Ở quê tôi, tất cả nhà cửa đều được thiết kế theo kết cấu hình chữ “凹 – ao’. Gian giữa là nhà chính, hai gian bên cạnh là phòng ngủ. gian nhà chính đều nối liền với hai gian phòng bên cạnh, ngày thường cửa đều đóng, vừa rồi chân tay luống cuống, tôi cũng bỏ qua điểm này, Trương mù và Lăng Giáng phong lại được cánh cửa bên trái, lại quên mất bên phải vẫn còn một cánh cửa.
Sau khi Trương mù nhìn thấy ván cửa bị đá văng rơi xuống đất, anh ta không nói hai lời, cởi giày của Trần tiên sinh ra đeo lên chân mình, sau đó chạy lấy đà, nhảy dựng lên đá một cước lên thi thể ông Trường Nguyên. Đá thi thể kia bật ngược trở về, Trương mù rơi xuống đất, lập tức lấy ra một lá bùa vàng, dán lên trên khung cửa.
Lá bùa này không giống những là bùa bình thường. bình thường chúng ta đều thấy bùa vàng. là sau khi trong nhà có người chết, sẽ dán một vài lá bùa lên những khung cửa. rất nhiều người đều nhầm lẫn, cho rằng dính bùa quanh nhà, là để không cho người chết vào. Thực ra không phải, những lá bùa của thầy cúng và gương bát quái để bên trong cửa tiệm vàng mã của Trương mù là cùng một ý nghĩa, đều vì định trụ trạch trong phong thủy.
Lúc trước đã giới thiệu qua, người có ba hồn bảy vía, người sau khi chết, sẽ có ‘hồn trông nhà’ lưu lại trong nhà. Nhưng dù sao cũng là người âm, sẽ gây ảnh hưởng cho bố cục phong thủy nhà ở, nhẹ thì khiến người ta mê sảng nói mớ, nặng thì có thể gặp ác mộng cơ thể suy nhược, thậm chí tử vong. Cho nên lúc này cần phải định lại phong thủy căn nhà giống như ban đầu, như vậy người dương sinh sống bên trong mới không bị tổn hại.
Nhưng trong cuộc sống đời thực, có rất nhiều lá bùa của các ông thầy cúng vẽ đều không có nhiều hiệu quả. Cho nên nếu trong nhà có người tạ thế, phong thủy vẫn thay đổi. đây cũng là lý do vì sao sau khi người mất, trong nhà sẽ có người nhìn thấy, nhất là trẻ con, đều hay nhìn thấy những thứ không sạch sẽ. đó thực ra là ‘hồn trông nhà’, hồn trông nhà không có ác ý, ngược lại, nó còn trấn trạch thủ gia. Không cần sợ hãi. Dù sao cũng là người thân nhà mình, sẽ không thể hại mình.
Mặt khác, những lá bùa này còn có tác dụng khác, đêm đầu bảy hoàn hồn, người mất hoàn hồn trở về, sẽ dẫn theo những người âm ven đường khác về ---- cũng chính là ‘dạ quỷ’ phía trước đã nói qua, chúng nó hàng năm đều ở bên ngoài, nhất định rất khao khát được vào nhà có người cung phụng, cho nên lúc này có thể sẽ giả mạo vong hồn người mất. dù sao hôm đầu bảy, tứ phương nhà dương mở rộng, người dương chỉ cần nghe thấy động tĩnh, nhất định sẽ cho phép ngươi âm vào nhà. Nếu không có những lá bùa này, rất có thể sẽ chiêu đến những thứ không sạch sẽ. đây cũng là lý do có rất nhiều gia đình sao khi qua đầu bảy thì lại mất thêm người thân, thậm chí còn mắc bệnh nặng, thường thấy nhất chính là nếu trong nhà có ông bà, một người trong đó đi rồi, một người khác chẳng bao lâu sau cũng đi. Chính là bởi vì bùa này không có tác dụng quá tốt.
Nhưng lá bùa của Trương mù không giống với những lá bùa tôi từng nhìn thấy ở nơi khác. Bình thường những chữ viết trên bùa phần lớn đều kiểu như ‘ngũ lôi thiên sát’ . có bao nhiêu chữ vẫn còn nhìn được ra. Nhưng lá bùa vàng này của Trương mù, chỉ có thể dùng từ ‘chữ như gà bới’ để tả.
Sau khi Trương mù dán bùa lên, xoay người trở lại, vén tay áo Trần tiên sinh lên hỏi:
- Chỉ đỏ của ông đâu?
Trần tiên sinh bực bội vén một tay áo khác lên, lấy chỉ đỏ ra đưa cho Trương mù. Trương mù xoay người tới cửa, quấn chỉ đỏ chồng chèo lên trên cửa. cách quấn chỉ của anh là ta quấn thành một hình chữ ‘网 –võng’.
Trần tiên sinh nói với tôi:
- Cháu bé, nhìn thấy chưa, cái này gọi là ‘thiên la địa võng’ , cách giăng là bắt đầu từ phía dưới bên phải, kéo nghiêng lên góc trái bên trên, lại vắt ngang qua khung cửa lên góc phải bên trên, kéo xuống phía bên trái bên dưới. nhấc lên góc trái bên trên, kéo nghiêng xuống bên phải phía dưới, nâng lên, mỗi một vòng quấn bảy lần, nhớ chưa?
Tôi gật đầu, tỏ vẻ đã nhớ.
Động tác của Trương mù rất nhanh, đợi tới khi Trần tiên sinh nói xong, anh ta trên cơ bản cũng đã sắp làm xong rồi. tôi thấy ông Vương Trường Nguyên định xông ra phá tan chỉ đỏ, nhưng khi đụng vào, lại như vô cùng đau đớn vội vàng lui về.
Nhìn thấy chỉ đó kết thành một tấm lưới, tôi đột nhiên cảm thấy hình ảnh này rất giống trong phim cương thi, chẳng qua trong phim cương thi đụng phải chỉ đỏ thì bắn ra những đốm lửa, nơi này bình thản hơn nhiều, không có ‘ngầu lòi’ như thế. tôi không dám nói ra, bởi tôi biết, thợ nhân bọn họ hận nhất là phim truyền hình và phim điện ảnh!
Trương mù giăng xong ‘thiên la địa võng’ , lúc quay về đầu đổ đầy mồ hôi, anh ta nói với Trần tiên sinh:
- Ông có nhìn được ra cái gì không?
Trần tiên sinh nói:
- Còn có thể là cái gì, đây là thủ đoạn quen dùng của đám thợ cạo đầu, thất tinh xác khô.
Tôi ngắt lời hỏi:
- Thế nào là thất tinh xác khô?
Trần tiên sinh nói:
- Cháu bé, người sau khi chết sẽ có một quá trình, cái này cháu có biết không? sau ‘xuống giường liễu’ , có một quá trình được gọi là ‘đặt quan tài’ , thợ nhân khác nhau cũng có thủ đoạn khác nhau, ‘đặt quan tài’ của thôn Trương gia bọn họ, là dùng tàn hương lót kín trong quan tài, sau đó dùng cái cốc úp ngược tạo ra rất nhiều vòng tròn, tạo thành hình một con người. nhưng thợ cạo đầu lại khác, thời điểm bọn họ ‘đặt quan tài’ không phải là tàn hương, mà là bảy đồng tiền. xếp theo vị trí bắc đầu thất tinh. Dính sau lưng người chết, cái này thường được chúng tôi gọi là ‘đệm lưng’.
Tôi liếc nhìn Trương mù, lúc này anh ta đã lấy ra đá mài, ngồi một bên mài miệt dao. Tôi thầm nghĩ, đã là lúc nào rồi, anh ta vẫn còn tâm tình mài dao? Trần tiên sinh tiếp tục nói:
- Thế hệ trước sáng chế ra ‘đệm lưng’ với ngụ ý là "thất tinh dẫn đường, hậu bối phát tài" . Bắc đẩu thất tinh, từ trước đến nay đều là để chỉ phương hướng. Thất tinh dẫn đường, là dẫn đường cho người chết, giống như để một ngọn đèn dầu dưới quan tài vậy. vì sao nói "hậu bối phát tài" , đó là bởi vì “ sau lưng” của người chết có dính “tiền đồng” , ‘sau lưng’ có tiền, ‘hậu bối’ không phát tài thì là gì?
(chú thích: sau lưng và hậu bối: là một hiện tượng đồng âm trong tiếng Trung, hai chữ này trong tiếng Trung phát âm gần giống nhau nhưng mặt chữ khác nhau.)
Nghe đến đó tôi tức khắc hiểu ra, hóa ra còn có chú ý như vậy, nhưng cái này thì có liên quan gì với thất tinh xác khô?
