Nói thật, lúc ông Trương Tiệm nói có người xuất hiện nói có thể cứu con trai ông ấy, trong tiềm thức của tôi cho rằng nhất định là ông nội mình, bởi vì trong mắt tôi, hiện tại chỉ có ông mới có bản lĩnh lợi hại như thế.
Hơn nữa liên hệ với chuyện thợ xây Trần và Vương Nhị Cẩu, tôi thậm chí đã đoán thợ thuật cải tử hoàn sinh trong miệng ông Trương Tiệm chính là ‘giấu trời qua sông’, bởi vì tôi thấy, thợ xây Trần dùng ‘giấu trời qua sông’ là bởi vì âm khí trong cơ thể chú ấy quá nặng, cần phải sống lại, mà Vương Nhị Cẩu cũng vậy, hắn muốn dùng ‘giấu trời qua sông’ để hồi sinh em gái hắn, cho nên tiềm thức của tôi cho rằng, ‘giấu trời qua sông’ chính là thợ thuật hồi sinh người chết.
Từ đầu tôi đã nghĩ, đây cũng là nguyên nhân thợ xây Trần và Vương Nhị Cẩu từng nhắc tới ‘giấu trời qua sông’, nhưng hiện tại ông Trương Tiệm lại còn nói, lúc ông ấy dùng cải tử hoàn sinh, ông nội tôi cũng có mặt, vậy người xuất hiện phía sau, nhất định không phải là ông nội, vậy suy nghĩ lúc trước của tôi đều sai rồi!
Nhưng, nếu không phải ông nội tôi, vậy người này là ai? Thợ thuật này là thợ thuật gì?
Nhưng lại có một điểm tôi rất nghi hoặc, năm mươi năm trước, lúc ông Trương Tiệm dùng cải tử hoàn sinh cứu con trai ông ấy, ông nội tôi cũng có mặt, chẳng lẽ ông nội đồng ý để ông ấy làm như vậy? phải biết, dù sao đây cũng là quy tắc lớn nhất trong giới thợ môn, lẽ nào ông nội không lo lắng sẽ xảy ra vấn đề? Với lại, khi ấy ông nội cũng có mặt tại hiện trường, lẽ nào cũng không thể bảo đảm được hiệu quả của cải tử hoàn sinh, mà vẫn để ông Trương Tiệm thất bại? vậy liệu có phải có thể cho rằng, ông nội tôi cũng bó tay với thợ thuật cải tử hoàn sinh?
Như vậy một vấn đề cuối cùng đã xuất hiện, vì sao ngay cả chuyện ông nội tôi không thể làm được, hắn cũng có thể dùng thợ thuật tự mình tạo ra hồi sinh bố Trương mù, có phải có thể cho rằng, người thứ ba, còn lợi hại hơn cả ông nội tôi, không phải chỉ là lợi hại hơn một chút, mà là vượt xa ông nội và ông Trương Tiệm rất xa? Nhưng, trong giới thợ nhân, thật sự tồn tại một người như thế sao? nếu tồn tại, vì sao không nghe qua danh hào của người này? ngược lại, tiếng tăm của ông nội lại vang dội mấy chục năm, cho đến bây giờ, đều lấy Trương mù ra so sánh với ông, chứ không nói Trương mù siêu việt hơn ông.
Tôi nói ra suy nghĩ này, tôi thấy ông Trương Tiệm bày ra một tư thế vô cùng quái gở, nhưng rất nhanh đã ngồi lại, Trương mù nhất định cũng đã nhìn thấy một màn này, bởi vì tôi thấy hình như thân người anh ta hơi động đậy một chút,có lẽ là đứng dậy, nhưng rất nhanh lại ngồi xuống.
Trương mù nói:
- Trong giới thợ nhân, tôi chỉ nghe qua danh hào Lạc Triều Đình, theo tôi thấy, không có người nào so sánh được ông ấy, về phần muốn siêu việt hơn, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Ông Trương Tiệm nói:
- Muốn vượt qua ông ta, không phải không có khả năng, danh hào của Trương mù con, đến bây giờ nào có thấp kém trong giới?
