịch này không liên quan đến bọn họ.
Nhưng cảm giác áp lực hạ thấp từng phần này không khỏi khiến người khác cùng cảm nhận được sự căng thẳng ở phía sau trận giao dịch này.
Nếu phải chỉ ra người duy nhất không căng thẳng, vậy cũng chỉ có nhà cái Triệu Khách.
Tấm Thái Sơn thạch này cộng thêm Cường quang thuẫn và Lôi bạo đã giúp hắn có thu nhập 143 điểm bưu điện, nhìn con số trong sách tem của hắn đã đạt tới 184 điểm bưu điện, cuối cùng trên mặt Triệu Khách đã xuất hiện vẻ hài lòng.
Nhưng Triệu Khách tin tưởng những điểm bưu điện này không được tính là gì với hắn, ngoại trừ Thái Sơn thạch, dù là Khôi lỗi sư hay Quỷ tân nương ở trên tay hắn, chỉ cần tùy tiện ném một tấm ra ngoài cũng có giá cả không thấp hơn Thái Sơn thạch.
Đặc biệt là con tem Quỷ tân nương này, có hai năng lực đặc thù, cộng thêm Quỷ hoặc có thể mê hoặc thần trí, chỉ sợ lấy ra ngoài, nhất định sẽ tạo ra một cái giá trên trời mà người ta không nghĩ tới.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có người có thể lấy ra đủ điểm bưu điện để giao dịch.
Tiền là chỗ dựa của con người, câu nói này rất thích hợp với hiện tại, số điểm bưu điện trên tay hắn hoàn toàn được tính là một lần phát tài.
Triệu Khách không nóng lòng đi đổi con tem mà mình muốn, cũng không bắt đầu nghênh ngang mua sắm, ngược lại Triệu Khách rất khiêm tốn, còn khiêm tốn hơn cả trước đó.
Dù bây giờ hắn bị một luồng khói đen bao phủ nhưng Triệu Khách vẫn rất cẩn thận, trà trộn vào đám người nước chảy bèo trôi như một giọt nước, yên lặng ẩn mình ở trong Quỷ thị.
Trong một căn phòng kín, chỉ thấy mấy bóng đen ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người một gã đồng bạn khác.
Một đôi mắt phượng khép hờ hơi mở ra, lắc đầu nói với mọi người: “Không có, ta đã quét cảm xúc của mỗi người trong phạm vi bán kính 30km, nhưng hình như đối phương rất cẩn thận, không lộ ra sơ hở gì, hoặc đã trốn đi, hoặc đã rời khỏi Quỷ thị.”
“Không hề bất ngờ, có thể bán ra một con tem được coi là nòng cốt như thế, chắc chắn đối phương là một tên xảo quyệt, không tìm thấy thì thôi, bán hết tất cả những con tem không cần thiết ở trên tay ra ngoài, phải kiếm đủ điểm bưu điện trước khi vào không gian khủng bố tiếp theo.”
Giọng nói rất trầm thấp khiến người nghe cảm thấy rất dễ chịu, nhưng giọng điệu không cho phép nghi ngờ này khiến người ta không dám đặt câu hỏi.
Lúc này ở một bên khác, Triệu Khách đang nhìn Hồng Yên quán trước mặt, vẻ mặt trở nên ngây ngốc.
Cái gọi là Hồng Yên quán, nói trắng ra là giống với kỹ viện, nhưng điểm khác biệt với am ni cô mà hắn đến ở chỗ kỹ viện này hoàn toàn là kiểu trắng trợn.
Ngay cả lối kiến trúc cũng khiến người ta phải lau mồ hôi, tòa nhà mang theo đường cong hình chữ L, mái nhà được tạo hình như nắp một cây nấm, thoạt nhìn còn tưởng rằng là thứ gì đó không thể miêu tả ở trên cơ thể người.
Nếu đặt cái này ở trong hiện thực, tuyệt đối sẽ là tòa kiến trúc bị dỡ bỏ trong vài phút.
Trong lồng chim tơ vàng treo trước cổng chính, thỉnh thoảng mấy nữ nhân ngồi bên trong lại làm ra động tác quyến rũ trêu chọc, khiến rất nhiều người trợn tròn mắt nhìn.
Dường như những nữ nhân này cố ý loại bỏ sương đen trên người để lộ ra dáng người chân thực, chỉ còn một luồng sương đen ở trên mặt khiến người ta không đoán được vẻ mặt.
Nếu ngươi cho rằng chỉ có như vậy, vậy hoàn toàn sai rồi.
Chờ sau khi Triệu Khách đi vào không nhịn được giật giật khóe miệng, nếu thật sự phải hình dung, chỉ có thể nói liên hoan xác thịt, vô cùng xa xỉ, bắp đùi trắng bóng đã hoàn toàn không thèm che giấu, ngay cả miếng vải che cuối cùng cũng bị ném đi.
“Xin chào, xin hỏi là lần đầu tiên ngài đến đây sao?” Có người tiến lên cầm một tấm bảng hỏi thăm, vô cùng nhiệt tình.