Người Đưa Thư Khủng Bố

Chương 140 - Quái vật

Chương 140 - Quái vật


Trong bóng tối vang lên một tiếng kêu kỳ quái khàn đặc, một bóng đen “vèo” một cái nhào ra từ trong bóng tối.
“Ầm! Ầm!”
Bóng đen lao đến giữa không trung, chỉ thấy họng súng đen sì trên tay Triệu Khách liên tục phun tung tóe ra hai tia lửa.
Khoảng cách giữa cả hai chưa đến 15 mét, là tầm bắn có uy lực tốt nhất của đạn sắt, hai phát bắn lập tức khiến thân hình bóng đen khựng lại giữa không trung, đập vào trên vách tường bên cạnh.
Sau khi vũng vẫy hai cái lại đứng lên từ trên mặt đất, tên này chạy cực nhanh qua ngã rẽ, chỉ chớp mắt đã chạy không còn bóng dáng.
“Đáng chết, không thể để nó chạy!” Vẻ mặt Phùng Ba tối tăm, nhét balo trên tay vào trong ngực Triệu Khách, bước nhanh đuổi theo.
“Ôi ôi ôi, ngươi chờ ta một chút.”
Triệu Khách tỏ vẻ không kịp trở tay, đeo balo chật vật chạy theo sau, nhưng Phùng Ba cũng không có ý chạy chậm hơn, ngược lại đuổi theo mấy bước đã bỏ lại Triệu Khách, biến mất trong bóng đêm.
Triệu Khách thấy thế cau mày, sau khi liếc nhìn đánh giá xung quanh một vòng, nhanh chóng ném balo Phùng Ba vào trong sách tem, vừa xoay người, trên người đã sinh ra một luồng sương đen kịt bao phủ Triệu Khách.
Đây là năng lực đặc thù của con tem Dạ giáp: “Chạy trong đêm.”
Sau khi kích hoạt, bóng dáng Triệu Khách lóe lên, tốc độ lại không chậm hơn Phùng Ba chút nào, thậm chí còn nhanh hơn rất nhiều.
Cộng thêm sau khi kích hoạt chạy trong đêm, trên người xuất hiện hiệu quả sương mù khiến Triệu Khách có thể hành động càng thêm nhanh gọn trong ban đêm đưa tay không thấy được năm ngón này.
Triệu Khách vừa bám theo phương hướng mà Phùng Ba vừa chạy, trong lòng cũng đồng thời suy đoán, rốt cuộc hắn vừa thấy cái gì?
“Yêu tinh dơi? Vampire?”
Vừa rồi bóng đen đập vào tường, bóng dáng khựng lại trong nháy mắt, Triệu Khách thấy rõ ràng hình như là con dơi, nhưng lại không giống.
Hình thể còn lớn hơn con chó cỡ lớn một vòng, toàn thân bao phủ bộ lông màu đen, không thấy được đầu.
Nhưng hai móng vuốt to khỏe mạnh mẽ lại có vẻ rất chói mắt, bàn tay còn lớn hơn người trưởng thành, móng tay đen nhánh khúc xạ ra tia sáng lạnh trong đêm tối.
Bên trên còn dính theo vệt máu và một ít thịt vụn, khiến trong lòng người ta cảm thấy rét run.
Vừa rồi hắn bắn thẳng hai phát vào trên cánh của nó, nhưng tốc độ chạy trên mặt đất của thứ đồ chơi kia vẫn nhanh đến dọa người.
“Ca ca, có người chạy tới từ sau lưng ngươi.”
Lúc này, Lôi Mẫu đang nhắc nhở trong đầu Triệu Khách, Triệu Khách quay đầu nhìn lại, thấy ở phía xa có một bóng người giẫm lên phòng ốc, đang nhanh chóng chạy về phía mình.
Mỗi lần đối phương nhảy lên cao cao, vừa nhảy lên đã vọt qua mấy trượng.
Triệu Khách thấy thế, mũi chân điểm một cái, thân thể nhanh chóng ẩn nấp vào một nơi bí mật gần đó, chờ sau khi đối phương rời đi, lúc này mới thò đầu ra.
Nghe tiếng động khác thường vang lên xung quanh thôn, trong lòng Triệu Khách đoán người đưa thư khác cũng đã bắt đầu hành động.
Giống như hắn đã dự đoán, những người đưa thư này đã từ chối tham gia đội tuần tra để nhảy qua nhiệm vụ chi nhánh 1, ngược lại âm thầm hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh 2.
“Một người, hai người, bốn người.”
Triệu Khách trốn trong góc tối không cần thò đầu ra, mà dựa vào Lôi Mẫu để quan sát động tĩnh xung quanh, trong lòng phán đoán trong thôn còn có ít nhất bốn người đưa thư nữa.
Đương nhiên, đây còn chưa tính tiểu hài tử đã bại lộ kia, Triệu Khách nghe nói hình như tiểu tử kia bị phụ thân hắn ta nhốt ở trong lồng, dùng xích sắt khóa lại, có lẽ nhiệm vụ lần này không có chuyện của hắn ta.
Triệu Khách không nhanh không chậm đi theo phía sau, hắn cố ý đi trong bóng tối, có chạy trong đêm yểm hộ, nếu không cẩn thận quan sát căn bản không phát hiện được sự tồn tại của hắn.
“Ầm!”
Lúc này, ở nơi không xa phát ra một tiếng vang thật lớn, Triệu Khách nhìn lên chỉ thấy hai bóng người đang chật vật đi ra từ trong phòng, hình như trên người cũng bị thương.
Thì ra sau khi hai người này đuổi theo bóng đen kia, cùng lao vào trong phòng ốc, kết quả vừa đi vào không chỉ không thành công, ngược lại bị bóng đen kia đánh lén, suýt nữa bị xé rách đầu.
Triệu Khách cũng không cảm thấy bất ngờ với điều này, đã được chứng kiến năng lực của bóng đen kia, nó có thể hoàn toàn ẩn nấp vào trong bóng đêm, thậm chí Hoàng kim đồng còn không nhìn thấy, nếu không phải nó phát ra tiếng hít thở yếu ớt bị Lôi Mẫu phát hiện, e rằng Lôi Mẫu cũng không phát hiện ra nó.
Triệu Khách nhìn kỹ hai người đưa thư này, đáng tiếc hắn chưa quen thuộc với thôn dân, chỉ có thể miễn cưỡng nhớ kỹ đặc điểm thể hình của hai người, bởi vì hai người đều đeo mặt nạ.
“Tra!”
Bóng đen kia chậm rãi leo ra từ trong phòng, hiển nhiên vừa rồi đánh lén không thành công, ngược lại để hai người đưa thư này thành công đánh bị trọng thương.
Bóng dáng thật sự đã lộ ra ở dưới đêm tối, Triệu Khách nhìn lên, gia hỏa này lại đứng thẳng hai chân rồi bước đi giống người.
Trên hai cánh hiện ra đầy vết thương, thoạt nhìn cái đầu không khác gì chó sói, trên mắt phải của nó đã máu thịt be bét, hoàn toàn bị mù, con ngươi còn lại mang theo huyết quang, nhìn chằm chằm hai người này, trong miệng không ngừng phát ra tiếng gào thét trầm thấp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất