Trương mù nói xong lời này, xoay người bước đi, Trương Mục đứng trông chừng bên thi thể chú Trương, không cho gà mái và gà con đến gần.
Không bao lâu sau Trương mù đã trở lại, cầm trong tay tiền giấy. nói với Trương Mục:
- Đã kêu người đi thông báo cho Trương Ly, con gái chú Trương rồi, có lẽ giữa trưa mới về tới nơi.
Nói xong, Trương mù đặt trên đầu và dưới chân chú Trương mỗi chỗ một chồng tiền giấy, đứng dậy, hai tay kết ấn, là tâm hỏa thủ ấn, sau đó hai tay tách ra, đồng thời điểm lên hai chồng tiền giấy, tiền giấy ‘phừng’ một tiếng bốc cháy, đốt xong, Trương mù quỳ trước mặt chú Trương, cúi đầu, miệng khẽ lẩm bẩm gì đó.
Lúc này Trương Mục nói với tôi:
- Đây là ‘đốt tiền lạc khí’, người sau khi chết, đều phải đốt tiền vàng, người thế hệ trước nói là đút lót cho âm sai, về phần có tác dụng không, người ngoài giới đồn đại hai cách nói, thứ nhất là giữ lại cho vong hồn người chết ở phía dưới dùng, còn cách nói khác là, muốn nhờ âm sai khoan dung một chút, để vong hồn người chết được ở nhà thêm vài ngày, thực ra đều không phải, tác dụng chủ yếu nhất chính là trấn giữ linh hồn, để dễ di dời thi thể.
Tôi không hiểu vì sao Trương Mục lại đột nhiên giải thích cho tôi nghe, nếu như là lúc trước, phải là tôi hỏi, thì những thợ nhân bọn họ, không cần biết là Trương mù hay là Trần tiên sinh, mới giải thích cho tôi nghe, nhưng hiện tại Trương Mục lại chủ động giải thích, khiến tôi nhất thời cảm thấy có chút ngờ ngợ không quen.
Trương Mục vào Trương mù quỳ gối hai bên chú Trương, chờ tới khi ‘tiền lạc khí’ đốt xong hết, mới đứng dậy, một người đứng ở đầu, một người đứng dưới chân, hai người đứng quay mặt vào nhau, đồng thời nâng tay lên, cúi gập người xuống, sau đó lại đưa tay lên trước người, hai tay vỗ vào nhau, đồng thời phát ra một tiếng ‘bốp’, hai người đều vỗ ba lần.
Vị trí Trương mù đứng gần tôi hơn, anh ta nói với tôi:
- Cái này được gọi là ‘rửa tay’, thứ nhất, vì người chết được coi trọng nhất, nên rửa tay là để biểu đạt sự tôn trọng với người chết, thứ hai là nói với người chết, tiếp theo đây tôi phải chuyển xác bạn đi rồi, đừng thấy phiền, thứ ba, người âm đều thích sạch sẽ, tay không sạch sẽ có thể gặp phải chuyện phiền phức, đương nhiên, ở trong thôn Trương gia thường đều không xảy ra chuyện gì, có điều quá trình thì vẫn phải làm đúng, quá trình tiếp theo, cậu nhìn kĩ, cũng phải nhớ cho kĩ.
Tôi gật đầu, thấy Trương Mục và Trương mù đồng thời nâng thi thể chú Trương lên, đi ra khỏi ổ gà, tôi cũng đi theo, vừa ra ngoài, đã cảm thấy sau lưng có một cơn gió lạnh thấu xương phả lê người, tôi sợ tới mức vội vàng xoay người lại nhìn, nhưng không nhìn thấy có gì khả nghi, chỉ thấy con gà âm lúc trước thò đầu ra bên ngoài, đã đứng trên lưng gà mái, bất động nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt nó vẫn giống những con gà âm tôi từng gặp, coi tôi là thức ăn của nó, nhưng, tôi còn nhìn thấy một thứ khác trong ánh mắt nó, được gọi là, dục vọng!
Tôi xoay người vội vàng đi theo sau, ở bên cạnh Trương mù, còn tốt hơn là ở một mình, với lại trải qua chuyện tối hôm qua, tôi càng thêm tin tưởng Trương mù, đồng thời, cũng áy náy bản thân lại đoán con người Trương mù là hạng người đó, Trương mù hiện tại muốn tôi nhớ kĩ quá trình tiếp theo, tuy rằng không biết vì sao, nhưng chắc hẳn là hữu dụng.
Trương Mục và Trương mù nâng thi thể chú Trương vào trong nhà, Trương Mục niệm một câu:
- Tổ tiên vào nhà, chú ý phần đầu.
Đợi tới khi Trương mù sắp vào trong nhà chính, anh ta cũng niệm một câu:
- Tổ tiên vào nhà rồi, chú ý gót chân.
Vào xong, hai người không trực tiếp tiến vào căn phòng phía bên trái nhà chính, mà Trương Mục dẫn đầu, Trương mù theo sau, đưa thi thể vòng quanh nhà chính ba vòng, Trương Mục đi đằng trước mỗi lần bước đi ba bước đều sẽ hô một tiếng:
- Tổ tiên trở về nhà.
Đi ba vòng xong, lần này Trương mù đi trước, Trương Mục đi đằng sau, để cho chân của chú Trương vào trong gian phòng phía bên phải nhà chính trước, cuối cùng là đầu, Trương Mục nói với tôi:
- Cậu cũng vào đi.
Sau khi tôi theo vào, nhìn thấy trong phòng đã có người trải giường chiếu xong, trên giường có một tầng tiền giấy mỏng, loại tiền giấy này và tiền giấy vừa đốt không giống nhau, đây là loại tiền giấy không in tiền ấn.
Trương Mục và Trương mù đặt xong thi thể chú Trương, có người đi đến lau rửa thân mình cho chú ấy.
Nhân lúc này, Trương mù nói với tôi:
- Người dương mất ở ngoài nhà, sau khi đốt tiền lạc khí, sẽ trở thành ‘dã quỷ’, không thể tiến vào nhà dương, điểm này lúc gặp phải ‘bảy trên tám dưới’ tôi đã nói rồi, cho nên vừa nãy tôi và Trương Mục nâng thi thể vào, được gọi là ‘nâng thi’, nhưng không chỉ đơn giản là nâng thi thể, mà còn nâng cả âm hồn vào.
Trương mù tiếp tục nói:
- Nếu cậu chú ý, có lẽ đã thấy, lúc Trương Mục vào nhà chính, chân phải bước trước, đây là thói quen đi bộ của người âm, chân phải nhấc lên trước, mà trái dương phải âm, chân phải thuộc âm, có lợi cho người âm tiến vào nhà dương, lúc tôi vào, là chân trái trước, chân phải thu quan, tính cùng với Trương Mục, thì chân phải anh ta vào cửa, chân phải tôi thu quan, đây là ‘phải lên phải xuống’, cũng có nghĩa, có lên có xuống, ngụ ý là nói với người âm lên lên xuống xuống, sinh sinh tử tử, là chuyện bình thường, đừng nghĩ không thông, cách nâng quan của các thợ môn đều không giống nhau, dễ nhất là của thợ cản thi, bọn họ để thi thể tự đi vào nhà chính, rất tiện lợi, cậu nhớ chưa?
Tôi gật đầu, tỏ vẻ đã nhớ.
Trương mù nói tiếp:
- Những câu niệm trong nhà chính, không phải là để cho người dương nghe, là để người chết nghe, cái này có lẽ cậu biết.
Tôi nói:
- Nếu không niệm những câu này thì sao?
Trương mù nói:
- Nếu cánh cửa nhà chính không chạm vào thi thể còn đỡ, nếu đụng phải, khà khà, nói thế này nhé, lúc trước thôn bên cạnh cũng có một chuyện tương tự, đưa người chết vào nhà, đầu không may đập vào cửa nhà chính, sau khi hạ táng, con trai của người chết đầu đau như búa bổ, về sau thực sự không chịu nổi nữa, tự đập đầu vào tường chết, còn chưa hết chuyện, sau khi con trai hắn hạ táng, cháu trai hắn cũng kêu đau đầu, cuối cùng tìm được đến đây, thì mới biết là lúc nâng thi đã xảy ra vấn đề.
Tôi chỉ hận hiện tại trong tay không có cái bút, tờ giấy, bằng không nhất định sẽ ghi chép hết những lời Trương mù nói lại, tôi sợ sau này bị dọa vài lần nữa, đều sẽ quên sạch mất.
Trương mù tiếp tục nói:
- Sau khi vào nhà chính, không thể vào thẳng nhà, phải đi vòng quanh nhà ba vòng, ngược hướng kim đồng hồ, đây là để cho tổ tiên nhận ra người chết, lúc tiến vào trong, chân vào trước đầu vào sau, dùng cách người dương đi vào nhà để tiến vào, bằng không dã quỷ vẫn là dã quỷ, không thể biến thành cô hồn, hiểu chưa?
Tôi gật đầu nói:
- Đây chính là hình thức, dùng cách người dương vào nhà để tiến vào, có ý là người này vẫn còn là người dương, chẳng qua sau khi vào trong nhà mới chết, như thế thì sẽ trở thành cô hồn, chứ không phải dã quỷ, đúng không?
Trương mù gật đầu:
- Quả nhiên thông minh hơn chút rồi, chính là ý này.
Trương mù nói xong, tôi nghe thấy bên ngoài truyền đến một tiếng ‘keng’, có người vừa gõ chiêng.
Trương mù nói:
- Hiện tại phải làm, chính là tẩy thân cho người chết, đầu tiên là phải lau từ ngực lên trên, tổng cộng ba lần, sau đó là hai tay, phương hướng không thay đổi, nam lau tay trái trước, nữ lau tay phải trước, tiếp là đến lòng bàn chân, sau lưng, lúc này phải gõ chiêng giữ chay, ‘giữ chay’ cũng chính là người tới giúp gõ chiêng không được ăn thịt, không được đụng vào phụ nữ, gõ tổng cộng một trăm linh tám tiếng, ba mươi sáu tiếng một lượt, tổng cộng ba lượt, nhớ chưa?
Nói thật, đoạn này tôi thấy hơi loạn, đặc biệt là trình tự và con số, tôi nhắc lại một lần, Trương mù xác định không có sai, lúc này mới nói chuyện kế tiếp.
Đúng lúc này tôi thấy một chuyện rất kỳ lạ, miệng vết thương trên cơ thể đầy vết rách bị móng vuốt cào xé của chú Trương, dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy khép lại! không bao lâu, ngoài mặt chú Trương ra, thì những nơi khác không có một vết thương nào.
Trương mù biết tôi giật mình, liên giải thích với tôi:
- Đây là chuyện tẩy thân phải làm, ghép lại đầy đủ cơ thể không toàn thây của người chết, trên người có thương tích còn dễ làm, nhưng nếu thiếu tay thiếu chân, còn phải làm mới cho người chết một cái.
Lời nói của Trương mù khiến tôi nghĩ tới lão Lý trong tiệm vàng mã, và cánh tay được Trương mù làm mới mấy ngày hôm trước của Trương Mục, tôi gật đầu, nói đã hiểu.
Lúc này, Trương mù nghiêm trang nói với tôi:
- Những việc phía trước nếu cậu chưa nhớ được ngay cũng không cần vội, nhưng chuyện kế tiếp muốn nói với cậu, cậu một chữ cũng không được quên, sau khi tẩy thân chính là rửa mặt, cũng là bước quan trọng nhất, người trong giới chúng tôi gọi là ‘tịnh diện minh mục.’