Chẳng lẽ đây là những gì Trương mù muốn cho tôi thấy? anh ta dẫn tôi lên đây, là vì nói cho tôi biết, hiện tại cả thôn đã biến thành một ngôi mộ?
Tôi nhìn thôn trang dưới chân núi, đây là một ngôi mộ mà Trương mù nói, tôi lắp bắp lên tiếng:
- Đều phải chết!?
Dưới ánh mặt trời chói lọi, tôi thấy gương mặt Trương mù hơi tái nhợt, khẽ gật đầu.
Thực ra không cần Trương mù xác định, tôi cũng biết, nếu người dương sống trong nhà âm, ngoài chết ra, tôi thật sự không thể tưởng tượng nổi kết cục khác, vì thế tôi hỏi Trương mù:
- Hiện tại phải làm sao đây? Có cách nào thay đổi lại dòng chảy của con sông không?
Trương mù lắc đầu nói:
- Sau khi nước sông thay đổi dòng chảy, đông tây dịch vị, hiện tại bố cục trong thôn là, đông tọa càn, đương chúc thiên môn, vị dương chi thủ, nhâm vị tị chi, Chủ mẫu mệnh tọa, hầu khôn thừa địa. Bách hạnh đương yêu. Hậu thăng chi trắc, vong thủy do lao, đại hung.
Những lời này tôi từng nghe Lăng Giáng nói, lần đầu Lăng Giáng đến bệnh viện, đứng ở đầu cầu thang tầng ba, cô ấy đã nói những lời này, còn hỏi tôi có phải Trương mù đúng là chọn nằm ở tầng này không. chẳng qua lúc ấy Lăng Giáng không nói nhiều, nhưng không cần biết là những lời của Trương mù hay là Lăng Giáng, tôi ngoài hai chữ cuối ra, đều nghe không hiểu.
Vì thế tôi nói:
- Anh đừng nói nhiều thuật ngữ chuyên ngành như thế, tôi nghe không hiểu, anh cứ nói thẳng, còn lại bao nhiêu thời gian?
Anh ta nói:
- Cậu tự nghĩ đi, một người dương bị nhốt trong quan tài, có thể sống bao lâu? --- nhiều nhất ba ngày!
Lúc Trương mù nói câu cuối cùng, còn giơ ba ngón tay lên, tôi hiểu, đây là động tác ‘cường điệu’ trong tâm lý học.
Tôi nói:
- Thời gian ba ngày, muốn đổi dòng chảy của nước sông nhất định là không kịp, thứ nhất là người không đủ, mà cho dù có đủ, cũng không thể chặn được dòng chảy của nước sông, cho nên biện pháp hiện tại chính là, di dời hết người ra khỏi thôn Trương gia?
Không ngờ Trương mù lại lắc đầu nói:
- Nếu bọn họ đồng ý rời đi, tôi cũng không dẫn cậu đến đây, trước lúc cậu tỉnh lại, tôi đã đi tìm trưởng thôn, ông ta nói đây đều là số mệnh của người nhà họ Trương, trốn không thoát, tôi lại đi tìm vài người già khác trong thôn, ý của bọn họ cũng vậy, đều không muốn đi, những người khác trong thôn cũng sẽ tuyệt đối không đi.
Trương mù lại gọi ông nội anh ta là trưởng thôn, có thể nhìn được ra, anh ta rất bất mãn với quyết định của ông nội mình, tôi nói:
- Không đi chẳng lẽ đều ngồi đây chờ chết?
Trương mù nói:
- Trước mắt xem ra, quyết định của bọn họ hình như là vậy.
Tôi nói:
- Bị điên à, ông nội anh bị điên à, người trong thôn các anh cũng đều bị điên hết với nhau à?
Lúc nói xong tôi lại cảm thấy không đúng, vì thế tôi hỏi Trương mù:
- Không phải anh đã nghĩ ra biện pháp giải quyết rồi sao? bằng không sao anh còn có thời gian nhàn rỗi đưa tôi đi xem nước sông đã thay đổi dòng chảy? lúc lên núi bước đi của anh rất thảnh thơi, nhất định là anh đã nghĩ ra biện pháp rồi đúng không?