Quả thật, tôi không hiểu năm đó ông nội tôi có tiếng tăm thế nào trong giới thợ nhân, nhưng mấy ngày nay tiếp xúc với Trương mù, có thể nói tôi đã tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Trương mù, đặc biệt là năng lực suy luận logic của anh ta, chỉ từ một câu nói trong bức thư của ông Trương Tiệm, đã có thể suy đoán ra chuyện năm đó không chỉ có một người, mà là hai người, đủ để nhìn được ra tâm tư Trương mù tinh tế thế nào, có lẽ đã đạt tới trình độ khiến người khác phải giận sôi máu!
Cơ thể của Trương Mục dần dần bình tĩnh lại, xem ra, anh ta đã bắt đầu chấp nhận sự thật ông Trương Tiệm là một người giấy, bố anh ta là một người không ra người, quỷ không ra quỷ rồi.
Lúc này, Trương mù nói:
- Bớt nịnh nọt, nếu không phải nể mặt ông nội tôi, đã sớm đốt ông thành đống tro rồi, có điều chuyện đến bước này, có lẽ ông có thể nói ra tên của người thứ ba rồi đúng không?
Tôi thấy ông Trương Tiệm lắc đầu, nói:
- Lúc trước ông đã nói với các con rồi, ông không biết tên hắn, mấy năm nay vẫn luôn tìm kiếm hắn, nhưng, hắn thật giống như đã bốc hơi khỏi thế giới này, từ sau lần đó, ông không còn nhìn thấy hắn nữa.
Nói thật, hiện tại tôi đã không biết lời ông Trương Tiệm nói là thật hay giả, cho nên tôi liếc nhìn Trương mù một cái, thấy anh ta không nói gì, mà cúi đầu suy nghĩ, sau một lát, Trương mù nói:
- Lúc trước vì sao ông cứ phải che giấu sự tồn tại của Lạc Triều Đình?
Tôi thấy ông Trương Tiệm thở dài một tiếng, nói:
- Ông sở dĩ che giấu sự tồn tại của ông ta, là bởi vì năm đó ông ta đã quay lưng lại với thợ môn, trở thành phản đồ của cả giới thợ nhân, ông không muốn để những người khác biết nhà họ Trương chúng ta có qua lại với ông ta.
Quay lưng với thợ môn?
Lúc nghe đến đó, tôi lại lần nữa kinh ngạc, lúc này không chỉ có kinh ngạc, mà còn là khiếp sợ, tôi hỏi:
- Ông nội cháu vì sao lại quay lưng với thợ môn?
Quả thật, theo tôi được biết, căn cứ theo những lời ông Trương Tiệm vừa nói, tôi gần như đã có thể khẳng định, ông nội tôi là thiên tài trong giới thợ môn, còn là nhân vật đứng đầu tiếng tăm vang dội đến tận ngày nay, một người được vạn người bội phục như thế, sao có thể quay lưng phản bội thợ môn? Cái này giống như là, một vị Hoàng Đế đột nhiên không muốn làm Hoàng Đế nữa, bạn cảm thấy, có thể không?
Ông Trương Tiệm gật đầu nói:
- Nói thật, tôi và cháu giống nhau, cũng rất muốn biết vì sao Lạc đại ca lại phải quay lưng với thợ môn, vấn đề này năm mươi năm trước tôi đã hỏi, nhưng ông ta chưa nói, những năm gần đây, tôi vẫn đang đoán, nhưng chưa biết là vì sao, con người Lạc Triều Đình, rất có bản lĩnh, cũng quá tự phụ, cho nên trên đời này, căn bản không có ai nhìn thấu được ông ta, cũng không có ai biết ông ta muốn làm gì.
Tôi hỏi;
- Năm mươi năm trước ông đã hỏi qua ông nội cháu, cũng chính là nói, năm mươi năm trước ông cháu đã quay lưng với thợ môn rồi?
Ông Trương Tiệm nói:
- Không phải năm mươi năm trước, nói đúng, phải là năm mươi mốt năm trước!
