Người Trông Giữ Giấc Mơ

Chương 200 Suy nghĩ kinh hoàng

Lúc suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, tôi liếc nhìn Trương mù, phát hiện anh ta cũng đang nhìn tôi, tôi đột nhiên sợ hãi, có phải Trương mù cũng nghĩ tới điểm này rồi hay không, dù sao, chỉ luận về chỉ số thông minh, đúng là anh ta thông minh hơn tôi, nếu tôi có thể nghĩ ra, hẳn là anh ta cũng nghĩ đến --- không đúng, nhất định anh ta nghĩ đến rồi.

Ông nội tôi năm đó vì sao lại xuất hiên đúng vào lúc ông Trương Tiệm cần người ngoài giúp đỡ như thế, vì sao ông nội tôi lại biến mất trong giới thợ nhân, lại còn muốn mạo hiểm đi gặp ông Trương Tiệm, hơn nữa thời gian còn rất trùng hợp, cho dù tôi không học về suy luận, tôi cũng biết, nếu tôi muốn chơi trò mất tích, tôi nhất định sẽ cố gắng ẩn trốn, không bại lộ trước tầm mắt của người khác.

Ông nội tôi sở dĩ trùng hợp xuất hiện ở thôn Trương gia như vậy, thời gian còn vừa vặn là lúc bố của Trương mù qua đời, tôi không thể không xuất hiện một suy nghĩ kinh hoàng trong đầu --- bố của Trương mù không phải là chết ngoài ý muốn, mà là bị ông nội tôi hại chết!

Bởi vì chỉ có như vậy. Mới có thể giải thích vì sao ông nội đã mất tích nhiều năm lại trùng hợp xuất hiện ở thôn Trương gia, về phần động cơ của ông nội, tôi nghĩ, nhất định là muốn có được bản lĩnh của thợ vàng mã.

Nhất định ông đã điều tra tình hình thôn Trương gia từ trước, biết trưởng thôn của bọn họ quản lý cấm thuật ‘cải tử hoàn sinh’, cho nên ông nội đã điều tra gia cảnh của ông Trương Tiệm, biết ông ấy rất có thể sẽ trở thành trưởng thôn kế nhiệm, hoặc là lúc ấy đã là trưởng thôn, hơn nữa, ông nội nhất định cũng biết điều kiện để thi triển thợ thuật cải tử hoàn sinh, cũng tính chuẩn Trương Tiệm sẽ bám lên người giấy, tính chuẩn Trương Tiệm cần một người ‘mở khóa’ tuệ quang, vì thế, ông nội đã lên kế hoạch giết chết con trai Trương Tiệm, tính đúng thời gian xuất hiện trong thôn Trương gia, sau đó thuận lợi học được thợ thuật của thợ vàng mã.

Mọi lời giải thích, đều vô cùng hợp tình hợp lý, nhưng yêu cầu đối với ông nội tôi là vô cùng lớn, bởi vì ông phải nắm rất chắc bí mật liên quan đến cải tử hoàn sinh của nhà họ Trương, còn phải quen thuộc tác dụng và điều kiện thi triển thợ thuật của thợ vàng mã, cuối cùng đương nhiên là quan trọng nhất, phải có khả năng nắm vững chuẩn xác suy nghĩ trong lòng ông Trương Tiệm.

Những thứ này theo tôi thấy, bất cứ khâu nào mắc sai lầm, vậy thì ý đồ muốn học trộm thợ thuật của thợ vàng mã sẽ thất bại, còn rất có thể sẽ trở thành kẻ địch của thôn Trương gia, thậm chí bị cả giới thợ nhân đuổi giết, nhưng ông nội nhất định đã thành công, bởi vì đến ngay cả chuyện bốn mươi năm sau ông cũng tính chuẩn, còn không đoán được lòng ông Trương Tiêm sao? ông dám bỏ ra thời gian mười tám năm để ngầm dẫn dụ tôi điền nguyện vọng vào ngôi trường hiện tại, điểm này đủ để chứng mình ông nắm chắc lòng người như thế nào, có lẽ đã đạt tới cảnh giới cao nhất.

