Chương 223. Đại thắng, đại hỉ, đại bi (4)
Đại thắng, đại hỉ, đại bi (4)
Bạch Khuynh Tâm nghĩ tới hành vi của Ngụy Quân, cũng không dám lập tức khẳng định.
Hành vi của Ngụy Quân thật sự là quá mức trời quang trăng sáng, hơn nữa thiên phú tựa như so với Nho gia thánh nhân lúc trước cũng chỉ có hơn chứ không kém.
Nếu nói Ngụy Quân là thánh nhân chuyển thế... Cũng không hẳn không có khả năng.
Chỉ là...
“Ta từng xem một ít tư liệu, thánh nhân lúc trước có thể không phải chết già, mà là bị giết chết, bị giết còn có thể chuyển thế?” Bạch Khuynh Tâm hỏi.
“Người thường đương nhiên không được, nhưng nếu cường đại đến trình độ nhất định, chưa chắc không thể nghịch thiên sửa mệnh.” Nhân cách phượng hoàng nói: “Tóm lại, trên thân tiểu tình lang này của ngươi có rất nhiều bí mật, ngươi sau này chú ý chút. Nhưng như vậy cũng tốt, bí mật trên người hắn càng nhiều, cũng lại càng sẽ không bị người ta phát hiện bí mật của ngươi.”
“Ngụy lang sống lại cần bao lâu thời gian?” Bạch Khuynh Tâm hỏi.
Nhân cách phượng hoàng trầm ngâm một lát, sau đó nói: “Nếu hắn là một người bình thường, bây giờ hẳn là đã sống lại. Nhưng hắn tiêu hao quá nhiều lực lượng phượng hoàng, bây giờ còn ở trong quá trình thong thả sống lại, có thể còn cần một đoạn thời gian, nhưng sẽ không quá lâu, trong vòng ba ngày hẳn là có thể sống lại.”
“Trong vòng ba ngày... Vậy còn tốt.”
Bạch Khuynh Tâm nghĩ nghĩ, quyết định tạm thời sống chết mặc bây.
Nàng không muốn bị người ta biết Ngụy Quân là nàng cứu sống.
Như vậy sẽ tiết lộ nhân cách phượng hoàng tồn tại.
Tuy lòng tin của Bạch Khuynh Tâm bây giờ đối với Đại Càn so với trước đây mạnh hơn rất nhiều, nhưng có một số việc đã xảy ra chính là đã xảy ra.
Bạch Khuynh Tâm sẽ không giống như trước nữa, không hề giữ lại kính dâng toàn bộ cho quốc gia này.
Góp sức vì nước là có thể, thậm chí vì nước quên mình phục vụ nàng cũng có thể làm được.
Nhưng nàng cần giữ lại bí mật của mình.
Miễn cho mình lại trở thành hy sinh vì đại cục.
Dù sao có được lực lượng phượng hoàng loại siêu năng lực có thể hồi sinh người khác này, một khi bị người ta biết, nàng sau này có thể... Không, không phải có thể, mà là nhất định sẽ bị người ta coi là máy chế tạo sống lại.
Liên minh tu chân giả sẽ muốn bắt nàng.
Triều đình Đại Càn tỷ lệ đại khái cũng sẽ.
Bạch Khuynh Tâm không muốn đi đánh cược nhân tính nữa.
Trên thế giới này, có thể khiến nàng tín nhiệm không hề giữ lại bây giờ chỉ có Ngụy Quân.
Hơn nữa mỗi một lần dùng lực lượng phượng hoàng, chính nàng hao tổn cũng là rất lớn.
“Tiểu tình lang kia của ngươi ngươi tốt nhất cũng đừng nói cho hắn chân tướng.” Nhân cách phượng hoàng chủ động nhắc nhở: “Nam nhân là không chịu nổi khảo nghiệm.”
Bạch Khuynh Tâm lắc đầu: “Ngụy lang khác.”
Nhân cách phượng hoàng: “Ngụy Quân không là nam nhân?”
Bạch Khuynh Tâm: “... Con ngươi Ngụy lang đáng giá tín nhiệm, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không nói cho Ngụy lang, miễn cho hắn bởi vì ra mặt vì ta lại đi đắc tội người khác.”
Bạch Khuynh Tâm giờ phút này hiển nhiên còn chưa ý thức được, sự chênh lệch này khiến nàng tránh được vận rủi lớn bao nhiêu.
...
Tin tức một trận chiến Kiếm Các cùng một trận chiến Thiên Cơ các rất nhanh liền truyền khắp thiên hạ.
Đại Càn chấn động.
Triều dã sôi trào.
Vô số người ở sau khi thu được tin tức đều ngạc nhiên lẫn vui mừng không thôi.
Quá lâu rồi.
