Chương 198 - Cây mây (2)
Nhưng bây giờ thật sự thấy điểm thần kỳ của hạt châu này, tâm tư Trương Hải Dương đã trở nên phức tạp, dường như suy nghĩ trong lòng đã vượt qua việc khôi phục thân thể không trọn vẹn của mình.
Ánh mắt đó cũng xuất hiện trên người Linh cô lão thái, là một đệ tử xuất mã, nàng rất rõ độ khó khi muốn thành tiên.
Cho dù thứ được phong là linh vật, thật ra nói cho cùng cũng chỉ là một số yêu tinh đắc đạo, chỉ có điều loại yêu tinh này thành lập một loại khế ước nào đó với nhân loại, vì muốn dễ nghe một chút nên được gọi là linh vật mà thôi.
Nhưng dường như hạt châu trước mặt thật sự có năng lực khiến người ta thành tiên.
Vừa nghĩ tới chữ tiên này, đã khiến người ta ngóng trông đến mức nào, tượng trưng cho đại đạo, biểu tượng viên mãn, có ai mà không rung động.
Về phần Chu lão hán càng khỏi phải nói, hắn ta rất muốn có người đổi mệnh cho hắn ta, nhưng thứ đổi mệnh này hư vô mờ mịt, dù là người đưa thư thì Chu lão hán cũng không có manh mối gì.
Nhưng lúc biết được Tạo Hóa Châu trong tin đồn này lại thật sự tồn tại, hắn ta đã thay đổi ý tưởng, cho dù nhiệm vụ chính tuyến thất bại, cho dù bị trừng phạt, hắn ta cũng không buông tha cho tất cả khả năng để đoạt được hạt châu này.
So sánh ra, ngược lại tâm trạng Phùng Ba đứng bên cạnh bình tĩnh hơn nhiều, tuy rất ngạc nhiên nhưng hắn ta lại không nảy sinh suy nghĩ gì với hạt châu này.
“Thành tiên!”
“Cải mệnh!”
“Tái sinh!”
Trong đầu ba người xuất hiện ba suy nghĩ, đôi mắt dần xuất hiện tia sáng xanh, đồng thời xòe bàn tay ra chậm rãi lấy hạt châu kia.
“Không được!”
Bên tai ba người đột nhiên vang lên tiếng hét chói tai của Phùng Ba, không nhịn được tinh thần hoảng hốt nhưng cũng không lập tức tỉnh táo lại.
Lúc này chỉ thấy Phùng Ba đã nhanh chân xông lên trước, một phát bắt được cổ áo hai người Linh cô lão thái và Trương Hải Dương, dùng sức kéo mạnh ra sau, ngã lăn ra đất.
Đầu tiên Chu lão hán bị giọng Phùng Ba làm ngơ ngác một lúc, lập tức lắc đầu, chớp mắt mấy cái, lúc nhìn đến trước mặt, một cảm giác lạnh lẽo xông lên từ cột sống Chu lão hán, từ chân đến đỉnh đầu đều lạnh lẽo.
Trước mắt, không biết từng cây mây đã bám vào trong cánh tay hắn ta từ lúc nào, những cây mây đó bắt đầu mọc ra từ dưới da thịt hắn ta, mọc ra mầm non trồi lên theo cánh tay hắn ta.
Thấy thế, trong lòng Chu lão hán lạnh lẽo vội vàng muốn buông tay lùi ra sau, nhưng hắn ta không dùng sức còn tốt, dùng sức kéo tay ra một cái, cảm giác đau đớn tan nát cõi lòng kia lập tức lao đến như thủy triều.
Đồng thời như cảm nhận được sự giãy giụa của Chu lão hán, chỉ thấy những cây mây đó lại nhanh chóng thu về, muốn kéo Chu lão hán đi vào.
“Né tránh!”
Lúc này, Chu lão hán đột nhiên nghe thấy sau lưng vang lên một tiếng quát sắc bén, chỉ thấy Triệu Khách đã xông đến từ bên khác, một chân giẫm lên trên lưng Chu lão hán, lấy ra một thanh đao từ trong sách tem cầm trên tay, tia sáng lạnh lóe lên, lưỡi đao chém thẳng một phát vào Chu lão hán.
“Phốc!”
Một đao kia vừa nhanh vừa độc, trực tiếp cắt đến khớp bả vai của Chu lão hán, một đao cắt xuống nguyên cánh tay của hắn ta vô cùng gọn gàng như đây không phải lần đầu tiên làm chuyện này.
“Ừm!”
Cơ thể Chu lão hán khẽ ngửa ra sau, cắn chặt hàm răng bị Triệu Khách kéo ra từ bên cạnh gốc cây, tuy gãy mất một cánh tay nhưng cảm giác đau đớn lại giảm bớt rất nhiều.
Một đao của Triệu Khách vô cùng gọn gàng cũng giảm bớt rất nhiều đau đớn cho hắn ta.
Ánh mắt nhìn thoáng qua cánh tay kia, cả trái tim Chu lão hán đều rét lạnh, chỉ thấy cánh tay bị cây mây bao bọc chặt chẽ, từng thân non đỏ tươi thò đầu ra từ cánh tay bị đứt của hắn ta như vô số con giun, chớp mắt đã chui đầy cánh tay hắn ta ra trăm ngàn lỗ.
Nếu không phải Triệu Khách quyết đoán chém một đao xuống cánh tay mình, vậy hiện tại… Vừa nghĩ đến những thân non đỏ tươi kia tùy ý lớn lên trong cơ thể của mình, Chu lão hán lập tức giật mình.
“Không!”
Đúng lúc này, Linh cô lão thái rít lên một tiếng, cả người Chu lão hán lập tức run lên một cái, đột nhiên cảm thấy dưới hông mình ấm áp.
Mọi người nhìn lên, lập tức cảm thấy da đầu tê dại.
Từng tiếng rung động “bộp bộp bộp” khiến người ta thấy ghê răng.
Ở Dương Châu có một món ăn nổi tiếng tên là tam sáo vịt, muốn làm món ăn này đầu tiên cần một loại kỹ thuật dùng dao đặc biệt, mổ ra từ phần cổ vịt dùng kỹ thuật từ trên xuống loại bỏ toàn bộ xương cốt.
Đảm bảo thịt ở bên trong và lớp da bên ngoài vẫn hoàn chỉnh.
Trước mắt… Chỉ thấy thân thể của con hồ ly đỏ hồng kia bị cây mây cuốn lấy, cây mây bén nhọn trực tiếp đâm sâu vào trong bộ lông của nó, bắt đầu nhanh chóng sinh sôi.
Những thân cây mới cứng rắn và mạnh mẽ kia sắp khiến đầu con hồ ly vỡ tung, tròng mắt hoàn toàn bị đẩy ra ngoài.
Lập tức chỉ thấy những thân cây mới co rút dữ dội, từng tiếng xương vỡ cộp cộp cộp vang lên, khiến người ta cảm thấy cả người rét run.
Điều quan trọng nhất là lúc này con hồ ly vẫn còn sống, có thể thấy bốn chân của nó đang không ngừng giãy giụa.