Những suy nghĩ này thực ra chỉ là chuyện trôi qua trong nháy mắt, tôi lại liếc nhìn Trương mù, tôi phát hiện anh ta hơi lắc đầu với mình, tôi không biết anh ta đang biểu đạt cái gì, chẳng lẽ, anh ta biết tâm tư của tôi, bảo tôi không cần xúc động?

Nhìn thấy động tác này của Trương mù, tôi đột nhiên sợ hãi đổ đầy mồ hôi lạnh, lúc này đây, ngay cả da đầu đều bắt đầu run lên, tôi nghĩ tới một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, tôi chỉ cần một khoảng thời gian ngắn như vậy đã có thể suy nghĩ hiểu vấn đề này, Trương mù nhất định cũng có thể nghĩ đến, nhưng tôi đã lơ là một người, đó chính là sau khi xảy ra chuyện đó, ông Trương Tiệm lại ‘sống’ thêm năm mươi năm nữa, ông ấy không thể nào không hiểu mấu chốt trong này.

Nếu trong đầu ông ấy cũng từng có suy nghĩ giống tôi, vậy hiện tại tôi ở trong thôn Trương gia, có còn an toàn không? nếu ông ấy muốn báo thù ông nội tôi giết con trai ông ấy, Trương mù Trương Mục còn giúp tôi không?

Tôi đột nhiên cảm thấy, hiện tại tôi bị ba người Trương mù bao vây xung quanh, không phải vì bảo vệ tôi, mà là vì vây tôi lại, không cho tôi chạy khỏi nơi này.

Nhưng cái này cũng không đúng, ít nhất, quỷ thai kia giải thích thế nào? Trương mù nói hiện tại thực ra ông Trương Tiệm chỉ để lại phách trông nhà, những hồn phách khác đều đã đi đối phó thi thai, cái này giải thích thế nào? Chẳng lẽ phán đoán của tôi đều sai rồi? cho nên Trương mù lắc đầu với tôi, ý muốn nói, vừa rồi tôi đã nghĩ sai?

Cũng không đúng, bằng không mười năm sau ông Trương Tiệm không thể còn nhận được thư của ông nội tôi, cho dù là nhận được, cũng sẽ không làm theo lời dặn dò của ông nội tôi, cái này chứng minh một vấn đề, cái chết của bố Trương mù, thực ra là chuyện ngoài ý muốn, không liên quan gì đến ông nội, ông nội sở dĩ xuất hiện ở đây, chỉ là trùng hợp mà thôi.

Lúc này, ông Trương Tiệm đột nhiên nói:

- Các con còn vấn đề gì, mau hỏi đi, thời gian của ông không còn nhiều rồi.

Tôi vốn định hỏi bố Trương mù chết như thế nào, nhưng tôi nghĩ. vẫn là để đám người Trương mù hỏi xong, tôi mới hỏi vấn đề của mình thì hay hơn, nhưng tôi không ngờ, Trương mù lại hỏi vấn đề tôi muốn hỏi, xem ra, Trương mù nhất định suy nghĩ giống tôi.

Trương Tiệm nghe xong nói:

- Năm đó ông không biết, tưởng là chết yểu, nhưng người xuất hiện phía sau kia lại nói, đây là ‘đinh đầu thất tiễn’ của thợ mộc.

‘đinh đầu thất tiễn’ tôi rất quen tai, trước kia từng thấy qua trong sách ‘phong thần diễn nghĩa’, đây là pháp thuật do Lục Áp sáng tạo ra, còn được gọi là ‘đinh đầu thư’, là một bản ghi chép, ghi lại dị thuật ‘đinh đầu thất tiễn’, cách thực hiện cụ thể có thể tra google, chỗ này không giới thiệu chi tiết nữa.