Đại Càn bị liên minh tu chân giả cưỡi ở trên đầu tác oai tác quái quá lâu rồi.
Hoàn toàn không ngờ, ở sau khi triều đình kiên cường một phen, lại có thể có thể động tác như thế nhanh chóng đánh thắng một trận lớn như vậy.
Quá mức nâng cao sĩ khí rồi.
Đại Càn khắp nơi đều đang nghị luận.
Càn đế cũng rất vui vẻ.
Dù sao Đại Càn là của hắn.
Đại Càn càng mạnh, hắn hoàng đế này cũng càng mạnh.
Hắn ở trong thâm cung dốc lòng tu đạo năm năm, danh là tu đạo, trên thực tế cũng là đang tránh né.
Không cần nghĩ cũng biết năm năm qua đánh giá về mình biến thành thế nào.
Càn đế không phải Thượng Quan Tinh Phong, hắn không có sở thích làm đẩu m*.
Cho nên Càn đế mấy năm nay ngay cả cửa điện Thanh Tâm cũng lười ra.
Bây giờ khác rồi.
Ở dưới sự cai trị cảu hắn, Đại Càn đã đánh một trận xoay người rồi.
Phải chúc mừng.
Chúc mừng thật lớn.
Hơn nữa hắn muốn nghe người khác khen mình.
Càn đế luôn luôn là thích được người khác nịnh bợ.
Ngụy Quân sau khi đỗ trạng nguyên, Càn đế còn bảo Ngụy Quân đám tiến sĩ một khoa này tất cả đều dâng một tấu chương tạ ơn thổi phồng hắn.
Huống chi bây giờ Đại Càn lấy được thắng lớn như thế.
Càn đế mang Giám sát ti Lục tổng quản đang dưỡng thương gọi tới.
“Lão Lục, kinh thành nơi nào phồn hoa nhất?” Càn đế hỏi.
Lục tổng quản nghĩ nghĩ, sau đó nói: “Tượng Cô quán.”
Càn đế: “...”
Đây không phải đáp án hắn muốn.
Hơn nữa hắn có chút tức giận.
“Tượng Cô quán không phải một đám thỏ tướng công* sao? Làm ăn hot như thế?”
Lục Khiêm nhìn Càn đế một cái, thấp giọng nói: “Bệ hạ, bây giờ nam nhân càng thích chơi với nam nhân hơn.”
Càn đế: “... Buồn cười, quả thực là buồn cười. Cứ thế mãi, quốc gia còn làm sao sinh ra thế hệ tiếp theo? Không có thế hệ tiếp theo, Đại Càn còn có hy vọng gì?”
Lục Khiêm nhún vai.
Trò chơi này hắn cũng không khống chế được.
“Lục Khiêm, ngươi nói cho trẫm, vì sao sẽ như vậy?”
Lục Khiêm trầm ngâm một lát, sau đó trả lời: “Có thể là bởi vì nam nhân càng hiểu nam nhân hơn, lòng của nữ nhân như kim đáy biển, quá khó hiểu.”
“Một đám ngu xuẩn, với lại giữa nam nhân cùng nam nhân sao có thể có âm dương điều hòa thoải mái? Ngu xuẩn, quá ngu xuẩn.” Càn đế rất tức giận.
Hắn dù sao cũng là hoàng đế.
Tượng Cô quán hot, đối với hoàng gia mà nói là chuyện tốt hay không trong lòng hắn rất rõ ràng.
Mấy đời trước đó, còn có kẻ bởi vì thích dưỡng nam tướng công mà bị phế bỏ thái tử đấy.
Có thể thấy được hoàng gia kiêng kị đối với loại chuyện này.
Nhưng Lục Khiêm một tên thái giám sẽ không kiêng kị loại chuyện này.
Hắn thẳng thắn nói: “Bệ hạ, dựa theo Giám sát ti sưu tập tình báo, có lẽ khó càng thêm khó so với âm dương điều hòa sẽ càng thêm thoải mái, đây cũng là một trong các nguyên nhân rất nhiều nam nhân si mê thông...”
Càn đế: “...”
Cái đệch.
Phương diện này hắn thật sự không có kinh nghiệm.
Cho nên thật sự không thể phản bác lời của Lục Khiêm.
Hắn chỉ có thể thẹn quá hóa giận nói: “Phải coi trọng, phải thay đổi, không thể tùy ý loại tình huống này tiếp tục phát triển nữa. Thật sự không được, liền thủ tiêu Tượng Cô quán.”
Lục Khiêm rất bình tĩnh nói: “Bệ hạ, phong sát loại chuyện này tốt nhất đừng làm. Mọi người đều biết, nhà nước càng là phong sát cái gì, thứ đó ở trong bóng tối sẽ càng phát triển.