Chương 169 - Da hồ ly (2)
Chỉ thấy Hà lão tam lấy ra một tấm phù chú từ trong ngực, dán trên lưng Triệu Khách cười hì hì nói: “Cho ngươi một tấm phù chú hộ thân, đến lúc đó xảy ra chuyện bất ngờ có thể giữ cho ngươi một mạng, sao nào, còn không cảm ơn ta.”
Khóe miệng Triệu Khách giật giật, dùng đầu ngón chân cũng không khó đoán được tấm phù chú mà Hà lão tam dán cho mình tuyệt đối không phải thứ gì tốt.
Nhìn khuôn mặt Hà lão tam ở trước mặt, Triệu Khách thở sâu đột nhiên nhếch môi cười với Hà lão tam, để lộ ra hàm răng vàng khè trong miệng: “Bastard!”
“Cái gì??”
Hà lão tam ngạc nhiên không nghe hiểu Triệu Khách nói cái gì, chỉ thấy Triệu Khách đã đi ở phía trước, cách xa bọn họ ba, bốn mét.
Đợi sau khi thấy Triệu Khách ôm bụng cố hết sức đi về phía trước, trên mặt Hà lão tam lập tức mỉm cười.
Thế nhưng, lúc Trương Hải Dương đi qua bên cạnh Hà lão tam, lại khẽ phiên dịch cho Hà lão tam: “Hắn nói ngươi là tạp chủng!”
Nụ cười trên mặt Hà lão tam lập tức cứng đờ, vẻ mặt trở nên hung ác nham hiểm, khuôn mặt bao phủ một lớp sương lạnh, cắn chặt hàm răng khẽ nói: “Tốt lắm, thằng khốn, xem ta có chỉnh chết ngươi không!”
Triệu Khách quay lại nhìn lướt qua, đến khi thấy đôi mắt hận không thể ăn thịt mình của Hà lão tam, hắn cau mày nhìn về phía Trương Hải Dương.
Dường như Trương Hải Dương phát hiện điều gì đó, cố ý quay mặt sang một bên như đang cố gắng né tránh ánh mắt của Triệu Khách.
“Nhìn cái gì, đi nhanh lên!” Hà lão tam không nhịn được thúc giục.
Triệu Khách quay lại, đang định tiếp tục bước đi, “Tích!” Không biết tại sao trên đỉnh đầu lại có một giọt nước rơi vào đầu Triệu Khách.
Triệu Khách lau vệt nước, cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên mặt đất có vũng nước đọng rất nhạt.
Nhưng đúng vào lúc này đồng tử Triệu Khách nhanh chóng co rụt lại, đôi mắt sáng ngời nhìn vũng nước đọng ở trên mặt đất.
【 Nhiệm vụ chính tuyến 1: Cứu Trương Hải Dương 】
【 Nhiệm vụ chính tuyến xuất hiện thay đổi vì lập trường của Trương Hải Dương đã xuất hiện sự thay đổi, nhiệm vụ chính tuyến cũng sẽ tiến hành thay đổi theo 】
【 Nhiệm vụ chính tuyến 2: Ngăn cản đệ tử xuất mã đạt được Tạo Hóa Châu 】
【 Nhắc nhở nhiệm vụ: Tạo Hóa Châu ở địa cung phía dưới, ngăn cản hai đệ tử xuất mã Phùng Quyên và Hà lão tam đạt được Tạo Hóa Châu 】
Đôi mắt nhìn chằm chằm vũng nước đọng, chẳng mấy chốc đã biến mất không thấy gì nữa, Triệu Khách ngây ngốc một lúc, trên khuôn mặt chất phác tang thương đột nhiên nở một nụ cười gian xảo.
“Lôi Mẫu!”
Triệu Khách đánh thức Lôi Mẫu, hiện tại thính lực của hắn đã khôi phục lại, thức tỉnh Lôi Mẫu lợi dụng năng lực của nàng để quét hình xung quanh, bao gồm mỗi một hành động của những người đi sau lưng mình.
Thật ra thông đạo này cũng không nguy hiểm như hắn đã nghĩ, kể cả có cơ quan gì đó cũng bị những Quỷ tử này thăm dò ra từ lâu rồi.
Điều thật sự khiến Triệu Khách cảm thấy quỷ dị là, không biết từ lúc nào hắn luôn cảm thấy bầu không khí xung quanh khiến hắn gai người, cứ như có ai đó đang giám sát hắn.
Triệu Khách đoán không phải là đám người Hà lão tam sau lưng, mà là một thứ khác khiến hắn có cảm giác xấu.
“Chờ chút!”
Lúc này, bước chân Triệu Khách đột nhiên dừng ở giữa không trung, cúi đầu nhìn tấm da hồ ly ở trong ngực mình, chỉ nghe giọng nói âm u lạnh lẽo lại nói với Triệu Khách: “Giẫm bên trái!”
Triệu Khách hơi ngạc nhiên nhìn viên gạch xanh bên trái, không nhịn được cau mày nói nhỏ: “Vì sao?”
“Thù lao!”
Câu nói này rất ngắn, dường như mỗi lần tấm da hồ ly này chỉ có thể nói được mấy chữ, phải dùng cách đơn giản nhất để nói chuyện với Triệu Khách.
“Thù lao?”
Triệu Khách không nhịn được suy nghĩ, tuy không biết ý mà tấm da hồ ly muốn thể hiện rốt cuộc là gì, nhưng nghe giọng điệu của nó hình như hiểu rất rõ nơi này.
“Này, ngươi đi đi!”
Thấy Triệu Khách không đi nữa, Hà lão tam không nhịn được thúc giục, đồng thời đưa tay ra bấm ngón tay, lạnh nhạt nói: “Tiếp tục đi, nếu không Lôi bạo chú sau lưng ngươi có thể khiến ngươi sống không bằng chết!”
“Thù lao!”
Giọng của da hồ ly rất gấp gáp dường như đang thúc giục hắn đạp xuống, Triệu Khách thấy thế không nhịn được híp mắt lại, trong con ngươi lóe ra tia sáng lạnh.
“Là ngươi khốn kiếp.”
Ngón tay Hà lão tam bắt pháp quyết, tấm phù chú sau lưng Triệu Khách đã bắt đầu lóe lên.
Phùng Ba thấy thế quát: “Đi nhanh, đó là Lôi bạo chú, rất đau.”
Triệu Khách thở sâu, bước chân chậm rãi di chuyển về bên trái nhưng chậm chạp không quyết định có giẫm xuống không.
Tự cân nhắc một lát, mũi chân Triệu Khách đột nhiên thay đổi phương hướng không giẫm vào miếng gạch men xanh đó, mà bước một bước thật dài định bước qua miếng gạch men xanh.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn không tin tấm da hồ ly này, dù đối phương thể hiện rất nhiều thành ý, Triệu Khách cũng không muốn giao mạng của mình vào một thứ không biết là cái gì.
Chỉ là vẫn chưa bước ra một bước này, dưới chân Triệu Khách đột nhiên trầm xuống, còn chưa kịp đặt chân vào viên gạch kia đã đột nhiên vỡ ra một cái lỗ, thậm chí Triệu Khách không kịp nhảy ra, cả người lẫn miếng gạch vuông kia lập tức rơi thẳng xuống dưới.