Chương 199 - Lấy hạt châu
Lúc này, chỉ thấy trong khoang miệng hồ ly bắt đầu vặn vẹo, từng thân cây mới lan tràn ra từ trong miệng hồ ly, cuốn theo xương cốt bị đập vỡ vụn phun ra từ trong miệng hồ ly.
Có thể thấy rõ những chiếc răng sắc nhọn còn được tính là hoàn chỉnh ở hàm dưới, cũng như những chiếc xương gãy khác đã bị loại bỏ trong nháy mắt.
Đặc biệt là Chu lão hán, sau khi thấy thế trên mặt trắng bệch, trong lòng không nhịn được thấy may mắn, Triệu Khách đã dùng một đao chặt cánh tay hắn ta, nếu không… Nhìn kết quả của con hồ ly này, Chu lão hán không nhịn được híp mắt, quay sang nhìn Triệu Khách.
Khác với những người khác, trong mắt Triệu Khách lóe lên tia sáng, thậm chí phải nói là hưng phấn, đôi mắt đánh giá tỉ mỉ những đoạn xương bị mang ra từ vết thương của hồ ly, khóe miệng không nhịn được hơi cong lên mỉm cười.
Cũng không phải nhắm vào hồ ly, không phải cười trên nỗi đau của người khác, mà đơn thuần cảm thấy hứng thú với cách đưa xương ra khỏi người này.
Phải biết rằng, trên mặt nấu ăn, chắc chắn sẽ có một số món ăn khiến người ta thấy đáng ngạc nhiên và rùng rợn.
Ví dụ đậu hũ Điêu Thiền nổi tiếng, hay còn được gọi là cá chạch chui đậu hũ.
Đặt đậu hũ vào thau nước lạnh, sau đó thêm một con cá chạch nhỏ đã dùng nước muối ngâm một đêm, chỉ cần sau đó thêm chút đồ gia vị, lại dùng lửa nhỏ nấu chậm.
Nước càng lúc càng nóng, cá thu cảm thấy nóng sẽ liều mạng chui vào miếng đậu hũ mát hơn, đợi sau khi canh sôi trào lại rải thêm chút hành thái tô điểm.
Chỉ thấy nước canh như sữa, hương thơm tươi mới nhuận họng, quan trọng nhất là cá chạch nhỏ chui vào trong đậu hũ, chỉ để lại đuôi có ở bên ngoài.
Ngoại trừ cái đó ra còn có lừa nhúng sôi, ruột ngỗng chiên giòn, ba ba nướng, gà hong gió, chuột bao tử, óc khỉ lăn dầu đủ loại.
Sở dĩ những món ăn này tàn nhẫn vì được chế biến tươi sống, hương vị sẽ nguyên bản và thơm ngon hơn.
Nhưng dù vậy còn thiếu rất nhiều, bởi vì rất nhiều ý tưởng đã vượt ra ngoài phạm vi khống chế của kỹ thuật, ví dụ như loại bỏ xương của cơ thể sống, điều này chỉ có thể tồn tại trong tưởng tượng, nhưng khi thật sự được thực hiện, sẽ biến thành loại bỏ xương vật chết chứ không phải sống.
Nhưng cây mây trước mắt như để Triệu Khách thấy được một cách làm mới tinh, vì vậy rất hứng thú nhìn xem, nếu không phải những cây mây này có sự uy hiếp rất cao, Triệu Khách cũng có sự xúc động muốn đi vào thăm quan.
Chu lão hán nhìn rõ ràng sự thay đổi trên vẻ mặt Triệu Khách, đợi đến khi thấy ánh mắt chờ mong và hưng phấn của Triệu Khách, Chu lão hán lập tức quyết định quay lưng sang chỗ khác, trong lòng thầm mắng: “Biến, thái!”
“Ha ha ha…”
Chỉ thấy cây mây không ngừng lan tràn, trong nháy mắt đã nghe thấy “phốc” một tiếng, từng đoạn xương cốt vươn ra từ phía dưới đuôi hồ ly, trong quá trình xương cốt bị đè ép ra từ hậu môn, đám người Chu lão hán không nhịn được cảm thấy hoa cúc lạnh lẽo, rốt rít khép chặt cái mông của mình.
Về phần Linh cô lão thái, thấy cảnh này trước mặt tối sầm lại suýt nữa đã hôn mê, cũng may Trương Hải Dương kịp thời bóp nhân trung, gọi người tỉnh lại.
Nhưng sau khi thấy thân thể hồ ly co giật, cả khuôn mặt trở nên trắng bệch mất hồn.
Con hồ ly này không chỉ là Hồ linh với nàng, còn là đồng bạn, chí hữu, khuê mật, thậm chí là người yêu của nàng.
Nhưng trong nháy mắt này con hồ ly vốn ưu nhã ngoan ngoãn lại bị loại bỏ xương cốt cả người ngay lúc còn sống, ngoại trừ phần xương ở sọ não, chín phần mười xương cốt cả người đã bị loại bỏ.
Hơn nữa đến tận bây giờ, những thân cây mới còn không ngừng khuấy đảo ở bên trong, chưa nói đến nhìn sẽ như thế nào, chỉ nghe tiếng đã cảm thấy cả người run rẩy.
“Đáng chết!”
Chu lão hán nhíu mày, đầu ngón tay bắn ra một ngọn lửa muốn dứt khoát đốt sạch tất cả những cây mây này, đương nhiên đốt cây mây là giả, phần lớn là Chu lão hán nhìn chuẩn cơ hội, muốn nhân lúc này để xử lý con hồ ly kia.
Phải biết rằng, xử lý con Hồ linh này xong, biết đâu đến lúc đó sẽ nhận được một con tem.
Chỉ có điều, hiển nhiên Chu lão hán đã ra tay chậm một nhịp, ngọn lửa còn chưa chạm đến con hồ ly đã thấy một thanh Bạo liệt phi đao cắt ra một đường vòng cung ở trong không khí, sau khi chạm vào bên cạnh trụ đá lại thay đổi phương hướng, trực tiếp một đao đâm sâu vào phía sau bị chống ra của con hồ ly.
“Ngươi!”
Vẻ mặt Chu lão hán nặng nề, quay sang nhìn chằm chằm Triệu Khách, dường như từ sau khi đi theo cái tên này, chuyện gì tốt cũng bị hắn cướp mất.
Nhưng Triệu Khách hoàn toàn không quan tâm ánh mắt nhìn chằm chằm của hắn ta.
“Nổ!”
Triệu Khách khẽ suy nghĩ, cái bụng của con hồ ly lập tức bị chống ra, lần lượt có hai ngọn lửa phun tung tóe ra, nhưng điều khiến Triệu Khách cảm thấy ngạc nhiên là độ nổ mạnh như vậy, da hồ ly chỉ bị chống tròn lên chứ không nổ tung.
Bao gồm cả ngọn lửa do Chu lão hán đánh ra, cũng không nhóm lửa trên da hồ ly, Chu lão hán và Triệu Khách thấy thế đồng thời nhíu mày, biết bộ da này không đơn giản.
“Xoẹt…”
Một luồng khói đen xuất hiện, thấy cuối cùng Hồ linh đã chết, lão thái lại thở phào nhẹ nhõm, ít nhất chết cũng thoải mái.