Trần tiên sinh nói:
- Thất tinh xác khô, là thủ đoạn quen dùng của thợ cạo đầu, đầu tiên bọn họ dùng bốn mươi chín nhát dao để máu người chết chảy hết, bốn mươi chín nhát dao, biểu thị ‘con số bảy bảy’ ( bảy nhân bảy) . nếu tôi đoán không sai, phía sau lưng Vương Trường Nguyên còn có bảy đồng tiền, phương hướng xếp không đúng, thường thì bảy đồng tiền sau lưng người chết, đều phải xếp theo bắc đầu, cán chòm sao bắc đầu hướng bắc. nhưng bảy đồng tiền sau lưng ông ấy, nhất định là bắc đẩu ngược, cán chòm sao bắc đẩu hướng nam, như vậy, âm dương đảo lộn, nên đi đường âm phủ, kết quả lại đi đường dương gian. Cháu nói xem có thể không xảy ra chuyện sao?
Tôi gật đầu, nhưng cụ thể sẽ xảy ra chuyện gì, tôi vẫn chưa biết.
Trần tiên sinh nói:
- Người dương nhìn thấy người âm thì sẽ thế nào?
Tôi nói:
- Nếu có gì bất thường, nhất định sẽ tiêu diệt.
Trần tiên sinh nói:
- Đạo lý tương tự, người âm nhìn thấy chúng ta, nếu có bản lĩnh, cũng sẽ tiêu diệt. vừa vặn, hiện tại ông ấy có năng lực này, vả lại còn là một cái xác khô, dao rựa bình thường không chém đứt nổi.
Lúc này Trương mù đứng lên, lấy tay sờ sờ miệt đao, cắt ngang lời Trần tiên sinh:
- Vậy ông biết phải làm gì chưa?
Trần tiên sinh gật đầu, khẽ thở dài:
- Ngoài đốt ra, thì còn có thể làm gì bây giờ?
Nhưng Trương mù lại lắc đầu:
- Không đốt được.
Trần tiên sinh đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhìn thoáng qua bên ngoài nhà chính, nói:
- Đúng là không đốt được.
Tôi hỏi,vì sao không thể đốt?
Trương mù nói:
- Cái tông môn nhà cậu, cậu còn dám hỏi vậy nữa? cậu nhìn xem mấy căn nhà trong thôn các người, nếu đốt một căn nhà, hôm nay thời tiết lại đẹp, gió vừa thổi, tất cả những căn nhà ở chỗ này đều bị cháy rụi! tôi là thợ nhân, chứ không phải thành viên trong đội phòng cháy chữa cháy, đến lúc đó lửa thiêu rụi tất cả rồi, người nào chịu trách nhiệm?
Tôi nói:
- Không thể đốt, vậy làm sao đây?
Trương mù cầm miệt dao dưới đất lên, đi tới xé một góc áo của tôi ---- từ đó, áo của tôi về cơ bản có thể được coi là rách nát tả tơi, anh ta cầm ‘áo’ tôi, quấn miệt dao lên trên tay anh ta, làm như vậy, miệt dao không dễ tuột tay. Anh ta nói:
- Còn có thể thế nào? Đánh tới cùng.
Nói xong, Trương mù chui đầu vào trong ‘thiên la địa võng’.
Nhìn đến đây tôi sửng sốt, vội vàng hô to:
- Anh muốn làm gì?
Trương mù đầu cũng không quay lại nói:
- Làm cái thằng cụ cậu!
Trần tiên sinh nói:
- Cậu ta muốn đi vào trong lấy những đồng tiền trên lưng Vương Trường Nguyên xuống.
Nghe đến đó, tôi mới hiểu vì sao lúc nãy Trương mù lại mài sao.
Tôi nói:
- Trương mù liệu có xảy ra chuyện gì không?
Trần tiên sinh lắc đầu nói:
- Khó nói lắm, dù sao cậu ta cũng là thợ vàng mã, chứ không phải thợ cản thi.
Cũng chính là nói, nếu là ông nội tôi, lúc gặp phải tình huống này, sẽ chiếm thế thượng phong?
Trần tiên sinh nói:
- Nói thừa, ông nội cháu là khắc tinh của tất cả thi thể trong thiên hạ, người nào không có mắt dám ngang nhiên lượn lờ trước mặt ông ấy chứ? Tôi đoán, cũng chính vì như vậy, cho nên thợ cạo đầu mới hận ông nội cháu.
Đúng lúc này, phía sau vang lên tiếng thét kinh hãi của Lăng Giáng, tôi vội vàng quay đầu lại nhìn, phát hiện, trên hai ván cửa, xuất hiện những vết nứt! những vết nứt dần dần tạo thành bốn chữ Hán, cửa bên trái là bốn chữ: ‘Lạc Tiểu Dương chết’ , cửa bên phải là bốn chữ: ‘ở thành Lão Ty’.
Nối lại sẽ là: Lạc Tiểu Dương chết ở thành Lão Ty!