Chương 20 - Sách tem (2)
Về phần Trần Tĩnh… Hình như sau khi Hùng Nhị nổi giận đã bị trút cơn giận, nhìn vết máu và miếng thịt không biết tên rơi rớt ở xung quanh, Triệu Khách tin tưởng dù bây giờ tìm thợ may tốt nhất đến, cũng không thể ghép lại xác của Trần Tĩnh.
“Thật sự có!”
Triệu Khách bò ở dưới gầm giường cẩn thận nhìn lên, thật sự thấy cái hộp mà Chu Thuận đã nói, sau khi cẩn thận mở hộp ra, chỉ thấy trong hộp đặt một miếng da gấu màu đen, lông bờm đen bóng như một lớp lá thông thật dày, lúc bàn tay vuốt ve cảm thấy rất mềm mại dễ chịu.
Điều khiến Triệu Khách thất vọng là, ngoại trừ miếng da gấu này, bên trong lại chỉ có một số bạc vụn.
“Chỉ có những thứ này?”
Triệu Khách cầm da gấu trên tay nhìn xác chết và thịt nát nhếch nhác ở xung quanh, trong lòng lập tức hiểu rõ: “Ha ha, làm cả nửa ngày, hóa ra là đen ăn đen.”
Ý của Chu Thuận là, năm nay thiên tai mất mùa, trên Liên sơn thiếu con mồi, tin tưởng một nhà Hùng Nhị này cũng không chịu nổi nên thả ra tin tức, để người đến đây tìm cái chết.
Về phần bảo vật trong miệng Chu Thuận, có lẽ chỉ là ngụy trang.
Ngay lúc trong lòng Triệu Khách thấy thất vọng với bảo vật trong hộp, đột nhiên cảm thấy không đúng, bàn tay lại tê dại hơi ngứa, cúi đầu nhìn chỉ thấy da gấu trên tay mình đã biến mất.
Điều khiến Triệu Khách cảm thấy rét run là, trên tay mình lại mọc da một lớp lông đen thật dày.
“Gặp quỷ!”
Nhìn thấy lớp lông đen trên bàn tay, vẻ mặt Triệu Khách thay đổi đứng bật dậy từ trên giường, nhưng lúc này bên tai lại vang lên tiếng nhắc nhở.
“Ngươi thu hoạch được vật phẩm đặc thù, áo gấu.”
“Xét thấy ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến lại nhận được vật phẩm đặc thù, mở quyền hạn sách tem sớm.”
“Giải thích sách tem: Có thể chuyển những thứ ngươi thu hoạch được thành tem, thu vào trong sách tem.
Sách tem hạ cấp: 50 vị trí tem trống.
Trang bị tem đặc thù có thể thu hoạch được năng lực của tem.”
Tiếng nhắc nhở liên tục vang lên khiến Triệu Khách không nhịn được hơi ngạc nhiên, lại ngồi xuống giường khép hờ mắt, bắt đầu tiêu hóa những tin tức trong nội dung này.
Sau khi Triệu Khách nhanh chóng lặp đi lặp lại tìm hiểu một lượng lớn tin tức trong đầu, Triệu Khách mở hai mắt ra, mở bàn tay lại thấy một bản sách tem màu đồng cổ xuất hiện trên tay mình.
Sách tem vừa xuất hiện, lông đen trên tay Triệu Khách nhanh chóng biến mất, biến thành một đoàn sương đen bị hút vào trong sách tem.
Triệu Khách mở sách tem ra nhìn như mình đã được nhắc nhở, chỉ thấy trên tờ đầu tiên của sách tem có một con tem đang dán trên đó.
Viền kim loại đen, nền màu xanh sẫm, một tấm da gấu được treo chính giữa con tem, đồng thời phía dưới con tem còn có lời giải thức liên quan đến con tem này.
Tem đặc thù: Áo gấu
Thu thập tem này có thể tăng gấp đôi sức mạnh của bản thân.
Hiệu quả đặc biệt: Hóa gấu.
Tiêu hao một điểm bưu điện có thể nhanh chóng tăng gấp ba sức mạnh của bản thân, thời gian duy trì 15 phút.
Thời gian cold-down: 3 tiếng
Nhìn thấy tin tức phía dưới con tem, ánh mắt Triệu Khách sáng lên, ngón tay dùng sức bóp ván giường phía dưới, “ầm” một tiếng, ván giường dày cỡ hai ngón tay lập tức bị tách ra một mảnh gỗ vụn thật lớn.
Nhưng Triệu Khách cảm giác mình không dùng bao nhiêu sức lực đã có thể làm được đến trình độ này, nếu kích hoạt hóa gấu thu hoạch được sức mạnh gấp ba, vậy uy lực một quyền này sẽ khá khủng bố, ít nhất người bình thường căn bản không chịu được lực lượng như vậy.
Lúc này, Triệu Khách lại cầm lấy mấy miếng bạc vụn ở trong hộp, tâm niệm vừa động: “Chuyển hóa!”
Chỉ thấy những bạc vụn này nhanh chóng biến mất, trong sách tem của mình lại có thêm một con tem màu trắng, bên cạnh ghi chú một hàng tin tức.
Tem bình thường: Bạc vụn (32 xu 1 đồng)
Triệu Khách gật đầu lại vẫy tay một cái, bạc vụn đã xuất hiện ở trên tay mình.
Trong chốc lát, cuối cùng Triệu Khách đã hiểu rõ vì sao Mặt Sẹo có thể dùng ma thuật biến ra một cục vàng như thế, không ngờ lại đơn giản như vậy.
“Những thứ này đã có thể chuyển hóa, vậy…”
Triệu Khách hơi híp mắt lại, ánh mắt nhìn về phía xác chết ở bên cạnh, thỉnh thoảng sâu trong con ngươi lại lóe lên một tia sáng, hưng phấn như đã phát hiện đại lục mới gì đó.
“Loạt xoạt…”
Đẩy bụi cỏ trước mắt ra, một con đường nhỏ xuống núi xuất hiện ở trước mặt Triệu Khách, hắn lau vệt mồ hôi trên trán, có thể lờ mờ thấy được hình như có một thôn trấn dưới núi.
Lại nhìn sắc trời, có lẽ trước khi trời tối có thể chạy đến thôn trấn kia.
Hắn thật sự không vội trở về hiện thực, dù sao có thời gian mười ngày, so với việc mơ hồ trở về, chẳng bằng xuống núi xem rốt cuộc đây là một thế giới như thế nào.
Về phần nhiệm vụ kéo dài phải bảo vệ Chu Thuận xuống núi, từ lúc hắn giết Chu Thuận đã nhận được nhắc nhở nhiệm vụ thất bại.
Thế nhưng, Triệu Khách không quan tâm, so với mang theo một gánh nặng có thể xảy ra sự cố bất cứ lúc nào, hắn càng thích đi một mình tự do tự tại.
Đưa tay chộp lấy một cái, chỉ thấy một ấm nước xuất hiện trong tay Triệu Khách.
“Rào.”
Nước trà ấm áp chảy vào trong miệng, trà này được pha từ đống trà vụn trong nhà Hùng Nhị, hương vị không ra hồn nhưng có thể giải khát.
“Chuyển hóa!”