Tôi tính thời gian một chút, năm mươi mốt năm trước, là năm 1965, thời điểm đó, vừa hay là thời gian trước lúc xã hội hỗn loạn rối ren. Chẳng lẽ, ông nội tôi đã đoán trước cả đất nước sẽ xảy ra vấn đề như vậy, cho nên rời khỏi thợ môn trước?
Lúc này, Trương mù lại hỏi:
- Vì sao các người biết ông ta quay lưng với thợ môn?
Ông Trương Tiệm đáp:
- Nếu không phải xảy ra chuyện đó, Lạc Triều Đình nhất định là cái tên ‘lần đầu tiên liên tiếp làm người dẫn đầu trong ba năm’ được ghi trong lịch sử, lần gặp gỡ năm 1965, Lạc Triều Đình không tham gia, cho nên giới thợ môn năm đó không bình chọn ra người dẫn đầu mới, còn lùi cuộc gặp sang một năm sau, định tìm thấy Lạc Triều Đình rồi lại cử hành, nhưng từ sau lần đó, Lạc Triều Đình đã mất tích, không còn xuất hiện trong giới thợ môn nữa, về sau đất nước xảy ra chuyện chấn động như vậy, có rất nhiều thợ môn đã tiêu diệt trong phong trào đả đảo phong kiến mê tín.
Ông Trương Tiệm nói tiếp:
- Rất nhiều thợ nhân đều đã biến mất sau lần thanh trừ này, đặc biệt là những thợ nhân có chút tiếng tăm, đều bị cuộc thanh trừ nhắm vào, nhưng kẻ lợi hại nhất như Lạc Triều Đình thì lại không bị tìm thấy, cho nên người trong giới đã nói Lạc Triều Đình bán đứng thợ môn, có điều đó đều chỉ là phán đoán, cũng không thể chứng minh là do Lạc Triều Đình làm, về sau Lạc Triều Đình mãi vẫn không xuất hiện, không chọn ra một người dẫn đầu thì thiếu trách nhiệm, lúc này, mọi người mới nhất trí rằng Lạc Triều Đình đã quay lưng với thợ môn, nhưng cũng chỉ mang tội danh không làm tròn trách nhiệm, cũng không phải đại sự gì, đợi cho sau khi đất nước yên ổn, trên cơ bản cũng không còn người như ông ta tồn tại nữa, ngược lại, càng nhiều người cho rằng ông ta đã chết trong mười năm kia.
Trương mù nói:
- Không đúng, nếu Lạc Triều Đình mất tích từ năm mươi mốt năm trước, vậy ông làm thế nào để tìm được ông ta đến hỗ trợ?
Trương Tiệm đáp:
- Không phải ông tìm ông ta, mà là ông ta tìm ông!
Tôi vừa nghe lời này, đã cảm thấy rất quen tai, hình như từng nghe thấy ở nơi nào, tôi hồi tưởng lại một lúc, đột nhiên nhớ ra, Trần tiên sinh nói lúc quen biết ông nội, là ông nội chủ động tìm ông ấy trước, trong này liệu có liên quan gì không ta?
Ông Trương Tiệm nói tiếp:
- Nói ra cũng thật trùng hợp, ông quen biết ông ta từ cuộc gặp gỡ lần trước, cũng chính là năm 1960, còn tham dự vào cuộc bình chọn người dẫn dầu, lúc đó ông 24 tuổi, thua một cách tệ hại, sáu năm sau, ông đang sầu lo không có ai giúp đỡ mình, thì ông thấy ông ta đang qua sông, chuyện phía sau, giống như những gì ông đã nói ban nãy.
Tôi thấy Trương mù liếc mắt một cái, phát hiện anh ta đang nghiêng đầu nhìn tôi, tôi cứ cảm thấy chuyện này cũng quá mức trùng hợp, vì sao năm đó lúc ông Trương Tiệm cần người giúp đỡ, ông nội tôi lại vừa hay xuất hiện cơ chứ?
Đột nhiên, một suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi, sợ tới mức toàn thân tôi đổ đầy mồ hôi lạnh!