Trương mù nói:
- Cậu còn nhớ tôi nói với cậu, bố cục phong thủy đã bị phá hủy rồi không?
Tôi nói:
- Còn nhớ, anh nói là phong thủy ‘giấu trời qua sông’ đã bị phá hủy, chẳng lẽ con sông thay đổi dòng chảy, cũng là có liên quan đến chuyện phong thủy bị phá?
Trương mù nói:
- Trong khoảng thời gian chúng tôi đi xử lý thi thai, trưởng thôn đã kể một vài chuyện cũ, trong đó có bố cục phong thủy ‘giấu trời qua sông’.
Tôi vội vàng hỏi:
- Đây là bố cục phong thủy gì?
Trương mù đáp:
- Cậu còn nhớ tôi từng nói, trong thôn chúng tôi không có người âm không?
Tôi nói, nhớ, nhưng những lời này của anh không đúng lắm, bởi đêm qua tôi thấy trong rừng tre có rất nhiều người âm.
Trương mù gật đầu:
- Đó là bởi vì ngày trước có bố cục phong thủy ‘giấu trời qua sông’, cho nên trong thôn mới chưa từng xuất hiện qua người âm, hiện tại phong thủy đã bị phá hư, người âm đương nhiên đều chạy ra ngoài.
Tôi nói:
- Ý của anh là, bố cục phong thủy ‘giấu trời qua sông’, là để giam cầm người âm trong thôn? Nhưng không phải anh nói, người âm trong thôn các anh đều bị luyện hết thành gà âm rồi sao?
Anh ta nói:
- Cho dù luyện thành gà âm, giữa lúc đó vẫn còn có một quá trình, cậu không nghĩ, trong khoảng thời gian đó, người âm đi đâu à?
Tôi nói:
- Anh nói rồi, nếu không có gì ngoài ý muốn, người âm đều sẽ đến mảnh đất vô gián, lẽ nào, người ở đây cũng đi tới chỗ vô gián ở bệnh viện?
Trương mù nói:
- Đúng là tới mảnh đất vô gián, nhưng không phải là đi tới bệnh viện kia, mà là phía dưới thôn chúng tôi.
Tôi nhớ rõ Trương mù từng nói, mảnh đất vô gián không chỉ có ở một nơi, chẳng lẽ, thôn Trương gia cũng là một mảnh đất vô gián? Thảo nào những người đó cứ cứng đầu cứng cổ không chịu rời đi, tôi đoán, nhất định là muốn giữ vững mảnh đất vô gián này.
Trương mù gật đầu nói:
- Thôn Trương gia đúng là một mảnh đất vô gián, nhưng lại chưa từng có tác dụng của vô gián, cậu biết vì sao không?
Trong đầu tôi lập tức lóe qua một tia sáng, tôi nói:
- Giấu trời qua sông?!
- Đúng là ‘giấu trời qua sông’, bố cục phong thủy này đã che giấu mảnh đất vô gián, cái này có thể giải thích, vì sao thôn làng tuy là mảnh đất vô gián, nhưng lại chưa từng có người âm bên ngoài tiến vào, người âm sợ nước, con sông bên ngoài phát huy được tác dụng quan trọng, hiện tại nước sông thay đổi dòng chảy, phong thủy ‘giấu trời qua sông’ đã bị phá, cho nên tối hôm qua cậu mới nhìn thấy nhiều người âm đến đây như vậy.
Tôi nói:
- Cho nên, tác dụng của ‘giấu trời qua sông’ là che giấu mảnh đất vô gián, không cho người âm bên ngoài tiến vào, cũng không cho người âm bên trong ra ngoài?
Trương mù nói:
- Không đơn giản vậy đâu, đây có thể chỉ là tác dụng tối thiểu nhất của ‘giấu trời qua sông’, về phần tác dụng khác, tôi tạm thời vẫn chưa nghĩ ra.