Tôi không ngờ, đây lại là bản lĩnh của thợ mộc, chẳng lẽ, người thứ ba chính là cao thủ trong giới thợ mộc? nhưng, tôi đến bây giờ mới chỉ biết hai thợ mộc là Vương Minh Tuyên và sư phụ già khắc ‘ẩn đao môn thần’ , ngoài hai bọn họ ra, thật đúng là không biết thợ mộc khác, cho dù là có, có thể còn gặp qua, nhưng tôi chắc chắn cũng không nhận được ra.

Lúc nghĩ đến đây, tôi lại lần nữa hoài nghi cái chết của bố Trương mù là do ông nội ra tay, bởi vì ông nội đã có mong muốn đạt được bản lĩnh của thợ vàng mã, vậy rất có thể cũng đã từng học trộm qua bản lĩnh của thợ mộc, bởi vì ở thôn chúng tôi, Vương Minh Tuyên chính là một người thợ mộc, ông nội tôi năm đó có thể kiềm hãm ông ta, đã nói lên rằng ít nhiều ông nội tôi cũng hiểu một tí về thợ thuật của thợ mộc.

Nhưng suy luận thế này tôi tuyệt đối không thể nói cho ông Trương Tiệm nghe, dù sao, tôi vẫn chưa sống đủ.

Tôi hỏi Trương mù:

- ‘đinh đầu thất tiễn’ có phải là cái ở trong phong thần diễn nghĩa không?

Trương mù lập tức chửi tôi:

- Cái tông môn nhà cậu, đó là tiểu thuyết, những thứ bên trong tiểu thuyết mà cậu cũng dám tin? Người ta nói tu luyện còn có thể độ kiếp thăng thiên, sao cậu không tin đi?

Tôi ngượng ngừng cười cười nói:

- Đây không phải là vì tôi không biết sao.

Trương mù nói:

- ‘đinh đầu thất tiễn’ ở đây, thực ra chính là dùng thợ thuật, đóng bảy phách của con người lại, cuối cùng đóng một đinh lên trên đỉnh đầu, người đó sẽ chết, thủ pháp cụ thể, tôi không phải thợ mộc, tôi nhất định không biết rồi.

Sau khi Trương mù nói xong, lại hỏi ông Trương Tiệm:

- Câu hỏi cuối cùng, ông định xử lý thi thai này thế nào?

Tôi rõ ràng nghe thấy ông Trương Tiệm thở dài một tiếng, nói:

- Lúc các con vừa bắt đầu học thợ thuật, ông đã nói rồi, thế gian vạn vật, duyên sanh rồi duyên diệt, nhân quả tuần hoàn, đều có trời định, thi thai này chính là bố các con năm mươi năm trước, nó bởi vì ông mà xuất hiện, đương nhiên cũng phải là bởi vì ông mà diệt vong.

Trương mù nói:

- Tiễn đi không được sao?

Trương Tiệm nói:

- Bởi vì ông tư lợi cá nhân, cho nên đã khiến bố các con phải làm một thứ người không ra người quỷ không ra quỷ năm mươi năm, trong lòng nó nhất định oán hận ông, oán khí của nó càng ngày càng nặng, thi thai lại càng lợi hại, muốn tiễn nó đi, năm đó Lạc Triều Đình còn không làm được, huống chi là ông? Các con cũng đừng đau lòng, ông có thể sống thêm nhiều năm như vậy, đã ‘lãi’ lắm rồi.

Nghe Trương Tiệm nói vậy, tôi đột nhiên hiểu, sinh tử của con người, có lẽ thật sự không quan trọng như vậy, quan trọng, là tình thân, tôi nhìn ra bên ngoài cửa sổ, mặt dù bị dính một tầng giấy, nhưng vẫn có thể thấy rõ, bên ngoài ánh trăng đã sáng tỏ.

Vừa nhìn thấy ánh trăng, tôi lập tức nghĩ tới những bạn học quỳ gối ngoài ban công ký túc xá, vì thế tôi lập tức hỏi ông Trương Tiệm:

- Ông có biết cỗ quan tài treo lơ lửng trong tầng âm bốn dưới nhà xác không?

Ông Trương Tiệm vừa nghe thấy thế, đứng bật dậy từ trên ghế, toàn thân run rẩy không ngừng!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất