Chương 183 - Thoát khỏi vòng vây
Ngay lúc Triệu Khách cảm thấy nghi ngờ, một chỗ khác trong con đường nhỏ có tiếng động rất quái dị càng ngày càng mạnh, tiếng động rất trầm thấp như có thứ gì đó đang đi về phía mình.
Triệu Khách hơi híp mắt lại, khom lưng cẩn thận chậm rãi đi qua, con đường nhỏ này rất dài, Triệu Khách để ý đến hai bên đều có một ngã ba, không biết đi đến nơi nào.
Đợi đến khi đi đến ngã rẽ cuối đường, nghiêng đầu cẩn thận nhìn vào ngã rẽ một chút, không nhịn được nhướn mày, trước mắt là một ngõ cụt.
Tiếng động kỳ quái mà hắn vừa nghe thấy lại biến mất rồi.
Triệu Khách thấy đường này không đi được nữa, trong lòng cảm thấy nghi ngờ, dự định quay lại, đột nhiên Triệu Khách nhếch mũi lên ngửi được mùi hôi thối rất nồng nặc, khiến Triệu Khách đột nhiên nhận ra có điều gì đó không đúng.
“Đằng sau!”
Cùng lúc đó, Lôi Mẫu hét to ở trong đầu Triệu Khách.
“Phốc!”
Đã không kịp trốn tránh, Triệu Khách chỉ có thể thuận thế nhào lên trước, nhưng bắp đùi như bị thứ gì đó cắt rách, một cảm giác đau đớn khiến Triệu Khách không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.
Hắn lộn một vòng trên mặt đất, quay đầu nhìn lướt qua, chỉ thấy một hình bóng dần bước ra từ trong bóng tối sau lưng mình.
Trên móng tay bén nhọn còn dính chút huyết nhục xé xuống từ trên đùi mình, máu tươi theo móng tay vẩy đầy trên mặt đất.
Đó là một nữ nhân, không, nói chính xác trước mặt là một xác nữ.
Hoàn toàn khác với cái xác khô mà hắn thấy trước đó, xác nữ này cũng không phải khô quắt đến mức da bọc xương, ngược lại dáng người của xác nữ có thể nói là nóng bỏng.
Nếu không có khuôn mặt đã hư thối kia và móng tay dài cong trên ngón tay, e rằng Triệu Khách cũng không tin nữ nhân trước mắt lại là một xác chết.
“Tát Mãn!” Sau khi bạch hồ nhìn thấy xác nữ, lập tức sợ hãi hét ầm lên.
Triệu Khách có thể cảm giác được bộ lông của nó xù lên như kim châm, dường như đã chịu sự kích thích cực lớn.
Đương nhiên Triệu Khách muốn chạy, nhưng trên bắp đùi truyền đến từng cảm giác nóng bỏng bị xé rách, hơi động đậy đã đau gần chết.
Đôi mắt nhìn chằm chằm cái xác nữ trước mắt, Triệu Khách cẩn thận nhìn thoáng qua bắp đùi mình.
Chỉ thấy trên đùi suýt bị xé toạc ra một miếng thịt, một miếng thịt to bằng bàn tay được giữ lại bởi lớp ra đùi.
Đây là có Dạ giáp bảo vệ, triệt tiêu rất nhiều lực lượng, nếu không lần này hắn rất khó đứng lên được.
“Rắc rắc rắc…”
Đầu xác nữ vỡ ra, cảm giác như thân hình có hai cái đầu, thậm chí Triệu Khách có thể thấy được cổ họng bị chia ra của nàng.
Vừa sải bước, Triệu Khách đã nhào đến từ bên cạnh.
“Chạy ban đêm!”
Đối mặt với sự tấn công của xác nữ, Triệu Khách không lựa chọn né tránh, mà kích hoạt năng lực đặc thù của Dạ giáp.
Sau khi cả người bao trùm một lớp sương đen, tốc độ của Triệu Khách tự nhiên tăng nhanh, mới lao lên một bước cơ thể đã như một con cá chép khéo léo lướt qua giữa hai trảo của xác nữ, lẩn sang bên trái xác nữ.
Cùng lúc đó, hai thanh Bạo liệt phi đao bị Triệu Khách cầm trong lòng bàn tay, một trái một phải cắm vào bụng xác nữ.
“Đinh!”
Nhưng điều bất ngờ là phi đao đâm vào phần bụng trơn nhẵn của xác nữ lại như đâm vào tảng đá, hoàn toàn không đâm vào được.
“Quá cứng!”
Đúng là xác chết đã nằm ở đây nhiều năm, trình độ cứng rắn của cơ thể đã chấn đến ngón tay Triệu Khách run lên.
Thấy thế Triệu Khách cau chặt hàng lông mày, sau khi lăn trên mặt đất một vòng, một tay khác cào bắp đùi một cái, “xoẹt xẹt” một miếng thịt còn có máu nhỏ tí tách bị kéo xuống từ trên đùi Triệu Khách.
“Cho ngươi!!”
Cầm phi đao trên tay cắm vào trong, vung tay ném miếng thịt về phía xác nữ.
Thấy Triệu Khách quăng miếng thịt tới, xác nữ há miệng, cái đầu bị bổ ra khiến miệng không bị xương cốt trói buộc, lúc há miệng có kích cỡ bằng nửa quả bóng đá, một phát ngậm miếng thịt do Triệu Khách quăng tới ở trong miệng.
Sau khi thấy xác nữ lại ăn thịt của mình, trong mắt Triệu Khách lóe lên tia sáng lạnh, nói nhỏ: “Nổ!”
Chỉ thấy trong máu thịt lóe lên một tia sáng mạnh, như muốn nổ tung ra khỏi miếng thịt.
Nhưng lúc này xác nữ đột nhiên ngậm miệng lại, chỉ nghe một tràng tiếng nhai nuốt “cạch cạch cạch…”, Bạo liệt phi đao mà hắn giấu trong miếng thịt cũng bị xác nữ nhai thành mảnh nhỏ trong nháy mắt.
“Phì!”
Xác nữ lập tức bĩu môi như nhả ra hạt dưa, lại nhổ phi đao đã bị nhai nát ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Triệu Khách, trong mắt không nhịn được thoáng qua vẻ trêu tức.
Ánh mắt này như đang nhìn một đứa trẻ trâu, trong mắt hiện ra vẻ khiêu khích và khinh bỉ.
“Còn có thao tác thế này??”
Nhìn phi đao bị cắn nát trên mặt đất, khóe miệng Triệu Khách giật giật, hỏi bạch hồ: “Bọn họ đều thông minh như vậy?”
Tuy trước đó hành thi cũng thể hiện ra dáng vẻ có trí thông minh nhưng trí thông minh khá thấp, rõ ràng thần trí của xác nữ trước mặt khác xa đám hành thi đó.
“Đó là Tát Mãn, người được chôn ở chỗ này chắc chắn là tế tự có thực lực cường đại trong số Tát Mãn, dù chết đi cũng giữ được một ít trí thông minh ban đầu, tuy không quá cao nhưng đã đủ để đối phó chúng ta.”