Tôi nghĩ thấy cũng đúng, mảnh đất vô gián lợi hại như vậy, lúc ở bệnh viện đã được mở mang tầm mắt, hơn nữa gã ở tầng âm bốn dưới nhà xác cũng thèm nhỏ dãi mảnh đất vô gián, chứng minh mảnh đất vô gián không phải chỉ là bố cục phong thủy bình thường, bằng không hắn hoàn toàn có thể sai khiến Triệu Giai Đường hoặc Phùng Vĩ Nghiệp tự tạo ra một mảnh đất vô gián là được, căn bản không cần phải hao tổn tâm trí để chiếm được bệnh viện kia.
Nhưng ‘ giấu trời qua sông’ có thể hoàn toàn che giấu được khí tức của mảnh đất vô gián, bởi vậy có thể thấy, phong thủy ‘giấu trời qua sông’ , nhất định được xếp trên cả mảnh đất vô gián, còn tác dụng khác mà Trương mù nói, liệu có phải là ‘giấu trời qua sông’ trong miệng Vương Nhị Cẩu và thợ xây Trần hay không?
Vì thế tôi đại khái kể lại chuyện của thợ xây Trần và Vương Nhị Cẩu cho Trương mù nghe, nghe xong anh ta nói với tôi:
- Lạc Triều Đình, lại là Lạc Triều Đình! Từ khi nào mà ông ấy cũng trộm luôn được cả ‘giấu trời qua sông’ của nhà họ Trương chúng tôi vậy? dù sao đây cũng là bí mật của thôn, tôi cũng vừa mới biết, vả lại còn là một bố cục phong thủy, ông nội cậu làm thế nào học lỏm được rồi?
Tôi nghe đến đó thì giật mình nói:
- ‘giấu trời qua sông’ là của nhà họ Trương các anh?
Trương mù tức giận nói:
- Lẽ nào còn là của nhà họ Lạc? thôn Trương gia chúng tôi đã sống ở đây hàng trăm năm, cũng có nghĩa, ‘giấu trời qua sông’ đã tồn tại cả trăm năm, nếu không phải là của nhà họ Trương, vậy chẳng lẽ mấy trăm năm trước ông nội cậu đã từng đến đây, tạo ra bố cục phong thủy này?
Trương mù vừa nói vậy, tôi đã hiểu, phần nhiều là ông nội đã học trộm ‘giấu trời qua sông’, không biết vì sao, tôi không cảm thấy xấu hổ vì ông nội học lỏm của người khác, ngươc lại, càng cảm thấy ông nội tài giỏi, ngay cả thứ này cũng có thể học lỏm được.
Đối với vấn đề của Trương mù, tôi chỉ có thể cười khà khà, dù sao, cũng là ông nội học lỏm của người ta trước, tôi có không biết xấu hổ hơn nữa, cũng không thể nói là ông nội mình không sai, cho nên cứ dứt khoát không nói gì là xong.
Lúc này Trương mù nói:
- Thằng ngốc, chẳng lẽ cậu không phát hiện trong này có sơ hở?
Tôi lắc đầu nói, không phát hiện.
Trương mù nói:
- Nếu ‘giấu trời qua sông’ đúng là không thể để người âm bên ngoài tiến vào, cũng không cho người âm bên trong ra ngoài, vậy thì, hồn phách thai nhi trong bụng phụ nữ thôn chúng tôi, đều đến từ đâu, chẳng lẽ ---??
Trương mù không nói tiếp, nhưng tôi hiểu ý của anh ta, chẳng lẽ hồn phách của thai nhi, đều là hồn phách luân hồi (mang thai) của những người trong thôn?! Nếu đúng là như vậy, vậy thì huyết thống của thôn Trương gia không chỉ có thể cam đoan tính chính cống, ngay cả hồn phách cũng hoàn toàn chính cống!
Trương mù nói:
- Nếu đúng là như vậy, thì thôn Trương gia vốn luôn tự luân hồi! bàn cờ này, con mẹ nó quá lớn!