Chương 3: Có việc, gọi chiến sĩ thi đua
Enatsu quan sát kỹ Gin, tiến đến bên cạnh chiếc Porsche, đưa ví tiền của Miyano Shiho cho hắn.
Khi rụt tay về, ngón tay Enatsu lén lút móc một chút, trộm lấy một ít sát khí vương trên người Gin.
Có lẽ, Enatsu cũng muốn trộm nhiều hơn.
Nhưng sát khí không phải thứ có thể thu được chỉ bằng việc nhổ một lượng lớn. Muốn lấy đi toàn bộ, cần phải đáp ứng một số điều kiện nhất định. Nếu không, chỉ có thể thu thập được chút ít vụn vặt.
Trong tình huống này, việc dùng đầu ngón tay móc lấy và việc đưa tay chộp lấy, lượng thu được gần như nhau, nhưng hành động sau có thể khiến Gin nổi giận và tặng cho một viên đạn, hoàn toàn không đáng.
Khi Gin nhận lấy ví tiền, hắn nhận thấy động tác khác thường của ngón tay Enatsu, nhưng không mấy để ý.
Mỗi lần Enatsu đưa đồ vật cho hắn, khi rụt tay về, đều sẽ có động tác móc lấy như vậy.
Vài lần trước, Gin cũng âm thầm cảnh giác.
Nhưng sau đó, khi số lần tăng lên, hắn cho rằng đây là một loại phản ứng cơ thể không thể kiểm soát, giống như người què khi bước đi, đều sẽ không tự chủ được mà loạng choạng. Enatsu có lẽ cũng vậy – dù sao trên cổ tay trái của hắn có một vết thương sâu như vậy, tay là vị trí tinh vi, một khi bị thương rất khó khôi phục.
Gin liếc qua chiếc ví, đưa nó cho Miyano Shiho đang hạ cửa kính xe xuống, để nàng kiểm tra xem có vấn đề gì không.
Miyano Shiho là thiên tài khoa học của tổ chức, với mật danh "Sherry".
Sau khi teo nhỏ lại, có lẽ sẽ đổi tên thành "Haibara Ai".
Sherry luôn lạnh lùng và ít nói, nhưng lần này, nàng không cố ý trốn trong xe để giữ vẻ thần bí. Mà là do bị bọn cướp đẩy ngã, bị trẹo mắt cá chân, không tiện xuống xe.
Lúc đó, bọn vệ sĩ đứng cách nàng một khoảng, tốc độ phản ứng cũng xứng với danh hiệu "bia đỡ đạn" – khi bọn chúng hoàn hồn, bọn cướp đã biến mất không dấu vết.
Việc mất tiền không quan trọng, nhưng trong ví có các loại giấy chứng nhận của Sherry, cùng với thẻ ra vào phòng nghiên cứu, những thứ này tuyệt đối không thể lọt ra ngoài.
Tình huống khẩn cấp, nhưng may mắn là tổ chức thường xuyên làm mất vài tài liệu... Bọn cận vệ rất có kinh nghiệm, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Gin.
Có chuyện thì gọi chiến sĩ thi đua, chắc chắn không sai.
Gin nghe xong sự việc, nhớ đến việc Enatsu khá quen thuộc với khu quảng trường này, liền tìm đến Enatsu.
Không ngờ hắn lại phá án nhanh như vậy. Điều này giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian, hiệu suất cao hơn nhiều so với việc bọn chúng nằm vùng tìm kiếm.
Khi Sherry xem xét các giấy tờ trong ví, Enatsu âm thầm siết chặt số sát khí vừa trộm được, ngăn không cho nó quay trở lại chủ nhân cũ.
Trên mặt hắn lại tỏ ra hết sức nghiêm chỉnh báo cáo:
"Tên kia tên là Yamada Satoshi, không có công việc ổn định, sống bằng nghề làm thuê lặt vặt và trộm cắp. Hai ba năm gần đây, hắn thuê được một căn nhà ma giá rẻ gần đây, vì vậy thường hoạt động ở khu vực này, tôi nghĩ hắn không nhắm vào thông tin, chỉ là muốn cướp tiền."
Những lời này nghe có vẻ như đang bào chữa cho tên cướp.
Nhưng rất nhanh, Enatsu đã chứng tỏ hắn không có ý đó:
"Hắn hiện đang ở số 305, phiên 21, đinh 2, sẽ bất tỉnh khoảng nửa tiếng nữa, người khá nặng, chuyển đi một quãng đường dài sẽ rất dễ bị phát hiện, nếu anh không yên tâm, khi rời đi có thể tiện đường mang hắn về thẩm vấn."
Gin gật đầu, không biểu lộ cảm xúc.
Việc Enatsu không lập tức thủ tiêu tên cướp có thể coi là một sự cân nhắc – nếu tên cướp là kẻ tái phạm ở khu vực này, thì có thể có người biết hắn trong số những người đi đường chứng kiến vụ cướp.
Nếu hôm nay tên cướp đột nhiên chết, Sherry có thể bị liên tưởng đến vụ án này, gây ra rắc rối. Dù sao nàng cũng là một người lai xinh đẹp, khí chất đặc biệt, chỉ cần nhìn một lần là có thể nhớ rất lâu.
Tuy nhiên, dù vậy, kẻ đã cướp đoạt bí mật của tổ chức vẫn phải chết.
Gin tiện tay giao việc cho Enatsu: "Mấy ngày tới cậu hãy theo dõi hắn, trong vòng một tuần hãy khiến hắn chết một cách bất ngờ..."
"Khụ."
Sherry đột nhiên hắng giọng trong xe, cách diễn đạt tuy uyển chuyển, nhưng ý tứ rất rõ ràng: Hãy để người khác làm.
"..." Gin nhíu mày nghiền ngẫm điếu thuốc trên môi.
Enatsu luôn cảm thấy đồng chí chiến sĩ thi đua có một câu "Đàn bà là rắc rối" sắp thốt ra.
Nhưng cuối cùng, Gin lại nuốt lời.
...Ý kiến của một thiên tài khoa học quý giá như Sherry vẫn đáng để cân nhắc. Hơn nữa đây cũng không phải là một chuyện lớn.
Gin lấy điện thoại di động ra nhắn tin, tìm một công cụ khác.
Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Enatsu: "Không sao rồi, cậu trở về đi."
"Vâng." Enatsu gật đầu, xoay người muốn rời đi.
Lúc này, Sherry lại đột nhiên gọi hắn lại, đưa cho hắn một túi đồ.
Enatsu liếc mắt liền nhận ra đồ trong túi.
Đồ bổ.
Bổ não, rất đắng.
Sherry tự chế, độc nhất vô nhị. Nàng thích để một ít thứ này trên xe, trước đây cũng từng gửi riêng cho Enatsu, nhưng Enatsu đều từ chối.
————
Enatsu thực ra không ghét Miyano Shiho.
Theo phân tích ký ức, Enatsu Toushi cũng không có nhiều oán hận với nàng.
—— mặc dù một phần nguyên nhân khiến cha mẹ Enatsu qua đời là do khi xe tải lao tới, họ đã đẩy Sherry sang một bên, khiến bản thân không kịp chạy thoát.
Nhưng vấn đề chính vẫn là ở chiếc xe tải đã đè chết họ.
So với tai nạn, nó giống một vụ mưu sát hơn.
Việc này thực ra không thể đổ lỗi cho Sherry.
Tuy nhiên, nếu muốn trách, đương nhiên cũng có thể nói được. Con người vốn giỏi giận cá chém thớt, huống chi là một người trẻ tuổi có trạng thái tinh thần không tốt.
Nói chung, sau khi cân nhắc tình hình, Enatsu quyết định giữ khoảng cách với Sherry.
Bởi vì theo những gì hắn biết, Sherry sẽ phản bội tổ chức trong tương lai.
Nếu hắn tỏ ra quá thân thiết với nàng, khi Sherry trốn thoát, Gin có thể sẽ ra tay trước với Enatsu để trừ hậu họa.
Enatsu cẩn thận suy nghĩ, phát hiện giữa tỷ tỷ xinh đẹp và mạng sống, quả nhiên mạng sống vẫn quan trọng hơn.
Lúc này cũng vậy.
Enatsu cúi đầu, nhìn Sherry xinh đẹp đáng yêu trong chiếc Porsche, và món đồ bổ xinh đẹp nhưng không đáng yêu trong tay nàng, không đưa tay đón lấy.
Chỉ khẽ lạnh nhạt nói: "Không cần đâu, cô quá khách sáo rồi."
Bàn tay đang giơ túi của Sherry khựng lại.
Dừng lại một lát, nàng mặt không biểu cảm ném đồ vật trở lại ghế xe, khoanh tay trước ngực, quay mặt đi.
...Sau đó lại lo lắng quay trở lại.
Ánh mắt nàng dừng lại trên cổ tay trái của Enatsu, nhanh chóng rời đi, giọng nói lạnh lùng cất lên:
"Tôi nghe bác sĩ Kazato nói, cậu không tái khám đúng hẹn, lần hẹn tiếp theo là ngày 23, cậu nhớ đi."
"Bác sĩ Kazato" là bác sĩ khoa tâm lý của bệnh viện Beika Yakushino.
Gin đứng bên cạnh nghe thấy điều này, ánh mắt đảo qua lại giữa Enatsu và Sherry.
Trước đây hắn vẫn không thấy Enatsu có vấn đề. Lúc này đột nhiên nghe thấy "bác sĩ", hắn mới biết bộ hạ này vẫn chưa ổn.
Gin trầm giọng nói: "Chúng ta không cần một quả bom hẹn giờ có thể chết bất cứ lúc nào, nếu một ngày nào đó cậu không thể thực hiện nhiệm vụ vì tâm lý —— thí nghiệm trên cơ thể người đang rất thiếu tư liệu sống."
"..." Enatsu gật đầu, "Tôi biết."
Gin không nói thêm gì nữa.
Hắn thực sự cảm thấy Enatsu là một thuộc hạ tốt, nhưng cũng chỉ là tốt để sử dụng, không phải là không thể thay thế. Vì vậy, nể mặt Sherry nhắc nhở một câu là đủ.
Gin và Vodka trở lại xe, ba người nhanh chóng rời đi.
Enatsu làm bộ nhìn theo một lúc.
Chiếc Porsche màu đen vừa khuất sau khúc cua, Enatsu quay người bước đi, hướng thẳng đến chiếc mô tô của mình.
Nếu là trước đây, hắn có thể sẽ ở lại một lúc, cẩn thận tìm kiếm ở nơi Gin đã đứng, xem có sơ ý đánh rơi sát khí hay không.
Nhưng từ tuần trước, Gin không còn là hy vọng duy nhất để hắn kích hoạt năng lực nữa.
Đúng vậy, hiện tại, Enatsu có mục tiêu mới.
Đó là thần tượng thanh xuân đang nổi gần đây, nghệ sĩ tam tê—— Okino Yoko.
(tam tê - movie, film, nhạc)
---------------
Thực ra hôm nay Enatsu ra ngoài cũng là để tiếp cận Okino Yoko.
Chỉ là nửa đường bị Gin kéo đi làm công cụ.
Cũng may mọi chuyện được giải quyết rất nhanh.
Những lúc như thế này, Enatsu rất cảm ơn Sherry.
—— Nếu không phải nàng lo lắng việc "giết người" sẽ kích động Enatsu, chủ động giúp hắn từ chối nhiệm vụ, thì hôm nay Enatsu vẫn phải đi theo dõi tên đầu gấu tóc đỏ.
...
Câu chuyện về việc thay lốp dự phòng phải bắt đầu từ tuần trước.
Lúc đó, Enatsu tan học về nhà, đi ngang qua một trung tâm điện máy, tùy ý liếc nhìn chiếc TV đang được trưng bày trong tủ kính, và lập tức dừng lại.
—— Trên TV, đang phát một chương trình nấu ăn của Okino Yoko.
Và trên cổ tay của nàng, đang đeo một vật như chiếc vòng tay thủy tinh trong suốt.
Chiếc "vòng tay" nhỏ bé nhúc nhích, và mơ hồ có thể nhìn thấy hình người.
Enatsu lập tức nhận ra, đám đồ chơi đang run rẩy đó, chính là "quỷ thai" mà hắn đã tìm kiếm rất lâu.
Chỉ là nó nhỏ hơn nhiều so với quỷ thai thông thường. Thông thường, chúng phải lớn bằng hai bàn tay chụm lại, nhưng con này đặc biệt nhỏ nhắn. Có lẽ là vì khi chết, nó vẫn chỉ là một bào thai.
Nhưng như vậy cũng đã rất tốt.
Quỷ thai là môi giới tốt nhất để linh môi sư phát huy sức mạnh, và trong kiếp trước cũng là một món hàng hiếm có. Không có nó, linh môi sư sẽ thảm hại như một Triệu Hồi Sư có thể triệu hồi các vật thể với chỉ số 0.
Nhưng có nó...
Nhìn thấy quỷ thai, Enatsu vừa vui mừng vừa cảm động.
Thần May Mắn vẫn chưa rời bỏ hắn.
Hắn vẫn là hắn, một Âu hoàng thông minh và đẹp trai.
...
Enatsu hồi tưởng lại hình ảnh quỷ thai trên TV, sắp đến chỗ đỗ xe mô tô của mình.
Lúc này, điện thoại di động của hắn bỗng nhiên vang lên.
Khoa học kỹ thuật ở thế giới này rất thất thường, lúc thì tiến lên, lúc thì thụt lùi, không có quy luật nào cả.
Hiện tại, Enatsu đang dùng một chiếc điện thoại 3G bình thường nhất.
Hắn sải bước đến chỗ chiếc mô tô, liếc nhìn màn hình điện thoại, bắt máy: "Vừa nãy có chút việc, đến ngay đây."
Từ trong điện thoại mơ hồ truyền đến một giọng nói kích động: "Được rồi đại ca!"
Enatsu cúp điện thoại, đội mũ bảo hiểm, nhanh chóng rời đi.